Chương 14: Thêm WeChat của thầy Tô

Nghe âm thanh oán than của học sinh, Tô Châu nhếch miệng cười, có chút bất đắc dĩ lắc đầu: “Nhiệm vụ học tập trong giai đoạn cấp ba tương đối nặng nề, trong kỳ nghỉ thì các em cũng không thể thả lỏng, bài kiểm tra của hai chương này là do nhà trường yêu cầu, không thể để cho các em nhàn rỗi ở nhà...”

“Còn nữa, thông báo với các em một chút, một ngày sau kỳ nghỉ sẽ bắt đầu kỳ thi tháng lần đầu tiên của học kỳ này, mong trong lúc các em hưởng thụ kỳ nghỉ cũng đừng quên ôn tập bài học...”

Lại thêm một liều thuốc mạnh, các bạn học càng thêm oán than, kỳ nghỉ này còn trải qua vui vẻ bằng cách nào nữa đây? Sau khi nghỉ xong sẽ lập tức bắt đầu kỳ thi tháng...”

Lâm Thanh Hi nghe xong, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc nữa, kỳ nghỉ này đúng thật là không có cách nào chơi đùa một cách vui vẻ, cô điền thông tin vào tờ đơn, lấy giấy chứng nhận thân phận trong cặp mình ra rồi dán lên.

Dán ảnh chụp xong, Lâm Thanh Hi đi lên bục giảng, đặt tờ đơn trong tay lên trên bục giảng, cứ giao cho giáo viên giữ trước, miễn cho mình lại quên mang theo.

Tô Châu kiểm tra lại từng tờ đơn học sinh giao lên, nhìn tờ đơn Lâm Thanh Hi nộp đơn, anh cầm lên và kiểm tra thông tin của cô từng ô một.

Ảnh chứng minh của cô vẫn còn tương đối non nớt, khuôn mặt còn mang theo chút vẻ của trẻ con, mái bằng chặn trán, vẻ mặt có chút ngây ngốc, đôi mắt trong veo lộ ra dấu vết của tuổi dậy thì ngây thơ không biết gì.

Lâm Thanh Hi quay trở lại chỗ ngồi của mình, nhìn thấy Tô Châu đang xem tờ khai thông tin của cô, đột nhiên nghĩ đến bức ảnh vừa ngu vừa ngốc của cô trong chứng minh thư thì khuôn mặt cô nhanh chóng đỏ bừng.

Đây là ảnh chứng minh thư cô chụp khi mới khai giảng lớp 10, khi đó chưa kịp chuẩn bị xong, người quay phim đã chụp cho cô, cô vẫn còn đang xụ mặt, ánh mắt không tập trung, tóc mái thì rối bù...

Trong lòng không khỏi có chút ảo não, sớm biết như vậy thì đã không nộp, nên đi chụp một bức đẹp hơn một lần nữa mới đúng, Lâm Thanh Hi âm thầm thở dài, thật sự quá mất hình tượng.

Tô Châu nhận lấy các mẫu đơn được học sinh đưa cho và đặt chúng vào cặp tài liệu, khi ra khỏi lớp, anh nhấn mạnh lại vấn đề an toàn rồi bước ra khỏi lớp.

Lâm Thanh Hi thu dọn cặp sách của mình, sốt ruột đi đến ký túc xá, điều đầu tiên cô làm là cởi bộ đồng phục học sinh trên người ra và thay một bộ váy đẹp và hợp thời trang, sau đó thu dọn quần áo đã thay vào một túi hành lý nhỏ, lại tô son trước gương, mím môi mấy lần.

Sau đó vui vẻ thoải mái cầm điện thoại của mình đi ra khỏi ký túc xá, Lâm Thanh Hi đã gửi tin nhắn cho ba mẹ, nói ba mẹ chờ mình ở chỗ quẹo vào cổng trường, vừa gửi tin nhắn qua thì mẹ đã gửi gọi điện thoại đến.

“Alo, mẹ, dạ, con mới ra khỏi ký túc xá... Không cần đâu ạ, cũng không nhiều đồ lắm, ba mẹ cứ chờ con ở cổng là được rồi...” Lâm Thanh Hi vừa nghe điện thoại vừa nhanh chân đi tới, bỗng nhiên thình lình đối mặt với Tô Châu đang đi tới.

Tô Châu đang cầm một tập tài liệu và trò chuyện với một giáo viên nam bên cạnh, không biết họ đang nói về cái gì mà khóe miệng của người đàn ông lại hơi mỉm cười, trông rất thoải mái và dễ chịu, dù sao cũng được nghỉ, anh cũng thả lỏng không ít.

Ánh mắt không tự chủ được mà bị anh hấp dẫn, Lâm Thanh Hi nhìn nam thần của mình, nghĩ đến việc phải tới mấy ngày không được nhìn thấy anh thì trong lòng có chút không nỡ, cô lại nói mấy câu với mẹ rồi cúp điện thoại.

