Chương 42

Ngô Ngọc không khỏi vui mừng nhảy cẫng lên, Vân Tử quả thực quá tuyệt vời!

Đã lâu rồi cậu không đến đây, không ngờ rằng bệnh của Vân Tử đã được chữa khỏi, chưa kể nó còn học được cách nhấc chân!

Điều này thú vị hơn nhiều so với việc xem một bộ phim tài liệu!

Sau đó là phần khó nhất, cách Vân Tử nhấc hai chân sau đặt lên đài huấn luyện.

Những nhân viên chăn nuôi trước đó đã châm chọc đang đổ mồ hôi thay cho Đường Phỉ. Cô gái này đúng thật là có tài, thế mà lại có thể huấn luyện thành công voi nhấc chân, nhưng mà đoạn tiếp theo hơi khó, nhấc chân sau, vậy là voi phải đưa lưng về phía nhân viên chăn nuôi, nếu không tin tưởng thì tuyệt đối voi sẽ không làm như vậy

Hơn nữa trong lúc đưa lưng còn phải nhấc chân lên, điều này rất khó với nó.

Trái tim của các nhân viên chăn nuôi đều đang bị treo lơ lửng, tất cả mọi người đều không thể không nín thở chờ đợi giờ khắc này.

Vào lúc này ở trong nhóm, Lôi Tử cũng đồng thời phát sóng trực tiếp cho mọi người.

[ Cúc cu cúc cu ]: Nè nè, những lời khi nãy @Thỏ Thỏ với @Trình Tự Viên nói là chính xác đấy, vừa rồi những người nhân viên đó đều rời đi nhưng thật ra họ không có đi, chỉ là ra bên ngoài khu triển lãm chờ đợi, hình như là đến xem chị gái huấn luyện thằng nhóc thật!

[ Tiểu Phì Thu ]: Wow, hay thật đấy!

[ Cá koi béo phì ]: Áa, thật là hâm mộ! Đây là điều tôi không thể nào làm được.

[ Công Thành Sư ]: Gào! Tại sao hả! Tại sao lại không có ai chú ý đến tôi?

[ Trình Tự Viên ]: Theo kinh nghiệm huấn luyện lần trước của tôi, nếu như lần này thằng nhóc làm tốt thì nhất định sẽ có thưởng. Hơn nữa còn có rất nhiều nhân viên chăn nuôi đang xem, có khả năng sẽ có nhiều phần thưởng hơn cả tôi… Đột nhiên tôi cảm thấy có chút ghen tỵ là sao đây?

[ Công Thành Sư ]: Phần thưởng hả, có lẽ là sẽ thưởng đồ ăn đó… Huhu…

[ Giúp tôi lên ngôi vua ]: Các cậu đừng ồn ào, không được làm ảnh hưởng đến việc phát sóng trực tiếp của Cúc cu cúc cu, cũng đừng làm ảnh hưởng đến thằng nhóc!

[ Trình Tự Viên ]: Được được được, không nói nữa.

Lúc này mặc dù Đường Phỉ đã nhìn thấy Vân Tử hoàn thành động tác nhấc chân nhiều lần, nhưng cô vẫn cảm thấy khẩn trương, lòng bàn tay đổ mồ hôi một chút. Rốt cuộc đây vẫn là lần đầu tiên Vân Tử hoàn thành động tác trước mặt mọi người. Đây là một động tác rất khó đối với một chú voi con Châu Á mới được huấn luyện, chỉ cần Vân Tử tin tưởng cô tuyệt đối là có thể làm được. Nhưng vừa nãy Vân Tử mới bị nhiều người bị dọa sợ…

Vì vậy trong lòng Đường Phỉ cũng cảm thấy bồn chồn lo lắng, nếu như Vân Tử thật sự không thể hoàn thành được thì cô cũng không còn cách nào, vừa nãy Vân Tử đã làm rất tốt. Nếu như Vân Tử không thể nhấc chân sau lên thì cô cũng muốn thưởng cho nó một phần thưởng tuyệt vời.

