Chương 52: Gia tộc Vlad

Ngay tại lúc đó, có một việc hình như quấy nhiễu Harry, mây đen che mất mặt trăng, tại đường chân trời kéo đến khói mù, tối đen giống như là địa ngục, không cảm giác ấm áp.

Ngọn đèn mờ nhạt lập loè vài cái, cuối cùng két tắt lụi. Harry đi qua xem xét, có lẽ là cầu chì bị đứt vừa mới chuẩn bị dúng Lumos, cửa sổ sau lưng vậy mà thoáng một cái mở rộng, phát ra tiếng vang cực lớn, một trận gió lạnh buốt thổi vào gáy Harry.

"Ai!" Harry đột nhiên xoay người, lại bỗng nhiên một trận trời đất quay cuồng, trước mắt một hồi lảo đảo, không khỏi tầm nhìn càng ngày càng mơ hồ

Snape thất vọng chính mình sớm nên nghĩ đến, thị trấn nhỏ kỳ lạ rừng ở sâu trong nhiệt đới Romania, người phụ nữ khác nhiệt tình thường, sùng bái tôn giáo quỷ dị, lời nguyền đêm tối phủ xuống, tiếng gầm kỳ quái, đủ loại dấu hiệu cho thấy cái này là Quỷ hút máu! Gia tộc Quỷ hút máu ở tại cao nguyên Transsilvania hẳn là hậu duệ Vlad III.

Cũng có lẽ là cá tính bởi Snape kỹ càng, tại thời còn học sinh đối với Pháp thuật hắc Ám cùng với sinh vật Hắc Ám rất cảm thấy hứng thú, đối với mấy cái này mức độ hiểu biết hơn xa bất luận một giáo sư sinh vật huyền bí hoặc là giáo sư Phòng chóng Pháp thuật hắc Ám ở Hogwarts. Anh đã từng tự mình gặp qua rất nhiều sinh vật Hắc Ám, nhưng là Quỷ hút máu, cho tới bây giờ anh còn chưa có tiếp xúc qua. Bởi vì Quỷ hút máu ẩn trốn thật sự quá kĩ, tại thời điểm năm 1790, Quỷ hút máu bị thợ săn phản công trước nay chưa có, xét thấy bên trong thợ săn Quỷ hút máu tuyệt đại đa số đều là Pháp sư, bởi vậy Quỷ hút máu cùng giới Pháp sư ký kết hiệp nghị không xâm phạm lẫn nhau. Từ đó về sau, một phần Quỷ hút máu ẩn cư núi rừng, một phần Quỷ hút máu sáp nhập vào xã hội loài người, trên thế gian tìm không thấy bất cứ dấu vết gì, giống như bọn họ chưa bao giờ từng tồn tại. Chỉ có cực kỳ số ít Phù thuủy từng ngẫu nhiên giữa nhìn thấy qua một hai người, chứng minh bọn họ còn không có diệt sạch. Loại tỷ lệ này đều có thể gặp phải, Harry quả thực là đại phiền toái!

"Ah!" Tiếng thét chói tai cắt qua bầu trời đêm yên tĩnh, Rosemary hoảng sợ nhìn bóng người màu đen kia, hắn lặng yên không tiếng động xuất hiện ở trước mặt mình cứ như vậy.

"Em ấy ở nơi nào?" Snape một tay bóp cổ Rosemary, thật sự là anh chậm một bước, Harry không thấy! Snape rất phẫn nộ, toàn thân tản ra hơi lạnh thấu xương.

"Khục, khục" hai chân cách mặt đất, Rosemary bối rối chống đỡ tại bàn bên cạnh, dù cho vùng vẫy như thế nào cũng không thoát kiềm chế ở cổ, sắc mặt đỏ tía.

Snape kiên nhẫn đã hết, đũa phép màu đen nhắm ngay Rosemary.

"Legilimens!"

Cùng với âm thanh thần chú rơi xuống, cuộc đời ngắn ngủi của người phụ nữ ỡ trước mắt thoáng hiện qua. Chọn lựa tin tức hữu dụng, nguyên trạng thị trấn nhỏ rốt cục nổi lên mặt nước.

Sau lưng thị trấn nhỏ là rừng rậm Transsilvania nguyên thủy, có được nguồn vật liệu gỗ vô cùng mang đến mấu chốt buôn bán. Qua mấy đời, cư dân cần cù và thật thà ở cái mảnh đất này làm việc tay chân, giữ nguyên như tổ tiên đối với thiên nhiên kính sợ. Nghe các người già nói, khu rừng âm u phía sau núi là cấm địa, đại công tước Dracula là sinh ra trong khu rừng âm u đó. Ở trong rừng tối có một tòa tòa thành, đó là căn cơ của gia tộc Vlad. Tuy nhiên chưa từng có tận mắt người thấy qua tòa thành kia, nhưng các thôn dân mộc mạc tin tưởng nó tồn tại.

