Chương 18.2: Chuẩn bị (2)

Từ Gia nói nửa đùa nửa thật, cố gắng kéo anh ra khỏi tâm trạng tồi tệ chán nản.

Cơ thể người kia run lên nhưng anh vẫn không dám đối mặt với cô. Cô ngồi xổm xuống, nghiêng đầu nhìn khuôn mặt bị che lại của anh: "Vậy anh muốn thế nào? Kìm nén hay lấy nó ra? Có cần em giúp anh không?"

Cô nhìn anh cứng đờ người, sau đó chậm rãi gật gật đầu.

“Dùng tay không phải là cách thích hợp để phát tiết sao?” Từ Gia thật sự không biết nhiều về chuyện này, đặc biệt là đối với đàn ông, "Chẳng lẽ chỉ có thể quan hệ tìиɧ ɖu͙© mới được?”

Nói xong, cô tách hai chân ra ngồi lên đùi anh, đặt hai tay lên vai.

Cung Hy Nguyên lập tức quấn lấy eo cô, sợ cô chạy mất. Anh điều chỉnh lại tư thế, cố gắng để cô ngồi thoải mái hơn.

“Em không uống thuốc tránh thai a. Anh uống rồi sao?”

Cung Hy Nguyên lắc đầu.

"Cũng không có bαo ©αo sυ đi?”

Anh lại lắc đầu.

“Vẫn là…”

"Anh không sao!” Cung Hy Nguyên vội vàng nắm chặt lấy cánh tay cô, đem thần trí của cô quay về. Giọng điệu ấy tha thiết, thậm chí còn nhìn cô với ánh mắt cầu xin, "Anh không sao. Để anh làm đi, anh không có vấn đề gì."

Thế nhưng là .... Từ Gia vẫn còn có chút do dự, Cung Hi Nguyên nhìn thấy ánh mắt của cô đang né tránh, hoàn toàn hoảng sợ, anh ôm chầm lấy cô vì sợ rằng cô sẽ bỏ rơi anh.

"Đừng đi mà, cầu xin em ... Anh không sao, vậy thôi, anh không có vấn đề gì cả ... Hãy cho anh một cơ hội đi ... Xin em, để anh làm, cầu xin em ..."

Lời cầu xin này quá hèn mọn, Từ Gia không đành lòng nhìn thấy anh như thế này. Cô đưa tay sờ lêи đỉиɦ đầu anh, nhẹ nhàng vò rồi nhẹ nhàng trấn an anh: "Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất nha. Nếu là trúng thật thì phải làm sao bây giờ?

"Anh uống thuốc tránh thai khẩn cấp cũng được". Cung Hy Nguyên chôn vào cổ cô, đáp lại bằng một giọng như bị bóp nghẹt.

"Cái đó không tốt cho cơ thể, mà lại rủi ro rất lớn. Em không muốn anh bị thương."

Tác dụng tránh thai của thuốc tránh thai khẩn cấp dành cho nam hiệu quả thì không cần phải là nói nhưng tác hại thì lại khôn lường. Không chỉ không thụ tinh trứng mà còn có chất diệt tϊиɧ ŧяùиɠ không nương tay. Tác dụng phụ chính đã làm cho rất nhiều người gặp tình trạng khô tinh hoàn trong thời gian ngắn, thậm chí sau một tháng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ không thể khôi phục lại nồng độ như trước.

"Có phải anh đang rất khó chịu khi phải chịu đựng không? Nếu không em sẽ dùng tay giúp anh giải quyết trước?" Từ Gia ngẩng mặt lên, nhìn thẳng vào đôi mắt mờ sương của anh, ép mình không được mềm lòng, " Đây là địa điểm thuê, cũng không tiện lắm nha. Chúng ta quay về rồi làm nó được không? Trên đường đến hiệu thuốc mua mọi thứ cần mua, ở nhà chúng ta có thể tập trung làm hơn, được không?"

Cung Hy Nguyên hít mũi một cái, cố kìm nước mắt. Sau khi tâm tình bình phục, anh mới méo miệng, ậm ờ hỏi rằng liệu cô sẽ đổi ý sao.

"Tại sao em phải đổi ý?” Từ Gia áp trán vào trán anh, trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên, “Anh muốn cái gì, em đều sẽ cho anh cái đó."

Trái tim của Cung Hy Nguyên lệch mất một nhịp.

Tục ngữ có câu, rèn sắt khi còn nóng¹ . Anh nắm lấy tay cô, nói anh có thể nhịn lại được, cứ về nhà làm là được rồi. Nhưng cô có thể hôn anh không?

¹(Rèn sắt khi còn nóng: tranh thủ cho kịp thời cơ.)

Từ Gia chỉ vô ý thức gật đầu, nhưng lại quên hỏi anh muốn hôn bao nhiêu. Cô chỉ có thể bắt đầu từ trán anh, dọc theo lông mày, mí mắt, chân núi², chóp mũi, má rồi hôn trọn vẹn đôi môi của anh.

²( Chân núi: phần sống mũi ở khoảng giữa hai mắt.)

Cô mổ nhẹ một cái, lại chuyển xuống cằm anh, và cuối cùng đại công cáo thành³, nháy mắt hỏi anh vậy đã được chưa.

³(Đại công cáo thành: Chỉ một ai đó cuối cùng cũng thành công trong một việc gì đó.)

Cung Hy Nguyên vốn đang mong đợi một nụ hôn sâu, chỉ có thể gật đầu.

Dù sao anh cũng được coi là có nhiều hơn một nụ hôn, anh không thể được voi đòi tiên được.