Ngay lúc đó, Vân Tử lại nhấc chân trái ở phía sau lên đài huấn luyện vô cùng dễ dàng.

Đường Phỉ: Trời ơi! Nó làm được!

Mà lúc này bên ngoài khu triển lãm, mọi người cũng phát ra âm thanh kỳ diệu xuyên qua cửa kính.

Ngô Ngọc cũng không nhịn được, hưng phấn nhảy lên vỗ tay hoan hô. Vân Tử thật sự quá tuyệt vời!

Mà những nhân viên trước đó đã nghi ngờ Đường Phỉ…

“Trời ạ! Đường Phỉ thật sự đã làm được!”

“Mấy người thấy không? Vân Tử đã thật sự nhấc hai chân sau lên!”

“Đúng đúng đúng, tôi thấy rồi, cậu có quay phim chưa!”

Chưa kể đến đoàn sinh viên đến tham quan học tập, tất cả mọi người ai cũng vỗ tay nhiệt liệt.

Một khoảnh khắc hiếm có như vậy, không thể tin rằng vừa đến tham quan lại gặp được!

“Wow, chị nhân viên này ngầu quá!”

“Con voi này tên là Vân Tử đúng không? Nó đáng yêu quá! Giống như nó hiểu mệnh lệnh và làm theo những gì được bảo vậy!”

“Hahaha, tôi còn phải học mấy năm đại học nữa nhưng bây giờ lại muốn đến vườn bách thú thực tập liền!”

“Tôi quyết định rồi! Sau này nhất định tôi sẽ làm nhân viên viên chăn nuôi ở vườn bách thú!”

“Tôi chỉ đến tham quan thôi, tại sao lại bị một con voi mê hoặc như vậy…”

Nghe những sinh viên này thảo luận sôi nổi, có một nhân viên chăn nuôi đến gần Lam Lâm Nguyệt hỏi:

“Vườn bách thú của chúng ta trước đây có buổi huấn luyện nào thành công chưa? Hình như tôi cảm thấy đây là lần đầu tiên.”

Lam Lâm Nguyệt suy nghĩ một lúc: “Mặc dù trước đây tôi đã thành công trong việc huấn luyện Cáp Mẫu, nhưng thành thật mà nói, tôi chưa bao giờ thực hiện các động tác khó như vậy, Đường Phỉ chỉ mới vào ngành này và cô ấy đã làm tốt như vậy, thật sự rất khó tin!”

“Đúng đúng đúng, dù sao thì cô ấy vẫn là người mới, thật sự là quá lợi hại!”

Nhưng lúc này Vân Tử lại cảm thấy kỳ lạ, bình thường khi huấn luyện chị gái sẽ không để nó nhấc chân lâu như vậy, tại sao hôm nay đã nửa ngày rồi mà vẫn chưa huýt còi cho nó đặt chân xuống.

“Áng?” Vân Tử khó khăn quay đầu lại nhìn Đường Phỉ.

Lúc này Đường Phỉ mới phản ứng lại, vội vàng thổi còi.

Vân Tử đặt chân xuống.

Ngay sau đó, nó đã hoàn thành xuất sắc động tác nâng chân sau, nó đã hoàn thành rất tốt một loạt động tác, tư thế rất đẹp, đúng là một ngôi sao trời sinh! Sau khi hoàn thành, nó vui vẻ đợi trước l*иg sắt, chĩa mũi về Đường Phỉ, ý tứ vô cùng rõ ràng, mình đã làm rất tốt rồi, ban thưởng đi!

Vân Tử: Mình làm rất tốt đúng không? Lightstick đâu, tiếng vỗ tay đâu?

Vân Tử: Dưa hấu lạnh đâu?

Vân Tử: Phần thưởng của mình đâu?