Ba năm trước đây, một đám thương nhân đến từ Bucharest để ý mảnh gỗ cao su trong rừng tối, ích lợi thật lớn trước mặt, cư dân thị trấn nhỏ quên lời dạy, xe nâng đốn củi nhắm ngay rừng tối. Tai nạn chính là lúc đó xảy ra.

Trước mắt vùng rừng cây âm trầm này chính là rừng tối, áo choàng màu đen của Snape trong bầu trời đêm tung bay, ngẩng đầu, đàn dơi vẫy cánh trên bầu trời lướt qua. Hơi thở Pháp sư mạnh mẽ đánh thức rừng tối đêm khuya, Snape đến đâu vang lên tiếng động những động vật mọi nơi chạy thục mạng, hơi thở bất thường này cũng rất nhanh bị sinh vật Hắc Ám trong rừng sâu phát hiện.

Bên trong bức tường màu than chì yên lặng do tiếng động lớn rầm rĩ, mấy trăm năm trôi qua, pháo đài cổ kính bí ẩn mê hoặc hiện ra vẻ đẹp khác thường. Đặc biệt đẹp đẽ quý giá, quỷ bí ; đặc biệt, hoặc tuyệt vọng hoặc lãng mạn, màn đêm máu rực rỡ kia xuyên qua như nước, tựa như gợn sóng dập dờn. Bầu trời đen kịt, mây đen dầy đặc, màu bạc nhỏ bé xuyên qua cửa sổ ở mái nhà kiểu Gothic tráng men cao ngất chiếu vào, giống như vô số con mắt chớp động, tâm linh nao núng trong sự sợ hãi, thế gian vạn vật cũng dần dần biến mất.

Harry nằm ở trong quan tài thủy tinh, bộ dạng nhắm mắt lại hết sức bình thản, trong lúc ngủ say chính cậu cũng không có cảm giác được cái ngón tay dài nhọn màu xám trắng kia, đang chậm rãi vẽ lên gương mặt của cậu.

"Chủ nhân." Người thanh niên quỳ một chân xuống đất, một tay đặt ở trước ngực.

"Chuyện gì." Âm thanh ưu nhã hoa lệ, tựa như một ly rượu đỏ thơm ngon.

"Có sinh vật mạnh mẽ tiến vào rừng tối."

"Giải quyết hết." Không mang theo một tia cảm tình ra lệnh xuống.

Augustus Vlad nhìn thiếu niên ở trước mắt, thật sự là kinh hỉ bất ngờ, lần này tế phẩm lại là một Pháp sư. Hắn vẫn nhớ rõ hương vị máu của Pháp sư, ngọt vô cùng.

Chậm rãi cúi đầu xuống, đôi môi dán lên cần cổ mềm mại kia, cảm nhận đối phương mạch đập cùng với độ ấm làm phỏng người kia. Đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ cắn động mạch chứa đầy máu, nhiều lần mυ"ŧ hôn, hương vị mê người tràn ngập trong hơi thở. Hàm răng sắc nhọn mãnh liệt tỏa sang mạnh mẽ, loé lên sắc bén chỉ chờ cắn xuống, một cây đũa phép đã chỉ vào trước ngực. Augustus giương mắt, nhìn vào một đôi đồng tử bích lục.

"Xin lỗi, Ngài vampire, tình cảm của ông tôi vô phúc đón nhận, tôi đã có chồng rồi." Harry tỉnh lại sớm hơn, việc rất rõ ràng, cậu nghe Rosemary nói! Người phụ nữ kia làm cậu ngủ mê sau đó đưa cho Quỷ hút máu đêm đó! Harry ảo não vô cùng, may mắn ma lực của cậu đủ mạnh nên sớm tỉnh lại, bằng không thì còn cái xác khô rồi!

Nhìn người thanh niên trước mắt, lễ phục quý tộc thời Trung Cổ ung dung, làn da màu xám trắng, hai mắt đỏ tươi, đường nét sác sảo vô cùng anh tuấn. Người thanh niên cúi xuống trên người cậu, khoảng cách khuôn mặt hai người rất gần, giống như tư thế thân mật giữa người yêu trên thực tế lại săn mồi tàn nhẫn.

