Chương 18

Cũng có thể nhìn vào bảng đen, lắng nghe tiết học, nhưng cho dù giáo viên nói như thế nào trên bục giảng, cậu cũng không bao giờ ghi chú trong lớp.

Hạ Lan Quyết để ý rằng cậu có một cây bút đen trên bàn, trên đó còn có chữ Sony, khi tra nó trên mạng, đó là một cây bút ghi âm. Cô nghĩ hẳn là cậu đang sử dụng bút ghi âm để ghi lại bài giảng của giáo viên.

Vào buổi tối tự học, Phạm Đại Tinh đến để kiểm tra kỷ luật, gọi Hạ Lan Quyết đến văn phòng.

"Trong kỳ thi cuối năm lớp 11, em đã làm bài kiểm tra tiếng Anh không tệ và xếp thứ năm trong lớp, đây là một điểm số rất tốt."

Tiếng Anh là môn học tốt nhất của Hạ Lan Quyết

"Cảm ơn thầy đã khen ngợi."

"Có điều không nên học lệch, các môn học yếu như vật lý, toán học phải tăng cường điểm số. Chúng ta thuộc khối tự nhiên, môn vật lý rất quan trọng"

Hạ Lan Quyết gật đầu tiếp tục nói vâng dạ.

"Cô tìm em hôm nay vì có một việc mà cô muốn nhờ em giúp đỡ."

Phạm Đại Tinh mỉm cười: "Liêu Mẫn Chi có đeo máy trợ thính, thằng bé đôi khi sẽ không nghe thấy rõ, bài tập về nhà do các giáo viên của nhiều môn học khác nhau giao và một số thông báo quan trọng của trường, nếu cậu ấy bỏ lỡ, em có thể giúp cô nhắc nhở thằng bé không?"

"Đương nhiên được ạ."

"Thật ra đó cũng không phải là vấn đề gì lớn. Mắt kém thì đeo kính, thính giác không tốt thì mang máy trợ thính, tất cả đều giống nhau. Thằng bé ở trong lớp không có vấn đề gì, em và nó ở chung bình thường là được rồi, không cần chú ý quá nhiều, đừng để nó ảnh hưởng đến việc học tập của mình, vậy thì chuyện đó sẽ phản tác dụng."

Không biết vì sao, Hạ Lan Quyết cảm thấy những lời này của Phạm Đại Tinh... không có ý nghĩa sâu sắc.

Phạm Đại Tinh không công khai tình hình của Liêu Mẫn Chi trong lớp, nhưng bà ấy đã nói riêng với các giáo viên bộ môn rằng trong lớp có một học sinh khiếm thính, nhờ các thầy cô quan tâm một chút.

Con gái tóm lại luôn cẩn thận, dịu dàng và kiên nhẫn hơn.

Phạm Đại Tinh trước đây đã từng dạy thay ở lớp của Hạ Lan Quyết. Bà ấy có ấn tượng với Hạ Lan Quyết, con bé này có tính cách tốt, dễ hòa đồng vả lại nhìn cũng rất đơn thuần.

Hạ Lan Quyết bước vào lớp học và ngồi vào ghế. Đầu bút của Liêu Mẫn Chi đột nhiên dừng lại, để lại vết mực trên trang giấy trắng, cậu không thể nghe thấy âm thanh, nhưng vẫn cảm nhận được sự di chuyển những người xung quanh, sau khi suy nghĩ một thời gian dài, cuối cùng cậu đã không nhìn lên.

Lớp trưởng Cao Phong có tin tức nội bộ, đang thông báo một vài tin xấu trong lớp.

Điều 1: Bắt đầu từ tuần này, các lớp có buổi học bù vào thứ Bảy và tự học sáu buổi tối một tuần.

Điều 2: Nhiệm vụ giảng dạy mới được đưa ra. Vào tháng 3 năm sau, vòng thi tuyển sinh đại học đầu tiên sẽ được xem xét. Tất cả các môn học đều phù hợp với tiến trình giảng dạy và các khóa tự học được thay đổi thành các bài học giảng dạy.

Điều 3: Kỳ thi hàng tháng đầu tiên đang đến gần.

Người người than khóc trong lớp, mọi người đều chấp nhận thực tế một cách bình tĩnh, lùa vịt lên giá mà, học sinh lớp mười đun nước nhổ lông, học sinh lớp mười một bôi dầu cho vịt, học sinh cuối cấp thản nhiên mời vịt vào nồi, hương thơm ngào ngạt, không thi đến bên ngoài cháy xém thề không bỏ cuộc.