Chương 8: Thật ngại quá

Bãi gội đầu trước hẻm núi mé tây ngoài trại, đại thụ từ trên bờ mọc thẳng vào trong nước, dưới cây có phiến đá nối liền nhau dùng để bước đi trên nước. Là con đường bắt buộc phải qua bên bờ sông để đến phía tây.

Hai người đứng trên ngọn cây, nhìn đội ngũ đưa dâu đi ngang bên dưới. Đó là một hàng đèn, đèn màu đủ sắc uốn lượn dưới cây.

Trước đó bọn họ lần mò trà trộn vào một đội ngựa thồ ra khỏi trại, người nhà đưa dâu chắc là hộ lớn, mỗi một người ra khỏi trại đều được phân một chén rượu trắng. Hai người uống xong chùi miệng, Trương Thiên Quân Vạn Mã liền hỏi Tiểu Trương Ca: "Vừa nãy chúng ta bị gia quyến đưa dâu đuổi chém nửa trại, bây giờ chúng ta vẫn là hai người, làm sao cướp dâu?"

"Vừa nãy là chuyện mặt đối mặt, bây giờ chúng ta ở trong tối. Chúng ta bắt kịp họ, tôi sẽ nghĩ ra được cách."

Vì vậy bọn họ đánh ngất người phát rượu, trộm lừa của đám người, chạy một mạch đến phía trước. Lúc này đội ngũ đã qua được hơn nửa, Tiểu Trương Ca vẫn không nói gì.

Trương Thiên Quân Vạn Mã vốn còn có nghi vấn chuyện cướp dâu, ông ta không truy hỏi, chỉ nhìn Tiểu Trương Ca, Tiểu Trương Ca lúc này lại cảm thấy không ổn.

Gã không tìm thấy cô dâu.

Đèn màu bên dưới xếp hàng lộn xộn, đội nhạc gần như dàn ngang cả đội, nhưng cô dâu vốn nên đi đầu đội ngũ, đoạn giữa không có, đến cuối hàng cũng không có.

Vừa nãy đạp một cái tuy là phản xạ có điều kiện của Tiểu Trương Ca, nhưng cũng không quá nặng, xối ít nước lạnh, cô dâu chắc đã tỉnh từ lâu. Nếu cô dâu chưa tỉnh lại, sẽ không tiếp tục lên đường.

"Lẽ nào, bị tôi đạp chết rồi?" Tiểu Trương Ca sờ sờ cằm: "Không đúng, đạp chết càng không cần đưa dâu nữa."

Nói như vậy, cô dâu đã bị giấu đi, ẩn trong đội ngũ đưa dâu, lẽ nào, trong đội ngũ có người biết sẽ có cướp dâu.

"Tâm tư tôi dễ đoán vậy sao? Hay là hành động của cô dâu trên phố, khiến người ta liên tưởng."

Hành động vừa nãy ở trên phố, cô dâu đột nhiên cắn một người đi đường, nếu người đi đường đó không đá cô dâu lăn ra đất, thật sự còn sẽ có hiểu lầm rất lớn, nhưng người đi đường này dứt khoát quyết liệt dùng hành động của mình bày tỏ bản thân hoàn toàn không biết gì, chắc sẽ không khiến người ta liên tưởng đến việc cướp hôn.

Đột nhiên Tiểu Trương Ca giật thót, cảm thấy mình đã hiểu ra chuyện gì đó, nói với Trương Thiên Quân Vạn Mã: "Không đúng, chuyện là như vầy, tôi có suy đoán nho nhỏ kết hợp sự thật, rằng đây là người phụ nữ của tộc trưởng, cùng tộc trưởng yêu nhau thắm thiết, tộc trưởng trước nay xuất quỷ nhận thần, thần long thấy đầu không thấy đuôi, kẻ thù của tộc trưởng tìm tộc trưởng mười năm không được, nhưng trong quá trình tra tìm, kẻ thù biết được chuyện người phụ nữ của tộc trưởng, vì vậy dùng kế ép người phụ nữ của tộc trưởng lấy một lão người Hán mặt đầy mụn bọc trong đoàn ngựa thồ, mục đích của hắn là dụ tộc trưởng ra, biết tộc trưởng tuyệt đối sẽ không để mặc cô gái y yêu lấy một gã thô lỗ dắt ngựa, nhưng tộc trưởng thực lực quá mạnh, cho nên bọn họ biết tộc trưởng nhất định sẽ chọn lúc đưa dâu để cướp dâu, sớm đã chuẩn bị đầy đủ, cô dâu bị giấu trong đội ngũ, chính là đợi tộc trưởng xuất hiện. Bên dưới là một cái bẫy. Vậy... tộc trưởng cũng ở gần chúng ta!" nói xong gã nhìn vào bóng tối xung quanh.

Trương Thiên Quân Vạn Mã trừng mắt há mồm nhìn Tiểu Trương Ca. Qua một lúc: "Anh nói cái gì?"

Trong bóng tối Tiểu Trương Ca không nhìn ra được gì, quay đầu lại hít sâu một hơi, lại nói với Trương Thiên Quân Vạn Mã một lượt: "Tôi có suy đoán nho nhỏ kết hợp sự thật, rằng đây là người phụ nữ của tộc trưởng, cùng tộc trưởng yêu nhau thắm thiết, tộc trưởng trước nay xuất quỷ nhận thần, thần long thấy đầu không thấy đuôi, kẻ thù của tộc trưởng tìm tộc trưởng mười năm không được, nhưng trong quá trình tra tìm, kẻ thù biết được chuyện người phụ nữ của tộc trưởng, vì vậy dùng kế ép người phụ nữ của tộc trưởng lấy một lão người Hán mặt đầy mụn bọc trong đoàn ngựa thồ, mục đích của hắn là dụ tộc trưởng ra, biết tộc trưởng tuyệt đối sẽ không để mặc cô gái y yêu lấy một gã thô lỗ dắt ngựa, nhưng tộc trưởng thực lực quá mạnh, cho nên bọn họ biết tộc trưởng nhất định sẽ chọn lúc đưa dâu để cướp dâu, sớm đã chuẩn bị đầy đủ, cô dâu bị giấu trong đội ngũ, chính là đợi tộc trưởng xuất hiện. Bên dưới là một cái bẫy. Vậy... tộc trưởng cũng ở gần chúng ta!"

Trương Thiên Quân Vạn Mã coi như nghe hiểu, nhìn gã: "Anh nào phải suy đoán nho nhỏ, nghe qua hoàn toàn đều là suy đoán."

Tiểu Trương Ca nói: "Trực giác của tôi chính là như vậy. Việc cấp bách bây giờ, là tìm ra cô dâu."

Trương Thiên Quân Vạn Mã nhìn thấy trong miệng gã đột nhiên nháng lên một tia lạnh, không biết dưới lưỡi liếʍ ra cái gì. "Chúng ta trà trộn vào trước, quan sát cự ly gần!"