"Pháp sư nhỏ ngươi lạc đường, phải biết rằng thế gian này có rất nhiều nơi không thể chân vào." Augustus nguy hiểm nheo mắt lại, hiển nhiên hắn cũng không cho rằng một Pháp sư mười mấy tuổi có thể làm cái gì.

"Ta rất tò mò ngươi định dùng cây gỗ nhỏ đáng yêu này dùng pháp thuật gì với ta? Rictusempra sao?" Augustus nhẹ giọng cười.

"Tôi cam đoan so với thần chú kia có thứ thú vị nhiều hơn, ngươi muốn thử xem xem sao?" Harry nâng một bên đuôi lông mày.

Hơi thở pháp thuật trên người Harry cùng với hương vị ngọt ngào mùi dần dần phát ra, vampire đều thích trinh nữ, Augustus cũng như thế, hơn nữa hắn chỉ thích thiếu niên. Gặp được cảm thấy hứng thú, hắn thậm chí càng muốn khıêυ khí©h tìиɧ ɖu͙© của đối phương, lúc thiếu niên cao trào lập tức hút máu, loại hương vị nầy làm cho người dư vị vô cùng.

Hiển nhiên, máu của Harry trộn với ma lực, hương vị rất ngon, đã đủ để khıêυ khí©h Augustus hứng thú rồi.

"Xem ra "chồng" của ngươi cũng không phát hiện chỗ hấp dẫn của ngươi, không muốn hưởng thụ biết tìиɧ ɖu͙© sao?" Quỷ hút máu hấp dẫn mê người mà nguy hiểm, bàn tay lạnh buốt vuốt ve gò má Harry.

"Đáng tiếc tôi đối với ông không có hứng thú." Harry chán ghét nhíu mày.

Đột nhiên, gió lốc màu đen cuồn cuộn nổi lên xuất hiện giữa phòng lớn lộng lẫy. Snape thật vất vả giải quyết một đống Quỷ hút máu bên ngoài, không nghĩ rằng tiến vào trong pháo đài cổ vậy mà gặp được một cảnh tượng như vậy. Quan tài thủy tinh cực lớn đứng sừng sững trong phòng, Quỷ hút máu điển trai đè lên trên người thiếu niên thanh tú, bàn tay xám trắng vuốt ve người thiếu niên, hai người thì thầm khe khẽ rất mờ ám rất thanh thản.

"Xem ra tôi xuất hiện rất không phải lúc, hi vọng không quấy rầy khoảnh khắc hai người thân mật." Lời nói lạnh nhạt khó chịu của Snape xuất hiện. Mặc dù biết không nên xuyên tạc ý nghĩa cảnh tượng này, nhưng nhịn không được châm chọc một phen. Anh lo lắng đến sốt vó liều chết liều sống gϊếŧ đến đây, Potter ngược lại rất hưởng thụ!

""Chồng" của ngươi tới rồi." Ánh mắt Augustus ném về người đàn ông cả người đen thui lạnh lùng nghiêm túc kia, toàn thân tràn đầy khí tức khắc kỷ cùng cấm dục.

"Loại đàn ông này có gì thú vị chứ? Khắc kỷ không thú vị." Augustus nghi hoặc cười nói, ánh mắt tràn ngập mê hoặc nhìn về phía Harry.

"Không bằng tìm người khác đi, tin ta, ta có thể đưa cho ngươi vui vẻ nhiều hơn." Augustus ấm ức không sợ cho thiên hạ loạn.

Đồng tử Snape tối sầm lại, đũa phép nhắm ngay Augustus.

"Ta có cứng nhắc nhạt nhẽo hay không không cần ngươi quan tâm, Crucio!"

Một ánh sáng xanh bắn về phía Augustus, hắn nhạy bén bay đến giữa không trung. Harry thừa cơ từ trong quan tài đứng lên, chạy đến bên người Snape.

"Tên Pháp sư này xem ra rất không lễ phép, như vậy ta cũng không cần lịch sự rồi." Augustus bị người quấy rầy ăn uống, còn bị chú thuật tấn công tỏ ra hết sức không vui.

Thời điểm chuyên gia Phòng chống pháp thuật hắc ám chạm mặt Quỷ hút máu, mà còni vì vấn đề sở thích khác nhau, đại chiến có một không hai đã bắt đầu. Rất rõ ràng, chủ đề liên quan tới "tìm người khác đi" đã chọc giận Snape. Hai người phá tan cửa sổ lưu ly, cùng nhau đánh tới bên ngoài. Harry nhìn thủy tinh đầy đất, nháy mắt mấy cái, wow, giáo sư thật mạnh nha!

