Chương 51: Đêm tối phủ xuống

"Tôi van xin ngài, đừng đem Jack đi, tôi, tôi đã đã tìm được người được chọn thay thế Jack." Người phụ nữ quỳ trên mặt đất đau khổ cầu khẩn.

"Hôm nay trên thị trấn có hai người lạ đến, trong đó một người là thiếu niên, khoảng chừng mười ba mười bốn tuổi, ngài cho tôi một chút thời gian."

Người đàn ông ngồi đối diện đối với đề tài này tựa hồ có chút cảm thấy hứng thú.

"Phải biết rằng, chủ nhân chỉ thích thiếu niên thuần khiết thân, ngươi phải cân nhắc."

"Tôi biết rõ." Người phụ nữ sợ vội vàng gật đầu.

"Trời tối ngày mai ta sẽ lại đến, hi vọng đến lúc đó ngươi đã chuẩn bị xong." Người đàn ông đứng dậy rời khỏi.

Ngoài cửa sổ gió lạnh thấu xương gào khóc, dưới ánh nến, người phụ nữ tê liệt ngồi dưới đất hồi lâu, nâng lên hai tay bụm mặt, giọt nước mắt theo giữa ngón tay chảy ra.

Mặc dù nhưng thôn trấn âm u lạnh lẽo này cho Harry một loại cảm giác rất không thoải mái, nhưng bà chủ nhiệt tình vẫn làm cho Harry cảm thấy một tia ấm áp. Có lẽ là nguyên nhân tuổi nhỏ mất mẹ, Harry đối với mẹ tràn đầy kính ý cùng khao khát, bà chủ Rosemary là một mẹ hiền điển hình, cảnh này khiến Harry đối với cô rất có hảo cảm.

Rosemary còn chủ động đề nghị muốn dẫn Harry đi dạo một vòng trong thôn trấn, hiểu rõ phong thổ Transsilvania. Harry đương nhiên không có lý do gì cự tuyệt.

"Con rất tò mò." Harry cười hỏi.

"Cái totem trong quảng trường này là loại tôn thờ tôn giáo nào?"

Rosemary nghe vậy có chút bất an, nhưng lập tức biến mất, rất tự nhiên trả lời.

"Đây là tế đàn đại công tước Dracula, thôn trấn vùng Transsilvania chúng ta đều thờ phụng đại công tước Dracula."

"Quỷ hút máu?" Harry ngược lại là biết rõ chuyện đại công tước Dracula, hơn nữa với tư cách Phù thủy mà nói, cậu biết có lẽ so Muggle bình thường còn hơn rất nhiều. Đại công tước Dracula, cũng chính là Vlad III, Transsilvania là nơi sinh của ông. Ông ta là Vương công xứ Wallachia, thế gian truyền lưu nhiều nhất, có lẽ là hình phạt nghiêm khắc của Vlad III, trong đó hình phạt xiên người nổi tiếng nhất, dùng cọc gỗ xiên người sống, làm cho người ta chảy máu đau đớn mà chết, mà thi thể vẫn treo trên mặt cọc gỗ coi như bằng chứng, về sau trong quá trình chinh chiến Thổ Nhĩ Kỳ, bi tráng chết đi. Đương nhiên, còn có một cách nói lãng mạn khác, Vlad III vì người yêu từ bỏ thần linh, biến thành Quỷ hút máu. Nhưng những việc này cũng chỉ là truyền thuyết của Muggle mà thôi. Trên thực tế, bản thân gia tộc Vlad chính là một gia tộc Quỷ hút máu chính cống, thẳng đến thời đại Vlad III, bí mật này mới bị người phát hiện. Về sau gia tộc Vlad vì trốn tránh thợ săn đuổi gϊếŧ, bắt đầu lẩn trốn. Câu chuyện là đơn giản như vậy, cũng không bi tráng cũng không lãng mạn.

Cây cộc gỗ trên quảng trường kia chẳng lẽ tượng trưng cho Tepes (kẻ đâm xuyên)? Sùng bái Quỷ hút máu, loại tôn giáo này Harry là lần đầu tiên gặp.

"Đúng vậy, người sanh ở Transsilvania, nhiều thế hệ đã được đại công tước Dracula phù hộ, cho nên chúng ta đều thờ phụng Quỷ hút máu." Rosemary dừng lại, phức tạp nhìn thoáng qua Harry.

"Harry, con tin trên thế giới này có Quỷ hút máu sao?"

Harry cười cười.

"Tin chứ." Nếu Phù thủy có thể tồn tại, vì sao Quỷ hút máu không thể, hơn nữa trong tư liệu giới Phù Thủy cũng minh xác ghi chép liên quan đến tư liệu lịch sử của Quỷ hút máu, nhưng điều này cậu không thể lộ ra cho Muggle.