Lúc này, Tô Châu ngẩng đầu trong lúc lơ đãng, thoáng nhìn Lâm Thanh Hi mặc váy ở cách đó không xa.

Ánh mắt của Lâm Thanh Hi vừa lúc đυ.ng phải anh, nhận ra mình còn đang cầm điện thoại thì lập tức giấu điện thoại ra sau lưng, cũng may trước mặt mình có túi hành lý che lại, cách một khoảng cách như thế chắc thầy Tô sẽ không thấy đâu...

Không ngờ rằng, dáng vẻ chột dạ của cô bị Tô Châu đúng lúc nhìn thấy, Lâm Thanh Hi nhanh chân đi về phía trước, nở một nụ cười với anh, dáng vẻ vừa rực rỡ đáng yêu vừa ngây thơ, không hề nhìn ra được vẻ giảo hoạt đang giấu điện thoại.

Chút động tác nhỏ này đương nhiên không thể qua mắt được Tô Châu, ánh mắt Tô Châu khẽ rục rịch, giả vờ như không nhìn thấy, anh gật đầu với cô một cái, nhìn cô gái cố ý mặc bộ váy trên người, Tô Châu nhếch môi, quả nhiên vẫn là một cô gái nhỏ yêu cái đẹp.

Về tới nhà, Lâm Thanh Hi lập tức lấy điện thoại mở nhóm WeChat ra, nhấp vào WeChat của thầy Tô, vừa định gửi lời mời kết bạn thì lại nghĩ, vừa mới về nhà đã thêm WeChat của anh, có phải có chút quá vội vàng rồi hay không?

Không được, mình phải chờ một lát nữa mới được, không thể quá cố tình, mắc công làm cho anh phát hiện ra tâm tư nhỏ của mình.

Mãi đến khi ăn cơm tối xong, Lâm Thanh Hi vẫn nhẫn nhịn không đi thêm WeChat của thầy Tô, chờ đến ngày hôm sau... Sáng sớm hôm sau, mình lập tức kết bạn với anh, Lâm Thanh Hi nghĩ thầm.

Buổi tối, Lâm Thanh Hi trở lại phòng ngủ của mình, bước vào phòng tắm tắm nước ấm thoải mái dễ chịu, sau đó thay một bộ váy ngủ thuần trắng của mình.

Cô lau khô tóc trước gương, Lâm Thanh Hi nhìn bản thân trong gương, làn da trắng nõng nà, mắt ngọc mày ngài, dung nhan xinh đẹp mang theo vài phần quyến rũ, thân hình như ẩn như hiện dưới váy ngủ, nếu có một ngày, thầy Tô nhìn thấy dáng vẻ này của mình thì sẽ có phản ứng gì, anh sẽ thích chứ?

Cô gái lại bắt đầu mơ màng, làm mặt quỷ với cái gương, ngày thường mình ở trước mặt thầy Tô luôn thể hiện ra dáng vẻ yên tĩnh ngoan ngoãn, chắc chắn anh không biết, dáng vẻ chân thật của cô tà ác đến cỡ nào... Sẽ vụиɠ ŧяộʍ yêu thầm anh, thậm chí còn có ý da^ʍ với thân thể của anh...

Trở lại phòng, Lâm Thanh Hi nằm trên giường lớn mềm mại của mình, ngửi hương thơm trong ổ chăn của mình, cảm thấy từng tế bào trong cả cơ thể đều đang thả lỏng, căng thẳng thần kinh ở trường học một thời gian, giờ cuối cùng cũng được thả lỏng...

“A... Thật tốt.” Cảm khái một chút, Lâm Thanh Hi tìm kiếm điện thoại của mình, rút dây sạc ra, màn hình khóa hiển thị có một tin nhắn WeChat.

Có thể là nhóm WeChat lại gửi tin nhắn thông báo, Lâm Thanh Hi nhấp vào tin nhắn trên màn hình khóa, nhóm lớp tag tất cả thành viên trong nhóm: “Các bạn học, có những việc sau cần lưu ý trong kỳ nghỉ Quốc khánh... Là thầy Tô gửi thông báo từ trường học, chỉ đơn giản là vấn đề về phương diện an toàn.

Lâm Thanh Hi trở lại giao diện WeChat, nhìn thấy có một tin nhắn xin thêm bạn tốt, cô click mở, đồng tử lập tức co rụt lại vì không dám tin tưởng, môi đỏ khẽ nhếch lên vì kinh ngạc.

Thầy Tô gửi lời mời kết bạn với mình... Từ nhóm WeChat cửa lớp 11A4, tin nhắn xác minh: Bạn học Lâm Thanh Hi, tôi là thầy Tô, phiền em chấp nhận lời mời kết bạn một chút.