Mây đen có chút tán đi, ánh trăng lộ ra, hai thân ảnh truy đuổi lẫn nhau tại rừng rậm bay trên không.

Giữa cuộc chiến, Augustus rốt cục phát hiện thực lực của đối phương không kém, màu đỏ trong mắt lập tức mở rộng, thẳng đến tràn ngập cả con mắt, tại trong đêm tối phát ra ánh sáng chói mắt, lập tức biến thân. Hắn liều lĩnh hiện ra bản chất, hắn là Quỷ hút máu đời 4, Pháp sư bình thường có thể làm gì hắn gì!

Snape cảm thấy hứng thú nhìn cái này Quỷ hút máu, một trận gió lên, cái kia trầm trọng sợi tóc bị xốc lên, lộ ra màu đen đôi mắt thâm thúy lạnh như băng. Thì ra là Quỷ hút máu đời 4, anh cũng rất thích đối thủ có tính khiêu chiến.

Augustus mở rộng đôi cánh màu đen, móng vuốt cùng hàm răng sắc nhọn, như tia chớp đánh tới. Snape trầm tĩnh dựng lên một lá chắn hơi mờ bảo vệ cho mình, thần chú màu xanh lá từ xung quanh hướng sinh vật giương nanh múa vuốt kia.

Rừng rậm bị chiến đấu ầm ĩ hoàn toàn mở ra, sinh vật hoảng loạn, tiếng gió gào thét, thần chú làm hỏng lượng lớn mây mù màu xám. Một tiếng rống thảm thiết xé rách bầu trời, đó là thanh âm dã thú kêu rên, sau đó tất cả lại trở về yên lặng. Đêm đen vẫn đang bao trùm, mà một vòng đỏ tươi lại bị dấu đi trong hỗn loạn kia.

Lúc này mây đen đã tan hết, mặt trăng màu trắng bạc chiếu rọi trên người áo đen, giống như quét lên một tầng vầng sáng, lộ ra khuôn mặt lạnh như băng không chút tình cảm, đồng tử màu đen đánh giá sinh vật trọng thương đối diện.

"Giới phù thủy cùng Quỷ hút máu từ lâu đã ký kết hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, ta gϊếŧ ngươi sẽ khơi mào chiến tranh. Nhưng nếu như ngươi tiếp tục trái với nội dung điều ước, ta tin bộ tộc Quỷ hút máu cũng sẽ không bỏ qua con sâu làm rầu nồi canh." Snape trầm thấp nói. Tuy nhiên việc làm nhân loại xâm lấn rừng tối xác thực nguy hiểm cho Quỷ hút máu, nhưng phương pháp xử lý của gia tộc Vlad cũng không thấy thỏa đáng.

Ba năm trước đây những thôn dân kia bắt đầu khai thác gỗ ở rừng tối, gia tộc Vlad cảm giác lãnh địa bị xâm phạm, vì vậy triển khai phản kích. Mỗi ngày đều sẽ có người mất tích, ngày hôm sau xác khô của người mất tích cũng sẽ bị đưa về thôn trấn. Như thế nhiều lần, các thương nhân quả nhiên bị sợ bỏ chạy, nhưng gia tộc Vlad lại còn không chịu bỏ qua, mỗi tháng đều muốn cư dân trên thị trấn kính dâng tế phẩm, thiếu niên còn tân. Jack đã bị chọn làm tế phẩm tháng này, nhưng Rosemary không muốn thấy con của mình bị Quỷ hút máu gϊếŧ chết, đúng lúc anh và Harry xuất hiện, vì vậy đã xảy ra những việc này.

Augustus gắt gao chằm chằm vào Snape, ánh mắt tràn đầy căm giận bất bình.

"Chuyện này ta sẽ báo cáo cho hiệp hội Pháp sư, tự sẽ có người thông báo Huyết tộc chuyện gia tộc Vlad trái với hiệp nghị, ngươi tự giải quyết cho tốt." Snape buông đữa phép, xoay người, thấy Harry đứng ở cách đó không xa mỉm cười.

Snape đi đến bên người Harry, hoặc là như nghĩ tới điều gì, quay đầu lại nhìn Augustus bổ sung một câu.

"Còn có, sở thích của ta, không phải ngươi có thể hiểu."

Mặt mũi Harry tràn đầy hắc tuyến, sở thích ờ sở thích, giáo sư vì cái gì đeo đuổi như vậy? Kết quả, vẫn là không thay đổi.