Rosemary cúi đầu xuống, thì thào tự nói mấy thứ gì đó, nhưng Harry lại không có nghe rõ ràng.

"Cái gì?" Harry có chút nghi ngờ hỏi.

"Không có gì chúng ta tiếp tục." Rosemary cười.

Nhìn bóng lưng Harry, Rosemary yên lặng nhắc đi nhắc lại lấy: thực xin lỗi, thực xin lỗi

Trên thị trấn người nhìn thấy Harry bên cạnh Rosemary, đối với người xa lạ đến có chút kinh ngạc, nhưng về sau tựu đều trở nên rất hờ hững rồi, chỉ là thản nhiên nhìn Harry, tựa hồ còn có sắc thái thông cảm.

Những đứa bé kia đang chơi đùa trên phố, Harry thấy được Jack, vì vậy mỉm cười hướng về phía đối phương vẫy tay. Ánh mắt Jack tràn ngập địch ý bắn tới.

"Mày như thế nào còn chưa đi!" Giọng nói của Jack hết sức không tốt chất vấn.

"Jack, không được vô lễ như vậy!" Rosemary vội vàng đem Jack kéo đến bên cạnh mình.

"Harry, thật xin lỗi, con của cô."

"Ha ha, không có sao." Harry cũng không có đem thái độ đối phương để ở trong lòng.

Jack trừng liếc Harry, đồng thời bỏ qua rồi mẫu thân mình tay, nhanh như chớp chạy mất dạng.

Snape vẫn đi theo sau lưng Harry khoảng chừng năm mươi mét, trên đường đi quan sát đến thái độ Rosemary cùng với phản ứng cư dân lân cận, đứa bé kia e rằng biết chút ít gì. Snape dù sao vẫn cảm thấy đứa bé kia cũng không thật sự chán ghét Harry, trên thực tế, trên người Harry có đặc điểm chủ nghĩa anh hùng nào đó rất hấp dẫn những tiểu quỷ choai choai này, ví dụ như năm trước chính là thằng nhóc Griffindor năm nhất bị hóa đá kia chính là một điển hình. Jack vì cái gì luôn muốn Harry đi?

Harry trước khi tại Hogwarts sở dĩ có thể hiểu rõ tiên cơ, bày mưu nghĩ kế, là bởi vì cậu biết rõ chân tướng sự việc, so với người khác hơn một phần lợi thế. Nhưng tình huống hiện tại lại hoàn toàn khác, thần kinh Harry nhỏ bé cùng Snape nhạy bén căn bản không thể đánh đồng.

Đi dạo cả ngày, nhận thức phong thổ nhân tình đặc sắc khác, Rosemary còn làm bữa tối phong phú chiêu đãi Harry cùng Snape. Mọi người ngồi vây quanh tại lò sưởi trước tường, không khí ấm áp tràn ngập gian phòng nho nhỏ, có vẻ hết sức ấm áp.

"Chúng ta nơi này là nơi nhỏ bé, không có gì hay chiêu đãi, những cái này là món ngon đặc sắc của Romania, hi vọng mọi người thích." Rosemary luôn giữ nụ cười nhiệt tình mà quỷ dị.

Snape quét mắt một vòng.

"Tôi không thấy Jack." Đây là Snape ít khi lên tiếng.

Rosemary nghe vậy ngây ra một lúc.

"Nó còn ở bên ngoài chơi." Rosemary cúi đầu hồi đáp.

Harry cảm thấy chủ đề về Jack tựa hồ làm tổn thương Rosemary, quan hệ mẹ con này thoạt nhìn khá xấu, Jack ít cùng Rosemary nói chuyện, cũng chưa từng có sắc mặt tốt.

"Dân cư ở đây thưa thớt như thế, mở khách sạn làm ăn cũng không tốt lắm." Snape như trước xoay quanh những chủ đề làm cho người không thoải mái.

"Trước kia không phải như thế" Rosemary trả lời.

"Ba năm trước kia thị trấn này là trạm vận chuyển vật liệu gỗ ở Transsilvania, tiếng người huyên náo, về sau hoang phế." Rosemary giải thích.

"Chuyện gì xảy ra sao?" Snape bề ngoài giống như tùy ý mở miệng hỏi.

"Một ít công nhân đốn gỗ thường xuyên mất tích, cho nên…" Rosemary rất bất đắc dĩ thở dài.

"Tôi cũng đang định đóng cửa khách sạn, hai người có lẽ là khách nhân cuối cùng. Tôi cũng định mang theo Jack đến thành phố lớn kiếm sống có lẽ là Brasov, hay là Constanţa so tại đây cuộc sống tốt hơn chút ." Rosemary tự giễu nở nụ cười.

Harry cảm thấy đề tài này thật sự quá khó xử rồi, giáo sư cũng thiệt là, người ta cô nhi goá phụ đã rất bi thảm rồi, cũng đừng có nói loại việc trầm trọng này. Harry nắm lên bánh mì đen trên mặt bàn nhét vào trong miệng.

