Chương 1: BE rồi!

"Khâu Khâu! Mau mau! Chu Lộ sắp tỏ tình với Cảnh Hành! Đang ở ngay thao trường kia kìa!"

Khâu Ý vốn đang chăm chú thu dọn đồ đạc, ngay khi nghe được câu đó thì lập tức vứt hết đồ đạc trên tay xuống rồi phóng thẳng ra bên ngoài!

"Thật hay giả đấy?"

"Thật trăm phần trăm! Đỉnh ghê ấy, vừa mới thi đại học xong, hoa khôi của lớp mình đã lập tức hành động.”

Khâu Ý cười hì hì: "Quả không hổ là CP mà tớ ròng rã đu hai năm, lúc trước tớ đã nói gì với cậu cơ chứ? Bữa nay cậu đừng quên bao tớ ăn tối đó."

"Má ơi, tự nhiên tớ quên béng chuyện này luôn đấy. Có điều cậu đừng vội ăn mừng, Chu Lộ thích Cảnh Hành nhưng chưa chắc Cảnh Hành đã thích cậu ấy!"

"Không đời nào!"

Đối phương vừa dứt lời, Khâu Ý lập tức quýnh lên: "CP tớ đu suốt hai năm tuyệt đối không thể giả được!"

"Ai mà biết được, cậu chạy nhanh lên đi!"

Hai người vừa chạy vừa nói chuyện, Khâu Ý tự cảm thấy bản thân mình chưa từng cố gắng hết mình như thế này kể cả khi thi thể dục. Đang lúc cô định vọt lẹ xuống cầu thang, phía sau đột nhiên có người xông tới, sau đó va chạm với bả vai cô!

Khoảnh khắc Khâu Ý lăn xuống cầu thang, cô chỉ nghe được mấy tiếng "Uỳnh uỵch" rất rõ ràng.

Ngay sau đó, cô bắt đầu nhìn thấy mấy chục ngôi sao bay vòng vòng trên đầu mình.

"Khâu Khâu! Ôi mẹ ơi, gọi giáo viên nhanh lên!"

Giọng nói của cô bạn tốt dần trở nên mơ hồ, Khâu Ý ngoẹo đầu, cả người mất đi ý thức.

- Đó là những hình ảnh hiện hữu trong Khâu Ý trước khi cô hôn mê.

Đó cũng là những việc cô không sao lý giải được.

Cô nằm trên giường, nhắm mắt lại, sau khi đếm đến mười, cô mới từ từ mở mắt.

-- Vẫn không có bất kỳ thay đổi nào.

Căn phòng xa lạ, cách bày trí xa lạ và thứ càng khiến đôi mắt cô tối sầm lại chính là bức ảnh cưới treo trên tường.

Cô mặc chiếc váy cưới màu trắng nở một cười vui vẻ và đầy ngọt ngào. Mà người đàn ông đứng cạnh bên ôm eo cô... Chính là nam khôi oai phong một cõi ở trường cấp ba của bọn cô, đồng thời cũng là nam chính trong CP mà Khâu Ý đã đu suốt hai năm... Cảnh Hành.

Khâu Ý vội với tay lấy điện thoại bên cạnh.

Màn hình hiển thị rõ ràng ngày tháng năm, đã năm năm trôi qua kể từ khi kỳ thi đại học của cô kết thúc.

Sau khi cô ngã cầu thang, vừa tỉnh dậy đã bay thẳng đến thế giới của năm năm sau!

Một chuyện kỳ dị như vậy, Khâu Ý chưa từng nghĩ tới.

Người khác xuyên qua đều là quay về quá khứ thay đổi cuộc đời. Tại sao đến phiên cô lại ngược ngạo như thế, thậm chí còn là người đã kết hôn!

Và điều càng khiến cho Khâu Ý khó có thể tiếp nhận chính là, CP cô nhiệt tình chèo thuyền ấy mà lại BE!

Mà chính cô, thế mà là người đạp đổ CP!

Cảm giác choáng váng lại ập đến, Khâu Ý lập tức nhắm mắt lại.

Nhưng cho dù cô có nhắm mắt rồi lại mở bao nhiêu lần đi chăng nữa, tình huống trước mắt vẫn không hề biến đổi.

Cũng tại thời điểm này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng ai đó nhập mật mã khóa cửa.

Toàn thân Khâu Ý căng thẳng, cô vội kéo chăn lên quấn chặt cơ thể.

Cánh cửa đã được mở ra, tiếng bước chân ổn định dừng lại ở cửa, dường như người đó đang đổi giày.

Khâu Ý nhắm chặt hai mắt, cố gắng dùng biện pháp trốn tránh để bản thân có thể lẩn tránh tất cả những chuyện đang diễn ra trước mắt.

Nhưng đối phương không hề có ý giúp cô toại nguyện.

Dù đang nhắm mắt và che chăn kín mít nhưng cô vẫn nghe được tiếng bước chân càng lúc càng gần. Sau đó, một bên nệm lún xuống.

"Còn ngủ?”

Giọng nói của người đàn ông vang lên, trong trẻo, ôn hòa.

Và mang theo sự quen thuộc-- Trước đây, Khâu Ý từng nhiều lần hỏi anh bài tập toán.

Không, không phải trước đây.

Là mấy ngày trước!

Trong ký ức của mình, đó chỉ mới là mấy ngày trước, cô vẫn còn là một cô học sinh cuối cấp ngồi trong lớp khổ luyện ôn thi!

Nhưng bây giờ, cô đã trở thành một người phụ nữ đã kết hôn!

Gϊếŧ chết cô đi, gϊếŧ ngay đi!

Trong lúc Khâu Ý đang nghĩ ngợi, đối phương đã vươn tay kéo chăn của cô xuống.