Chương 29: Năm đó

Vương Trừng Trừng.

Cô nàng này được xem là một trong những người Khâu Ý ghét nhất lúc học cấp ba.

Không chỉ bởi vì cô ta đã từng khiến cô bị ngã nhào trên đường chạy 800 mét mà cô ta còn là một trong những người theo đuổi Cảnh Hành.

Không giống như những bạn nữ yêu thầm hay ngượng ngùng khác, Vương Trừng Trừng theo đuổi Cảnh Hành rất quyết liệt. Cả lớp và thậm chí là cả khối đều biết cô ấy thích Cảnh Hành.

Mà trong mắt Khâu Ý khi đó, Vương Trừng Trừng hiển nhiên biến thành người có ý đồ đạp đổ CP mình thích. Vì thế, tất nhiên Khâu Ý không thể có thiện cảm với đối phương được.

Có điều, nếu cẩn thận ngẫm lại, bây giờ cô là vợ của Cảnh Hành, đồng nghĩa là người trực tiếp khiến Cảnh Hành và Chu Lộ đi đến kết cục BE. Vậy thì cô có tư cách gì để ghét Vương Trừng Trừng chứ?

Dĩ nhiên, Vương Trừng Trừng không biết được suy nghĩ xoay chuyển liên hồi của Khâu Ý, cô nàng nhanh chóng gửi cho cô một thiệp mời điện tử, trên đó còn có ảnh cưới của cô ta và chồng. Hai người trông rất hợp nhau, hạnh phúc mỹ mãn.

Khâu Ý vô thức nhìn về ảnh cưới của mình trên tường.

Khi tầm mắt dừng lại chừng vài giây, cô lập tức dời mắt. Khâu Ý cũng không trả lời tin nhắn của Vương Trừng Trừng mà tắt điện thoại rồi ném sang bên cạnh.

Đêm nay, Khâu Ý nằm mơ.

Trong giấc mơ, cô đã trở lại trường học, quay về ngày kết thúc kỳ thi tốt nghiệp. Cô vội vã chạy đến sân thể dục xem Chu Lộ tỏ tình, vì vội mà bước hụt một nhịp.

Nhưng trong mơ, cô không ngất xỉu, cũng không xuyên tới năm năm sau.

Khi cô đang đau đớn nhe răng trợn mắt, một người nào đó vội vàng chạy đến, đẩy đám đông ra và bế cô lên!

Đồng phục xanh áo trắng, khuôn mặt trẻ trung và anh tuấn.

Khâu Ý thoáng chốc ngẩn ngơ nhưng nhanh chóng nhớ lại mình không thể nào cản trở lời tỏ tình của Chu Lộ được. Cô sốt ruột đẩy tay Cảnh Hành ra ra hiệu anh mau trở về sân thể dục.

Nhưng sức lực Cảnh Hành rất lớn. Anh ôm chặt cô, không hề có ý định buông tay.

Sau khi đến phòng giáo vụ, Khâu Ý liên tục thúc giục anh mau rời khỏi đây và không được chối bỏ tình cảm của người khác nhưng Cảnh Hành lại nói với cô, anh đã từ chối lời tỏ tình của Chu Lộ.

Lời nói như sét đánh ngang tai khiến Khâu Ý sửng sốt. Ngay sau đó, Cảnh Hành nói với cô rằng anh đã có người mình thích.

Và… Người đó chính là cô.

Cả người Khâu Ý hóa đá.

- Thế giới của cô sụp đổ.

Hơn nữa, có vẻ như cô chính là kẻ đã phá bĩnh chuyện này!

Khâu Ý nhìn anh, nhất thời cảm thấy không thở nổi, l*иg ngực như bị thứ gì đó đè ép, đường thở như bị chặn lại.

Khâu Ý mở choàng mắt!

Ánh mặt trời rực rỡ làm cô cảm thấy đau mắt. Sau đó, Hứa Mạt Mạt phát hiện thủ phạm khiến ngực mình bị bóp nghẹt - Cảnh Hành đang ôm chặt cô từ phía sau.

Thậm chí, Khâu Ý còn khá hoài nghi không biết có phải anh đang định ghìm chết cô hay không.

Sau khi hít một hơi thật sâu, cô mới đưa tay ra cấu ngón tay anh.

Cảnh Hành tỉnh giấc, giọng điệu mờ mịt: "Khâu Khâu?”

"Tôi sắp bị anh ghìm chết luôn rồi, anh buông tay mau!"

Khâu Ý nói ngay.

Lúc này, Cảnh Hành mới buông tay rồi chống người dậy định bước xuống giường.

Nhưng ngay sau đó, anh lại ôm đầu rêи ɾỉ.

Khâu Ý nghe được, động tác rời giường khẽ dừng lại.

"Xin lỗi, tối qua anh uống quá chén.” Cảnh Hành xoa xoa huyệt thái dương, giọng nói khàn khàn: "Có phải đã gây phiền toái cho em không?”

Uống quá chén?

Khâu Ý nhớ đến chuyện xảy ra ở cửa đêm qua—— Trạng thái đó của anh, dù có đánh chết Khâu Ý, cô cũng không tin anh say rượu.

Nhưng cô không vạch trần anh, chỉ lạnh lùng “Ồ” một tiếng.

"Cổ họng anh đau quá, em lấy hộ anh một ly nước mật ong được không?" Cảnh Hành ngẩng đầu nhìn cô: "Trước kia em… Em luôn lấy cho anh.”