Chương 20.2: Màn dạo đầu (2)

"Hừ ~" Toàn thân Cung Hy Nguyên run lên khi bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nhạy cảm của cô bị nhào nặn. Không thể kiểm soát được phát ra một tiếng "hừ hừ" vui vẻ.

"Thật đáng yêu ..." Từ Gia nghiêng đầu lại hôn sau tai anh, sau đó móc lưỡi vào dái tai anh, dịu dàng nói: "Tiểu bằng hữu không thể tự mình cởϊ qυầи sao? Có muốn tỷ tỷ giúp em không ?”

Vừa nói, ngón tay cũng lần đến khoá quần của anh, dùng sức rồi chậm rãi vuốt xuống.

"Muốn, muốn ..." Anh dời lòng bàn tay đang bao phủ mu bàn tay cô ra, chống hai tay trên giường, bộ dạng mặc cô xử trí, "Áo cũng phải cởi ra ..."

"Không có vấn đề gì nha." Cô đích thân hôn lên cổ anh. Nơi đó tinh tế như ngọc, trắng nõn như tuyết. Làn da mỏng non mềm đến mức lộ ra cả mạch máu, có cảm giác mong manh dễ bị hủy hoại.

Cái cổ trắng ngọc có mùi thơm. Ở đó có một hương thơm mà cô rất thích.

Cái cổ xinh đẹp của anh là một bức tranh trống không, có rất nhiều không gian để cô hạ bút vẽ.

Cô lại mυ"ŧ ra một vết đỏ khác, hai tay dời đến mông anh, bắt lấy rồi dùng sức hướng lên trên.

“Nâng mông lên.”

Cung Hy Nguyên duỗi thẳng eo nâng hông lên, ngoan ngoãn nhờ cô giúp cởϊ qυầи.

“Có muốn cởϊ qυầи lót không?” Từ Gia cong ngón trỏ, móc dây lưng đàn hồi, kéo ra rồi thả ra. Nó đập vào phần trên hông eo gầy gò, âm thanh phát ra rõ ràng.

Da thịt trắng nõn mỏng manh dần chuyển sang màu đỏ.

Có chút ngứa lại có chút tê dại. Cung Hy Nguyên một bên lột quần xuống, một bên thúc cô, "Tại sao em không cởi đồ mình ra, lại muốn đổi ý sao?"

"Em? Em ..." Từ Gia có chút dao động không rõ.

Cô không thể nhìn kỹ phần dưới của mình, vì vậy cô rất xấu hổ khi để lộ nó trước một người khác.

Một nụ hôn sâu đầy yêu thương là phương thức nhanh chóng khiến cô động tình. Cô biết trên qυầи ɭóŧ của mình đã có một mảng ướt.

“Không sao, em đã giúp anh, anh cũng sẽ giúp em.” Cung Hy Nguyên dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ môi dưới, trực tiếp bổ nhào vào cô.

"Ách, nơi đó ... ngứa quá a ..." Anh đột nhiên lao đến làm cô không kịp phòng bị, bộ quần áo mặc ở nhà bị anh đẩy vạt áo lên, chất đống trên xương quai xanh và chính giữa cổ. Bộ ngực trắng như tuyết do lực hút của Trái Đất hơi mở ra, đỉnh non sắc đỏ bị anh nuốt vào trong khoang miệng ấm áp.

Ngực bên phải cũng không bị bỏ quên. Thịt ức khuếch tán bị các đốt ngón tay nắm thành đồi, tập trung trong lòng bàn tay. Nhẹ nhàng chậm rãi đẩy nó tứ hướng, sau khi trở lại trung tâm, nó được nắm và nhào với một lực được kiểm soát thích hợp.

Lần đầu tiên Từ Gia biết rằng bộ ngực của mình nhạy cảm như vậy. Cho dù chỉ là bị người khác đυ.ng vào, cô cũng không khỏi co rụt người lại.

Cái chân cong không khỏi co giật, Cung Hy Nguyên buông bàn tay phải đang nghịch bầu ngực sữa của cô ra, đưa tay tách hai đầu gối ra xa hơn.

Từ Gia cảm thấy quần ngủ trên người bị cởi ra, thậm chí còn không có qυầи ɭóŧ. Ngay khi cô định nói gì đó, ngực cô lại đau nhói.

Cô bị cắn.

Toàn bộ quầng vυ" và khu vực xung quanh bị mυ"ŧ đến đỏ tươi, phần thịt vυ" như ngọc bích dính đầy nước bọt óng ánh. Hơi ẩm và hơi ấm từ từ biến mất, sự mát mẻ ập đến. Nương theo động tác cúi xuống của đối phương, Từ Gia không khỏi nổi da gà.