Chương 82: Thái quá

Buổi tối về nhà, mỗi người ngồi một chiếc ghế, không khí có chút nặng nề, tiếng mở cửa của cô khiến mẹ Mạnh nhanh chóng ngẩng đầu, động tác đổi giày của Mạnh Y Miểu khựng lại.

Ba Mạnh bảo cô đi lên trước, Mạnh Y Miểu gật đầu đi lên lầu, phía sau truyền đến tiếng bước chân, là mẹ Mạnh.

“Mẹ sao vậy?” Mạnh Y Miểu nhìn bà đóng cửa phòng hỏi.

“Miểu Miểu lần trước con nói kiếm bạn trai, đã kiếm được chưa?”

… Cô còn chưa tìm nữa.

“Ừm… sắp rồi ạ.” Mạnh Y Miểu nói, nhưng mẹ Mạnh nghe vậy lại cảm thấy hơi kích động: “Sắp là sao? Miểu Miểu con có đang tìm hay không vậy?”

Mạnh Y Miểu kinh ngạc, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh đáp: “Dạ có.”

“Khi nào mang người về ra mắt?” Trên mặt mẹ Mạnh mang theo nụ cười, tim Mạnh Y Miểu đập càng nhanh: “Mẹ, đã xảy ra chuyện gì?”

Tươi cười trên mặt mẹ Mạnh nháy mắt lạnh xuống, nhìn chằm chằm Mạnh Y Miểu trong chốc lát mới mở miệng: “Tiểu Diệp muốn ly hôn với anh con.”

Mạnh Y Miểu nhớ đến chuyện trong bệnh viện lần trước, trên mặt cô không lộ ra vẻ khϊếp sợ càng khiến mẹ Mạnh tin tưởng chuyện này có liên quan đến cô: “Miểu Miểu? Con biết?”

Mạnh Y Miểu lắc đầu, mẹ Mạnh không tin, miệng lẩm bẩm: “Có phải Tinh Trạch… Tinh Trạch vẫn chưa quên con? Con thì sao? Không được… Miểu Miểu… có phải con kết rồi thì Tinh Trạch… con kết hôn thì tốt rồi.” Dường như bà nắm được điểm mấu chốt, cũng không nói gì với Mạnh Y Miểu nữa, đứng dậy ra khỏi phòng cô.

Mạnh Y Miểu vỗ ngực, cô luôn cảm thấy có gì đó không ổn.

Mạnh Y Miểu ngồi trên sô pha cúi đầu, Cố Chi Dụ lúc đi vào cửa nhìn cô một cái, dì Lương Nguyệt và mẹ nhiệt tình thảo luận hôn sự của họ, Mạnh Y Miểu nghe mà đổ mồ hôi lạnh, cô muốn bảo mẹ đừng nói nữa, nhưng trước mắt luôn hiện lên hình ảnh chữa bệnh bảy năm trước, cô chỉ có thể cúi đầu trầm mặc.

Dưới ánh mắt thăm dò của mẹ Cố Chi Dụ và mẹ Mạnh Y Miểu, đáy là Cố Chi Dụ cảm thấy chuyện này thật hoang đường, hắn và Mạnh Y Miểu sao có thể bàn đến chuyện cưới hỏi luôn rồi? Nhìn Mạnh Y Miểu đang ngồi ở sô pha đối diện, lại chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu của cô, hắn không biết cô đang suy nghĩ gì.

“Con không đồng ý.” Cố Chi Dụ dẫn đầu mở miệng, Mạnh Y Miểu nghe ra ý cự tuyệt trong lời nói của hắn thì thở phào nhẹ nhõm, nụ cười trên mặt Lương Nguyệt phai nhạt, mẹ Mạnh thấy vậy mở miệng: “Tiểu Cố, con không hài lòng với điểm nào Miểu Miểu nhà dì?”

Mạnh Y Miểu liếc mắt nhìn, Cố Chi Dụ khẽ nhíu mày đáp: “Con và y tá Mạnh còn không tính là bạn bè, bây giờ đột nhiên muốn bọn con kết hôn, hai người không có bất cứ tình cảm gì sao có thể sống chung?”

“Chuyện này không phải là vấn đề, kết hôn rồi ở chung, lâu ngày sinh tình.” Mẹ Mạnh hiển nhiên không quan tâm đến lời cự tuyệt của Cố Chi Dụ, Mạnh Y Miểu cảm nhận được tầm mắt của Cố Chi Dụ dừng trên người cô bèn ngẩng đầu lên nhìn, trong mắt Cố Chi Dụ là thứ mà không ai hiểu được, Mạnh Y Miểu nhìn hắn cười khổ.

Trong mắt Mạnh Y Miểu là sự cầu xin giúp đỡ khiến hắn trở nên đau đầu, cuối cùng hai người bị bắt ở chung một đoạn thời gian, lần này Cố Chi Dụ không từ chối nữa.