Quyển 1 - Chương 1.3: Tình cờ bắt gặp chuyện tình vườn trường, giáo hoa bị hán tử thô lỗ thao huyệt bắn vào trong

Người đẹp không hổ là người đẹp, ngay cả giọng nói mắng chửi người cũng dễ nghe cực kỳ, chỉ là người xưa nay ưu nhã khó có thể trèo cao lại từ trong miệng phun ra toàn là những câu thô tục, hào quang ngày xưa giống như lập tức biến mất, Dương Nhược im lặng nghe cô ta mắng xong, những lời chửi rủa đó đối với một người hàng năm sinh sống ở dưới đáy của xã hội mà nói, thật sự là không có gì mới mẻ.

“Cút!”

Cô giống như được nghe âm thanh giải phóng, lập tức cất bước đi về phía cầu thang, lãng phí thời gian quá nhiều, cô không chắc giáo viên có nhắc tên hay không, huống hồ cô thật sự sợ hãi bị đặt ở dưới ánh mắt của mọi người, trong lúc vội vàng hoàn toàn không để ý đến từ bên cạnh đột nhiên vươn ra một chân, sau khi lăn từ cầu thang xuống, hình ảnh cuối cùng còn lại ở trong đầu Dương Nhược lại là ánh sáng chói mắt chợt lóe qua từ trên chiếc giày da đen bóng.

Chưa kịp phẫn nộ thì đã mất đi ý thức.

“Chào mừng bước vào thế giới xuyên nhanh, ta là 0101, chuyên phục vụ cho ngực phẳng cô.” Mãi một lúc lâu sau, thần thức hoảng hốt của Dương Nhược mới một lần nữa tụ lại, lọt vào tai chính là một chuỗi điện âm máy móc không phân biệt nổi giới tính.

Gần như là trong chớp mắt nghe thấy hai chữ “ngực phẳng”, cô theo thói quen mà giơ tay lên, hai tay bắt chéo ở trước ngực, tay vừa chuẩn bị đυ.ng tới thân thể thì cô lập tức khϊếp sợ rũ mắt thấy mình đang lơ lửng ở giữa không trung, cơ thể nửa trong suốt thoắt ẩn thoắt hiện.

“Tôi… Đây là chuyện gì vậy?”

“Đã chết.” Điện âm lại lần nữa vang lên, lạnh lẽo đến không mang theo chút cảm xúc nào.

Sau giọng nói kia là một chuỗi lời nói giống như đang đọc sách, Dương Nhược hoàn toàn không có tâm tư đi nghe xem rốt cuộc nó nói những gì, chỉ cảm thấy phẫn nộ xưa nay chưa từng có thổi quét qua khắp thân thể, mặc dù không có thật thể, nhưng thân hình mơ hồ run rẩy vẫn có thể nhìn ra đầy cõi lòng tức giận.

Cô chưa bao giờ căm ghét Trần Thi Thi đến như thế, căm ghét cô ta rõ ràng đã chửi rủa sỉ vả xong, nhưng cuối cùng vẫn không chịu bỏ qua cho cô, đúng là cô không nên trốn ở sau cửa, nhưng kể cả cô có lên tiếng thì cũng sẽ chẳng tốt hơn tình hình bây giờ bây giờ bao nhiêu, thậm chí có khi bởi vì phá vỡ “nhã hứng” của bọn họ mà chỉ sợ bị chết càng mau cũng nên.

Cô đã làm gì sai? Chẳng qua chỉ là không có một vẻ bề ngoài đẹp và không có gia đình có tiền mà thôi, dựa vào đâu mà Trần Thi Thi lại có thể tùy ý nhục nhã người khác đồng thời lại hưởng thụ sủng ái và ngưỡng mộ vô tận chứ?!

Kể cả có nỗ lực học tập thì như thế nào? Kể cả có nghiêm túc nghe lời thì sao? Thế giới có bao giờ đối xử tử tế với cô không? Trong nhà có cha mẹ trọng nam khinh nữ, bên ngoài có thế đạo nhìn mặt nhìn tiền.

Chẳng lẽ cứ như vậy mặc người tra tấn, đùa bỡn?

Dựa vào đâu chứ? Cô không cam lòng!

Hồn thể nửa trong suốt không có nước mắt, thậm chí ngay cả tư cách òa khóc một trận cũng không có, trái tim Dương Nhược đang nhỏ máu nhưng cũng không có cách nào phát tiết.

“Mời đọc nhiệm vụ, cũng đưa ra sự lựa chọn.” Vẫn là điện âm không có chút giọng điệu lên xuống nào.

Không biết có phải đã từng chịu đựng quá nhiều ác ý hay không, âm thanh không có bất kỳ cảm xúc gì như vậy ngược lại khiến cho cô dần dần bình tĩnh lại, tức giận phẫn nộ biến mất, lý trí cũng dần dần khôi phục.

Mời lựa chọn:

Một: Tiến vào thế giới xuyên nhanh, hoàn thành nhiệm vụ sau đó đạt được diện mạo xinh đẹp và giàu có trở về.

Hai: Từ bỏ nhiệm vụ, chết.

Giọng nói của cô vẫn nhỏ nhẹ dịu dàng như cũ, rất không có dáng vẻ tự tin, nhưng so với lúc trước thì trong đó đã đột ngột mà tăng lên rất nhiều sức mạnh:

“Trở về là trở lại thế giới cũ sao?”

“Diện mạo xinh đẹp giàu có sẽ là trình độ nào?”

Giống như là đã chuẩn bị tốt đáp án từ lâu, 0101 không có bất kỳ tạm dừng gì đã trả lời cho câu hỏi của Dương Nhược: “Là thế giới vốn có mà ký chủ sinh sống, trình độ sẽ theo mức độ hoàn thành nhiệm vụ của ký chủ mà định, nếu hoàn thành là cấp S, thì diện mạo và tiền tài cũng cùng cấp bậc đó, cứ vậy mà suy.”

Dương Nhược mím môi, sau khi suy nghĩ một lúc lâu, khẽ gật đầu: “Tôi đã biết, tôi lựa chọn nhận nhiệm vụ.”

Kể cả có là xác suất một phần vạn thì cô cũng không muốn từ bỏ, cô nhất định phải mạnh mẽ trả lại hết những vũ nhục mà mình đã phải chịu đựng lúc trước.

“Ký chủ số 999 lựa chọn nhận nhiệm vụ, thế giới thứ nhất được mở.”