Chương 2: Tham hoan



Thu Căng nhấn nút báo giờ trên điện thoại, mới đó đã 12 giờ.

Thu Căng là trẻ mồ côi, từ nhỏ đã ở viện phúc lợi lớn lên, đối với ngày tết hay lễ kỷ niệm cũng không mấy quan tâm. Sau này rời viện phúc lợi, rất nhiều ngày lễ đều trải qua một mình, đối với cậu ngày lễ hay ngày thường cũng không khác biệt.

Nhưng Dương Sâm là người chú trọng nghi thức, ngày gặp gỡ đầu tiên hắn luôn nhớ rất rõ ràng, mỗi năm đều chuẩn bị quà tặng Thu Căng.

Thu Căng bị Dương Sâm ảnh hưởng, cũng bắt đầu ghi nhớ vài ngày đặc thù trong năm, chuẩn bị một ít bất ngờ.

Nhưng lần này khác xa dự đoán, Dương Sâm không trở về. Thu Căng đứng lên mặc kệ đôi mắt không nhìn thấy chuẩn bị kêu taxi đến công ty Dương Sâm.

Vừa mới đứng dậy, Thu Căng nghe thấy tiếng cửa mở khóa.

“Tiểu Thu, xin lỗi, anh về trễ.” Dương Sâm mở cửa, giày cũng chưa kịp đổi, vội vàng tiến lên ôm cậu, đau lòng giải thích: “Gần đây công ty quá nhiều công việc mới không chú ý di động, để em chờ lâu rồi!”

Thu Căng nghe chồng giải thích, tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi, cậu bắt lấy cánh tay Dương Sâm, “Không có việc gì thì tốt, đã ăn cơm chưa?”

“Vẫn chưa......” Đáy mắt Dương Sâm hiện lên một tia chột dạ, hắn vừa tan tầm đã đến chỗ Hứa Dung lăn lộn nào nghĩ đến chuyện ăn cơm. Lúc này Thu Căng vừa hỏi, hắn mới phát hiện bụng có chút đói.

May mắn Thu Căng nhìn không thấy sắc mặt của hắn, chỉ nghe chồng chưa ăn cơm, nửa quan tâm nửa trách cứ nói: “Có vội cũng phải ăn cơm, để em đi hâm nóng đồ ăn trên bàn.”

Trong lòng Dương Sâm mềm nhũn, hắn dắt Thu Căng tới sô pha: “Em không tiện, vẫn nên nghỉ ngơi đi.”

Thu Căng cũng không tranh việc, an tĩnh ngồi trên sô pha.

Dương Sâm đi đến bàn ăn, nhìn đến một bàn đồ ăn toàn là món hắn thích ăn, trong lúc nhất thời có chút lặng thinh.

Hắn đem mấy đĩa đồ ăn đặt vào lò vi ba, sau đó đi tới xoa bóp vai cho Thu Căng: “Hôm nay là ngày gì đặc biệt sao, làm nhiều đồ ăn như vậy?”

Thu Căng quay đầu, thanh âm có chút nhẹ, “Hôm nay là ngày 9 tháng 3......”

Dương Sâm sửng sốt vài giây, hắn đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi: “Có phải em đợi anh, đến bây giờ còn chưa ăn?”

Thu Căng không nói gì.

Dương Sâm chưa đợi cậu trả lời, trong lòng đã hối hận.

Hắn cũng không phải hoàn toàn lừa gạt Thu Căng, gần đây công ty đang chuẩn bị lên sàn chứng khoán, trên dưới đều bận, cấp trên lại coi trọng hắn, giao cho hắn nhiệm vụ quan trọng. Dương Sâm cao hứng đồng thời cũng rất áp lực.

Nhưng hắn không muốn để Thu Căng lo lắng, Hứa Dung là trợ lý, đối với chuyện công ty có hiểu biết, bởi vậy có rất nhiều lần hắn cùng Hứa Dung trao đổi.

Bởi vì hai ngày này Hứa Dung tới kỳ phát tình, rất dính người, là một Alpha khỏe mạnh gặp gỡ Omega phát tình, hắn rất khó cự tuyệt.

Hắn là Alpha, lại đang ở thời kỳ dư thừa tinh lực, ở trên giường vẫn luôn tìm kiếm mức độ tin tức tố phù hợp. Có một Omega vừa ý làm bạn giường là điều quan trong.

Tuy rằng hắn yêu Thu Căng nhưng Thu Căng chỉ là Beta, vấn đề sinh lý của hắn không thể thỏa mãn.

Mà xét Hứa Dung từ bất luận phương diện nào đều là một lựa chọn không tồi.

Nhưng hắn trăm triệu lần không nghĩ tới đêm nay nhất thời tham hoan, quên mất ngày kỷ niệm kết hôn quan trong.