"Ừm, bánh mì này thật sự ăn quá ngon, Rosemary, cô có lẽ thử mở nhà hàng, nhất định sẽ làm ăn phát đạt." Harry phồng má cười ha hả nói.

"Vậy sao, đây là bánh mì bia đen, con thích là tốt rồi." Rosemary tựa hồ thật vui có người khen ngợi tay nghề của mình.

Snape trầm mặt, công nhân đốn gỗ mất tích? Phải mất tích bao nhiêu người, mới có thể để cho những thương nhân tham lam kia đối với ngọn núi đầy gỗ này chùn bước? Hơn nữa chỉ mất tích thôi sao? Làm cho thị trấn này hoang phế cho tới bây giờ, chỉ vì mất tích mấy công nhân?

Sau buổi cơm tối, Snape ý định đi tìm tiểu quỷ Jack kia, anh cảm thấy sự việc không có đơn giản như vậy. Thái độ Jack đối với Harry là chán ghét, không bằng nói là cảnh cáo nào đó càng chuẩn xác! Nó sợ Harry sẽ gặp nguy hiểm

Thân là Pháp sư cao cấp Snape muốn tìm người vẫn là rất đơn giản, đứng trên mặt đường đá xanh, mơ hồ nhìn thấy có vài cư dân ngồi vây quanh ở góc đường đánh bài, một chiếc đèn mờ nhạt lêи đỉиɦ đầu qua lại lắc lư, còn có âm thanh radio lạc~ lạp lạc~ lạp truyền đến.

‘Vào ngày nghỉ, trong khi cư dân bên ngoài đi chơi, nhất định phải chú ý an toàn. Căn cứ tin tức báo đài, ngày trước du khách mất tích tại Transsilvania đến nay nhưng không tìm lấy được, chính phủ kêu gọi rừng rậm nguyên thủy ở Transsilvania nhiều mãnh thú qua lại, cũng không thích hợp du lịch xuất hành, xin dân chúng chú ý đường xuất hành, đừng mạo hiểm"

Ánh mắt Snape nhìn quét qua những người kia, cuối cùng dừng lại cái radio trên bàn kia. Có lẽ là hơi thở Snape u ám làm cho người chung quanh tỏa ra sợ hãi, tóm lại, rất nhanh những người kia liền thu dọn, làm chim bay đi.

Snape chuyển qua mấy góc đường, tại một trong đống đổ nát bỏ đi phát hiện thân ảnh Jack. Tiểu quỷ kia ngồi dưới đất cuộn mình, bộ dáng xem ra cảm xúc rất không ổn định.

"Cái trấn này rốt cuộc chuyện gì xảy ra?" Snape không có dư thừa nói nhảm, trực tiếp mở miệng hỏi.

"Cút ngay! Những người ngoại lai này!" Jack tiện tay nắm lên phế phẩm bên cạnh ném hướng Snape.

Snape không có tức giận, nghiêm khắc mà nói vẻ mặt của anh chưa từng thay đổi.

"Các người ý định làm cái gì?" Trong hai tròng mắt Snape hiện lên tín hiệu nguy hiểm.

Trên người Snape nồng đậm khí tức hắc ám, làm cho Jack sợ hãi, nó ngẩng đầu hoảng sợ nhìn qua Snape.

"Ông bây giờ tới hỏi, còn có ích gì." Jack lui về phía sau, thẳng lùi đến góc tường không thể trốn nữa.

"Quá muộn, quá muộn!" Jack dốc sức liều mạng lắc đầu.

"Đêm tối phủ xuống, ông đã muộn đây là một nơi bị nguyền rủa! Các người không trốn được rồi" Jack thì thào nói nhỏ, tựa hồ là nói cho Snape nghe, nhưng càng giống nói cho mình nghe. Jack nức nở nghẹn ngào chôn mặt vào đầu gối, nó cũng không muốn như vậy, mẹ định dùng anh trai kia trao đổi nó, nó cần phải ngăn cản mẹ, nó cần phải đem chân tướng nói cho anh trai kia, nhưng mà nhưng mà nó cũng không muốn chết!

Snape nghe đến đó, rốt cục kịp phản ứng việc không ổn! Đêm tối phủ xuống Snape nhìn xem chân trời mây đen cuối cùng che phủ ánh mặt trăng, trời đất rơi vào một mảnh tối đen khủng bố! Nhớ tới hai người tại đỉnh núi nghe được âm thanh kia, tâm trạng Snape trầm xuống, nguy rồi!

Gió lớn nổi lên sương mù tung bay, lốc xoáy màu đen kia cứ như vậy xuất hiện ở trước mặt Jack, Snape lập tức biến mất làm cho Jack kinh ngạc không thôi nháy mắt mấy cái, không thể tin được chính mình nhìn thấy gì.