Chương 11

Ngu Hoan tuyệt đối không thể rời đi mà không giành được "Vùng đất mộng mơ", cho dù cô phải tạm thời rời đi, cô cũng sẽ thông báo với anh chứ không phải không tiếng động rời đi như vậy.

Cô là con gái duy nhất của cô giáo, Ngạo Tuyển coi cô như em gái của mình, nếu dưới mắt anh mà vẫn để cô xảy ra chuyện, lương tâm anh sẽ mang gánh nặng cả đời!

Vội vã chạy đến bãi đậu xe tìm kiếm xung quanh, nhưng bảo vệ tuần tra nói với anh rằng anh là người duy nhất đến đây từ khi bữa tiệc bắt đầu đến giờ.

Khi đó Ngạo Tuyển mới xác nhận rằng đó là một cái bẫy.

Lại nhìn những nét chữ cực kỳ nguệch ngoạc trên tấm thiệp, chú ý kỹ từng nét, vẫn có thể nhìn ra manh mối.

Kẻ chủ mưu chuyện này ngoại trừ Doãn Thừa Yến, anh không nghĩ ra được ai khác.

Ngạo Tuyển vừa tức vừa buồn cười, đúng thật là quan tâm quá tắc loạn.

Trở lại bữa tiệc, bản thảo của cô giáo đã về tay của người phụ nữ trẻ ở bàn số 3 với giá 650.000 nhân dân tệ, Ngạo Tuyển nhìn thoáng qua dáng người của cô ta liền nhận ra cô ta, đó là Hotgirl mạng mà Doãn tiên sinh thường dẫn theo bên người. Hình như cô ta tên là... Mật Hạnh Nhi?

Vì thế, Doãn Thừa Yến đã bắt Ngu Hoan chạy mất?

"Không thể nào, quá hời cho thằng nhãi kia rồi ..."

Ngạo Tuyển âm thầm thở dài cho rằng Chúa đã quá thiên vị rãnh Mariana, đột nhiên nghe thấy một tiếng tát chắc nịch vang lên từ một góc vắng vẻ trong hội trường, cái tát này khá mạnh tay.

Tìm kiếm theo cảm giác, ở cuối bàn ăn nơi Ngu Hoan đi lấy thức ăn trước đó, tấm rèm dài từ trần đến sàn đối diện rõ ràng đang rung rung, tiếp đó cô gái nhỏ vừa biến mất ly kỳ đột nhiên từ bên trong đó bước ra!

Doãn Thừa Yến theo sát phía sau đi ra ngoài, cả người toát lên vẻ tự phụ, đứng trước bàn ăn, tay cầm một ly sâm panh chậm rãi uống.

Trước đó? Dường như không có chuyện gì xảy ra.

Ngạo Tuyển sửng sốt.

Mẹ nó, còn có thể làm ra hành động như vậy sao?

Mặt nạ của Ngu Hoan đã rơi ra khi cô giằng co với Doãn Thừa Yến trước đó, lúc này "Vùng đất mộng mơ" đã rơi vào tay người khác, bộ sườn xám mà cô gái trẻ ngồi ở bàn 3 mặc sao trông quen vậy?

Làm tốt lắm!

Ngu Hoan thừa nhận thất bại của mình, sau đó cô nhìn thấy Ngạo Tuyển đang đứng ở cửa ra vào, ngạc nhiên nhìn hai người, vẻ mặt như thể vừa mới tìm ra nguyên nhân kết quả.

Cô đi tới, lắc đầu nói: "Bị mắc bẫy rồi, đi thôi."

Ngạo Tuyển nhìn Doãn tiên sinh đang uống ly sâm panh thứ hai ở đằng xa, rất quan tâm hỏi: "Em vừa tát anh ấy à?"

Mặc dù Doãn Thừa Yến không đeo mặt nạ, hoặc nó đã bị tháo ra vào một thời điểm nào đó, nhưng tiếc là ánh sáng tại hiện trường quá tối nên không thể nhìn rõ khuôn mặt sặc sỡ của anh.

Ngu Hoan cáu kỉnh rũ mắt xuống, không muốn trả lời vấn đề này.

Nếu suy nghĩ có thể gϊếŧ người, vậy Doãn Thừa Yến tối nay đã chết ít nhất trăm lần trong tưởng tượng của cô rồi!

*

Đêm trở nên tối hơn.

Trời bỗng đổ mưa nhè nhẹ, những vệt mưa mềm mại như dải lụa do đàn ve mùa xuân nhả ra, mỏng manh, dày đặc cố quấn lấy cả thành phố.

Phi thiên nữ thần đã phá vỡ kết giới do sương mù tạo ra, chiếc Bentley thuận lợi tiến về phía thành phố.

Bên trong xe.

Mật Hạnh Nhi qua cửa kính xe nhìn ra ngoài một lúc, sau đó thu hồi tầm mắt, chuyển hướng về phía ghế cuối bên kia ——

Người đàn ông đang dựa vào góc giữa cửa xe và ghế ngồi, giữ khoảng cách xa nhất trong đường kính xe với cô, nhắm mắt dưỡng thần.

Tối nay anh mặc một bộ vest kaki cổ điển với một chiếc cà vạt không quá cầu kỳ, ngay cả đôi giày da cũng được làm thủ công tinh xảo với kiểu buộc dây.

Đối với một người có dáng người trung bình hoặc ngoại hình trung bình, anh sẽ không thể khoác lên mình vẻ sang trọng phóng khoáng của một cậu chủ.

Điều đáng kinh ngạc nhất là ở bên trái khuôn mặt của anh gần đường xương hàm phía dưới, có thứ gì đó vô tình vẽ một vết đỏ dài khoảng mười phân, hơn nữa còn ... hơi sưng lên, giống như một vật trang trí tự nhiên, khiến cảm giác trưởng thành trước tuổi trên người anh được hạ thấp xuống, thêm vào đó một chút hơi thở phong lưu.

Trong cảm nhận của Mật Hạnh Nhi, anh là người đàn ông tốt nhất trong buổi tiệc ngày hôm nay!

Còn người phụ nữ tốt nhất không ai khác chính là Ngu Hoan!

Nghĩ đến đây, suy nghĩ của cô ta bỗng vượt xa dự đoán.

Cô ta vẫn luôn cho rằng Doãn Thừa Yến là dạng người cả đời này đều sẽ giấu kín, là dạng sẽ không bao giờ công khai ...

Mãi đến 7 giờ sáng hôm nay, cô ta đột nhiên nhận được điện thoại của thư ký Thẩm, bảo cô ta mau thu dọn đồ đạc, anh Doãn cần cô ta đi cùng đến một nơi.