Chương 2

"Ai nói cho em biết?"

Vu Vũ Thanh nói ra đề nghị chia tay, cô nói nếu Tông Chính Hàng muốn kết hôn thì không nên tiếp tục dây dưa với cô nữa. Cái lý do chia tay không thể phản bác này khiến cho biểu cảm của Tô Chính Hàng rất dọa người.

Cô chưa bao giờ thấy hắn như vậy.

Tông Chính Hàng không phủ nhận chuyện kết hôn là tin đồn, mà chỉ hỏi là ai đã chọc thủng sự che giấu của hắn với cô.

"Tôi không biết là ai, tin nhắn nặc danh, nhận được một tuần trước." Vu Vũ Thanh nói: "Tôi nghĩ hôm nay anh đi công tác, thì tôi có thể nhân lúc anh đi công tác mà chuyển đi."

Hơn nữa, nửa tháng trước khi đồng ý tham dự party làng du lịch của Lục Hải, cũng vừa lúc tham gia xong thì từ biệt cái vòng luẩn quẩn này.

Tông Chính Hàng không ngờ, một tuần trước cô đã biết. Hắn không hề nhận thấy chút biến hóa và quyết tâm nào từ Vu Vũ Thanh.

Hắn nhìn cô, trên mặt cô không có sự thống khổ và bi thương. Biết hắn muốn kết hôn, nhưng cô không chất vấn sự phản bội và giấu diếm của hắn.

Bên ngoài đều nói bọn họ là cành cao và đào mỏ, nhưng rốt cuộc là quan hệ như thế nào, chỉ bọn họ mới biết.

Bọn họ là người yêu.

Tông Chính Hàng từng nghĩ tới việc bị cô phát hiện sẽ như thế nào.

Hắn nghĩ cô sẽ khóc lóc ầm ĩ nói chia tay, hắn có biện pháp đối phó.

Sẽ không chia tay, hắn không đồng ý.

Chỉ là bây giờ, Vu Vũ Thanh lại tỉnh táo nói muốn chuyển đi, khiến hắn không cách nào nói ra khỏi miệng câu tôi không đồng ý.

Tông Chính Hàng xác nhận an ninh của biệt thự xong, rồi nói với Vu Vũ Thanh: "Chuyện này đợi sau khi tôi công tác trở về rồi nói. Chuyện dọn đi không cần nhắc lại nữa."

Ngồi vào trong xe, Tông Chính Hàng ra lệnh cho trợ lý, tra rõ ràng xem ai là người gửi tin nhắn cho Vu Vũ Thanh.

Vu Vũ Thanh nhìn xe hơi nhanh chóng chạy khuất tầm mắt mình, nhân viên an ninh đứng ở các cửa ra vào của biệt thự.

Cô gọi điện thoại cho Tông Chính Hàng: "Anh muốn giam tôi à?"

"Tôi chỉ đang đảm bảo sự an toàn của em."

"Là sao? Còn có người muốn ám sát tôi?"

Tông Chính Hàng cảm nhận thấy cô tức giận, có chút thả lỏng nói: "Em là người quan trọng nhất của tôi."

Vu Vũ Thanh ngắt điện thoại của Tông Chính Hàng.

Bọn họ vẫn đi tới một bước này.

Vu Vũ Thanh đã linh cảm chia tay sẽ không vẻ vang gì, nhưng thật không ngờ Tông Chính Hàng lại trực tiếp xé bỏ lớp ngụy trang vốn đã lung lay sắp đổ của mình.

Sự theo dõi cùng hạn chế hành động trong mấy năm nay rốt cuộc cũng đưa ra ngoài ánh sáng vào hôm nay.

Vu Vũ Thanh không biết mấy việc như theo dõi, giam cầm này có phải là việc thường làm của đám con em cán bộ cao cấp đối với người bên gối hay không, hoặc là cô đúng lúc gặp phải một người điên có quyền thế.