Chương 7: Cướp dâu

Hai người chạy trối chết khắp đường lớn ngõ nhỏ Bách Nhạc kinh, may nhờ Trương Thiên Quân Vạn Mã cũng xem như rành đường, leo qua quán trà, chui vào phòng nhuộm, bay qua nhà người ta, dọc đường xông qua một cây cầu đá, người phía sau không còn đuổi theo nữa, hai người vẫn không dám chậm trễ, tiếp tục chen vào đám người, liền phát hiện bọn họ đã đến một lò mổ, bên kia cầu không có gì cả, nhưng bờ sông bên này toàn là sạp đồ mổ, trên xà ngang mái hiên sát sông treo đầy các loại súc vật thôn quê. Mùi thịt tanh và mùi máu tràn ngập cả bờ sông.

Toàn bộ nước máu đều bị thải trực tiếp xuống con sông dưới cầu, nước bẩn mang theo mỡ và nội tạng nhanh chóng bị cuốn đi.

"Người đưa dâu hình như có phần kiêng kỵ đối với nơi này, không đuổi tới đây." Tiểu Trương Ca dừng lại trước một sạp thịt, xa xa nhìn phía bên kia cầu, những người đó vẫn nhìn bọn họ.

"Mẹ anh thì sao đây?" Trương Thiên Quân Vạn Mã nghĩ tới Trương Hải Kỳ, Tiểu Trương Ca nhìn sạp thịt xung quanh, trong lòng cảm thấy có đôi chút bất an, vì sao những người đó không đuổi tới đây, nhìn trên cầu người tới người lui, nơi này mở cửa làm ăn, không giống cấm địa. Gã nói: "Cô ấy tuyệt đối sẽ thoát thân nhanh hơn chúng ta." vừa kéo tay Trương Thiên Quân Vạn Mã, "Tại sao bọn họ không dám qua đây, anh có biết nguyên nhân không?"

"Bên này cây cầu gọi là Bát Lưỡng giới, nha ti hai bên không hợp, một đám người xách đao đến chắc chắn không ổn. Nhưng bọn họ rất nhanh sẽ thông báo cho Bát Lưỡng giới đòi người. Chúng ta phải đi mau." Trương Thiên Quân Vạn Mã chỉ phía trước: "Nước sông hôm nay trôi về hướng này, Ngũ Lưỡng giới ở dưới hạ du, người nghèo nơi đây đều ở Ngũ Lưỡng giới, giăng lưới vớt nội tạng dưới sông ăn, nước sông cứ ba ngày hai đầu sẽ đổi hướng, người Ngũ Lưỡng giới đều chạy ở hai đầu, nơi đó không có nha ti quản."

Vì vậy hai người đi xuôi theo sông, rất nhanh qua một đoạn hành lang sông không phồn hoa lắm, bắt đầu xuất hiện vô số nhà sàn cũ, ánh đèn không rực rỡ như ở trung tâm Bách Nhạc kinh, đều dựng vô cùng đơn sơ, dưới sông các loại cành cây cắm lưới. Có chừng trăm cái. Có người gỗ cầm đèn dầu lốm đốm sáng giữa sông.

Hai người tìm một quán ăn bên bờ sông, đó là một cái nồi lớn bên trong cái gì cũng có, ngồi xuống. Trương Thiên Quân Vạn Mã liền vỗ bàn: "Rốt cuộc là chuyện gì."

Tiểu Trương Ca nhìn nhìn xung quanh, hít hơi lạnh: "Anh cũng là người Trương gia, anh nghe nói tộc trưởng là người thế nào?"

Trương Thiên Quân Vạn Mã nhìn biểu cảm của Tiểu Trương Ca: "Đây là chuyện xấu của anh, sao lại kéo đến tộc trưởng."

"Cô gái vừa nãy, nhìn thấy hình xăm mới xuống ngựa, cô ta bảo tôi cứu cô ta, hình xăm của tôi cũng không như bình thường, từ vị trí này cô ta vừa nhìn đã nhận ra, còn cầu cứu chúng ta, dường như đã biết chúng ta là ai." Tiểu Trương Ca nói: "Chúng ta vừa mới đến, nếu người nơi này biết chuyện hình xăm, nhất định là tộc trưởng nói với cô ta. Tộc trưởng vô duyên vô cớ, nói với người khác hình xăm của mình, hoặc là quan hệ không bình thường, hoặc chính là, nói ra lúc bị nhìn thấy, vậy quan hệ càng không bình thường. Hình xăm này nào có phải người bình thường có thể nhìn thấy, tất nhiên là khi..."

Tiểu Trương Ca làm một động tác: "Khi 'mần ăn'. Nhưng... nghe nói tộc trưởng là người nhạt nhẽo, không nói chuyện nan nữ, đến cơm cũng ăn chẳng ra sao. Tính tình gàn dở, sau khi ẩn cư ở Nam Cương, lại nói chuyện hình xăm với người khác, vui đùa ân ái, nơi này ba ngàn phồn hoa, cô gái vừa nãy xinh đẹp như hoa, một món ngon của tộc trưởng, hành vi thật mạnh bạo."

Trương Thiên Quân Vạn Mã hít một hơi lạnh, không biết nên tiếp lời thế nào.

Tiểu Trương Ca tiếp tục nói: "Kỳ lạ nhất là, cô gái này bây giờ xuất giá, còn cầu cứu chúng ta, vậy không phải lấy tộc trưởng, vậy chính là tộc trưởng vẫn không được người nhà người ta vừa mắt."

Trương Thiên Quân Vạn Mã ra chiều suy tư, không biết nghĩ đến cái gì, ánh mắt mơ màng, lẩm bẩm nói: "Thì ra tộc trưởng giống như mình."

"Cái gì?" Tiểu Trương Ca hỏi, Trương Thiên Quân Vạn Mã lập tức lắc đầu: "Không có gì, chỉ là cảm thấy, tộc trưởng chắc chắn rất đau lòng."

Tiểu Trương Ca lập tức đi dậy, gỡ hết trang sức trên người, nói với Trương Thiên Quân Vạn Mã: "Đi thôi."

"Đi đâu?"

"Đi cướp dâu trước, trên người cô gái này chắc chắn có manh mối của tộc trưởng, hơn nữa nếu đã là người phụ nữ của tộc trưởng, chúng ta chắc chắn phải giữ lại." Tiểu Trương Ca nói.