Chương 84: Bạn giường

Mạnh Y Miểu bắt đầu xem mắt, xem vài lần cũng không gặp ai thích hợp, có lần còn gặp phải Lạc Thừa Kiêu, quả là trùng hợp, mỗi lần xem mắt đều gặp phải hắn, hắn nhìn Mạnh Y Miểu nhìn lung tung cũng không nhìn hắn bèn mở miệng: “Ồ, xem mắt à?” Sau đó làm trò trước mặt đối tượng xem mắt của cô thân mật ôm cô rồi còn hôn lên mặt cô nữa.

“…” Mạnh Y Miểu vô cảm lau nước miếng trên mặt, đối tượng xem mắt đương nhiên là chạy lẹ, Lạc Thừa Kiêu thuận thế ngồi xuống, cầm lấy cái ly của Mạnh Y Miểu lên uống một ngụm: “Cố Chi Dụ đâu? Không tóm lấy?”

Mạnh Y Miểu đứng lên muốn bỏ đi, Lạc Thừa Kiêu gọi cô lại: “Nè, vừa hay gặp được cô, tôi có chuyện muốn nói với cô.”

Mạnh Y Miểu vẫn ngồi xuống, Lạc Thừa Kiêu thoạt nhìn có chút rối rắm, nhìn mặt bàn lẩm bẩm nói: “Rất xin lỗi.”

???

Lạc Thừa Kiêu thấy cô không nói lời nào, ánh mắt nhìn về phía cô, vẻ mặt cũng đã thản nhiên hơn nhiều, lại lần nữa mở miệng: “Lần chấp hành nhiệm vụ đó không nên mang cô theo, xin lỗi.”

Mạnh Y Miểu không còn thành kiến nữa, nhìn vào mắt Lạc Thừa Kiêu cười nói: “Không có gì.”

Lạc Thừa Kiêu mất tự nhiên sờ mũi, hai người không nói gì, đồng thời trầm mặc.

Đột nhiên im lặng như vậy Lạc Thừa Kiêu lại không thích ứng được, hắn hung tợn chất vấn Mạnh Y Miểu vì sao lại đi xem mắt, nhưng lời hắn thốt ra rất ngu ngốc: “Đang xem mắt sao?” Lạc Thừa Kiêu cắn chặt hàm răng, cứu mạng, hắn ngu quá mà!

“Ừ.” Mạnh Y Miểu gật đầu.

“Nhà thúc giục?”

“Ừ.” Mạnh Y Miểu lại gật đầu.

“… Cố Chi Dụ đâu?” Lạc Thừa Kiêu làm bộ lơ đã quan sát cô khi hắn nhắc đến tên người kia, thoạt nhìn Mạnh Y Miểu không chút để ý: “À… không còn khả năng nữa.” Lạc Thừa Kiêu thấy cô cuối cùng cũng từ bỏ, thấy cô cũng thuận mắt hơn nhiều.

Lạc Thừa Kiêu nghiêm túc suy nghĩ đến chuyện kết hôn với Mạnh Y Miểu, lại nghĩ đến tính chất công việc của mình, có vài lời vẫn không thể nó ra, Mạnh Y Miểu cầm lấy ly nước lên uống một ngụm nhỏ, cảm giác được tầm mắt của Lạc Thừa Kiêu dừng trên môi cô, cô cúi đầu thoáng kinh ngạc nhớ ra vừa rồi Lạc Thừa Kiêu mới uống ly nước này, không hiểu sao cô đỏ mặt, Mạnh Y Miểu bỏ ly nước xuống bàn, đột nhiên Lạc Thừa Kiêu nhìn cô rồi cười.

“Không phải chứ? Làm cũng đã làm rồi, còn bởi vì chuyện hôn môi gián tiếp mà cũng đỏ mặt sao?” Lạc Thừa Kiêu nhìn chằm chằm cô, nhớ đến những cảnh tượng sắc tình kia, ánh mắt hắn tối đi, nghĩ đến một phương pháp giải quyết: “Có lẽ cô cần một người bạn giường? Cái loại hàng to xài tốt ấy.”

“Không cần.” Mạnh Y Miểu đứng dậy rời đi, Lạc Thừa Kiêu cũng đứng dậy đi theo, sau khi tính tiền liền nhanh chóng đuổi theo Mạnh Y Miểu, đi đến bên cạnh cô ra sức đẩy mạnh tiêu thụ bản thân: “Không phải cô cũng sướиɠ sao? Dù là lần trước hay là 7 năm trước, mỗi lần cô đều bị tôi cắm đến cao trào.”

Mạnh Y Miểu muốn giả vờ không nghe thấy, nhưng Lạc Thừa Kiêu tỏ vẻ hôm nay hắn rảnh có thể nói cả ngày, miệng ngậm cười nói lời cợt nhả, Mạnh Y Miểu trừng mắt liếc hắn, ánh mắt này của cô càng khiến hắn ngứa ngáy: “Lúc nào đó chúng ta có thể ôn lại chuyện xưa.”

“Không cần!” Mạnh Y Miểu lên xe, không cho Lạc Thừa Kiêu thêm cơ hội nói nhảm nữa, chân dẫm ga, chỉ để lại cho Lạc Thừa Kiêu một làn khó, nhưng tâm tình của Lạc Thừa Kiêu vẫn rất tốt.