Chương 3: Tin tức tố của người khác



Hắn ở trong lòng thầm mắng bản thân một hồi, sau đó ôm lấy Thu Căng, áy náy nói: “Anh xin lỗi, gần đây quá bận mới quên hôm nay là ngày kỷ niệm chúng ta kết hôn.”

Thu Căng chưa nói gì, ngón tay không cẩn thận xẹt qua nút báo giờ trên di động, giọng nói máy móc vang lên: “Thời gian hiện tại là ngày 10; tháng 3; năm 2022; 00: 07 phút.”

Ngón tay Thu Căng thả lỏng, nói bản thân không phải cố ý nhấn nút nhưng nghe được thời gian trong lòng nghẹn muốn chết.

Vốn dĩ muốn giải thích nhưng ra miệng lại thành giận dỗi, “Không có việc gì, dù sao đã qua.”

Dương Sâm không nghĩ tới ngày kỷ niệm đã qua, có chút xấu hổ nhưng vẫn nắm tay cậu, thái độ thành khẩn nói: “Lần này là anh sai, lần sau nhất định sẽ nhớ kỹ, nhất định về nhà sớm với em được không?”

“Tiểu Thu, em chờ một chút, chờ công ty ổn định ông chủ nói sẽ thăng chức tăng lương, không phải em nói muốn muốn đi biển sao? Đến lúc đó anh xin nghỉ dài hạn mang em ra ngoài chơi được không?”

Thu Căng cũng không phải là người không nói lý, ông xã ở bên ngoài công tác kiếm tiền nuôi gia đình, nuôi một người mù đã đủ vất vả.

Tuy rằng đợi cả đêm, cũng bỏ lỡ ngày kỷ niệm, trong lòng khó tránh khỏi sẽ mất mát.

Nhưng Dương Sâm không phải cố ý quên ngày kỷ niệm, còn kiên nhẫn dỗ cậu, buồn phiền trong lòng Thu Căng sớm tiêu tán.

Thu Căng gật gật đầu, cậu không giỏi nói lời ngon tiếng ngọt, chỉ có thể nói sang chuyện khác hòa hoãn không khí, “Đói bụng, chúng ta ăn cơm đi.”

Dương Sâm thấy cậu không tức giân, sắc mặt vui vẻ, ở trên má hôn hôn vài cái, “Lần sau không cần chờ anh, đừng để bản thân đói lả có biết không?”

Hắn lôi kéo Thu Căng tới bàn ăn, vừa mới đứng dậy, Thu Căng đã hỏi: “Anh dùng nước hoa sao?”

“Hả?”

Thu Căng ngửi ngửi, có chút không xác định nói: “Giống mùi trái cây, hình như là hương cam.”

Thu Căng cảm thấy bàn tay nắm lấy tay cậu tựa hồ siết chặt, sắc mặt Dương Sâm cũng có chút cứng đờ, miễn cưỡng tươi cười nói: “A, có thể là mùi nước hoa trên người đồng nghiệp lây sang.”

Thu Căng gật gật đầu, đối với ông xã thập phần tín nhiệm cũng không có chút nào hoài nghi.

Cậu là Beta, không có tin tức tố, bình thường không ngửi được tin tức tố AO, chỉ khi cảm xúc bọn họ kích động dẫn tới tin tức tố tỏa ra quá mức nồng đậm cậu mới có thể ngửi được chút hương vị nhàn nhạt.

Bởi vậy cậu hoàn toàn không biết, mùi hương ngửi được căn bản không phải nước hoa đồng nghiệp mà là ông xã ở bên ngoài nɠɵạı ŧìиɧ. Trên người lưu lại tin tức tố của Omega khác.

Ăn cơm xong, Dương Sâm đem chén bỏ vào máy rửa chén, thúc giục Thu Căng đi ngủ rồi mới cầm theo quần áo vào phòng tắm. Ném quần áo dính hương cam vào máy giặt.

Thu Căng mới vừa ăn cơm xong, ngồi ở trên giường ngủ không được. Cậu nghe tiếng máy giặt khởi động, trong lòng hơi kinh ngạc, Dương Sâm không tính là người để ý sinh hoạt, ví dụ như giặt quần áo giờ này, thông thường hắn sẽ đem quần áo bẩn ném trong thau chờ chất núi mới giặt.

Đột nhiên nghe thấy tiếng tin nhắn di động liên hồi.

Thu Căng sờ sờ đầu giường, sờ đến không phải di động mình. Cậu đang chuẩn bị đặt lại chỗ cũ, di động lại vang lên tiếng chuông.

Thu Căng không muốn nhìn trộm, hơn nữa cậu cũng nhìn không thấy, chỉ là có chút tò mò đã trễ thế này còn có người nhắn tin.

Đột nhiên cảm thấy trong tay trống rỗng, di động bị Dương Sâm đoạt lấy, bên tai truyền đến giọng ông xã, “Ừm, công việc có chút vấn đề, đồng nghiệp hỏi tư liệu sáng nay đặt chỗ nào.”