Chương 16

“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến ‘ thu thập côn ŧᏂịŧ 4/3’, nhiệm vụ chủ tuyến ‘ thu thập tϊиɧ ɖϊ©h͙ 12/10’ nhận được khen thưởng tinh lực đan x2, +130 điểm, trước mắt điểm tích lũy 1300 điểm, nhận được thành tựu khen thưởng: Mùi thơm mị hoặc của cơ thể tăng 2 cấp.”

Người trên xe lục đυ.c đi xuống, Thẩm Phù còn đang vừa khóc vừa mặc lại quần áo, nghe thấy hệ thống thông báo khen thưởng, cô cũng không còn cảm giác phấn kích như lần đầu tiên được nhận. Thẩm Phù khó chịu ngồi lên cái nệm ghế ướt đẫm, cúc huyệt đau đớn, bức cũng đau, vυ" cũng bị cắn đến sưng đỏ đầy dấu răng, cả người như bị xé thành từng mảnh. Tuy rằng bị bọn họ thao không ngừng cao trào sung sướиɠ nhưng về sau cô sẽ không bao giờ làm cùng mấy cái người xa lạ nữa, dù cho có là dươиɠ ѵậŧ lớn cũng sẽ không ăn.Nghĩ lại vẫn còn sợ, Thẩm Phù có thể khẳng định nếu mình xuống xe cùng lúc với bọn họ nhất định sẽ bị kéo đi nơi khác lại thêm một đám người nữa đến cùng nhau luân gian.

Mở ra hộp tinh lực đan, Thẩm Phù đặt câu hỏi “Tinh lực đan này có thể khôi phục thể lực không?” Lần này cô mệt chết đi sống lại, bị ba người bọn họ luân gian rất nhiều lần mới có thể nhận được điểm cùng vật phẩm khen thưởng như này.

“Có thể tạm thời giúp ký chủ khôi phục.”

Chờ qua thêm mười phút cô mới chậm rãi xuống xe, hai chân như muốn nhũn ra, hai cái huyệt động ẩn ẩn đau, đặc biệt là hậu huyệt phía sau bị dị vật cắm vào rất mãnh liệt. Tuy rằng có hai viên tinh lực đan Thẩm Phù cũng chỉ ăn có một viên, nên thời điểm từ lúc xuống xe cho đến khi về đến nhà cô đều đi đứng rất chật vật.

Qua một lúc sau Thẩm Phù mới cảm nhận được cơn đau nhức và nơi riêng tư như bị xé rách kia tốt hơn, nhưng cô vẫn cảm thấy sợ hãi cùng ủy khuất bản thân, bàn tay lau đi nước mắt “Tiểu Ngải, loại người này về sau cũng không cần phải công lược nữa!”

“Ký chủ yên tâm, tôi đã đánh giá qua mức độ nguy hiểm, không có đạt đến mức đáng báo động. Trước mắt điểm tích lũy của ký chủ luôn tăng lên, tôi nghĩ đến tuần sau xác suất cô có thể công lược thành công Lý Lập Viễn lên đến 70%.”

Hiện tại cái gì mà Lý Lập Viễn với chả Trương Trị cô đều không có hứng thú, lá gan của cô rất nhỏ, tuy rằng khát vọng bị thật nhiều côn ŧᏂịŧ lớn thay phiên thao bức, vừa rồi bị luân gian cũng rất sướиɠ, nhưng cô tuyệt dối không mong về sau bọn họ đem mình trở thành món đồ chơi miễn phí mà đối xử thô lỗ như người xa lạ.

Thẩm Phù vẫn luôn khóc, hệ thống có chút không biết phải làm sao nhìn Thẩm Phù đang lau hạ thể do tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong chảy ra, cô lau mãi cũng không xong, khăn giấy rất nhanh đã bị thấm ướt. Thẩm Phù một bên lau một bên khóc nhìn qua có cảm giác thật đáng thương.

Sau khi mang theo túi xách xuống xe, Thẩm Phù chạy nhanh đi tìm nhà vệ sinh xử lí mấy thứ dơ bẩn trên người. Cô không dám về nhà trong tình trạng tử ©υиɠ cùng cúc huyệt chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, huống hồ quần áo trên người vẫn còn lung tung rối loạn, lớp trang điểm trên mặt sớm đã không còn.

Mụn trên mặt căn bản đã nhìn không ra dấu vết, dưới tác dụng của cao dưỡng nhan làn da trở nên giống những người phụ nữ khác, so với trước kia sạch sẽ trắng noãn hơn nhiều lần. Tuy là nhìn vẫn còn mũm mĩm nhưng lại thanh tú đáng yêu hơn, ngũ quan trên mặt cô lớn lên cũng không tính là đẹp nhưng lại được cái hài hòa, mặt mày ít nhiều cũng lộ ra chút ý xuân.

Lúc về đến nhà cũng chỉ có mẹ cô là đang ở đây, cha kế còn chưa có tan làm, em trai sắp thi đại học buổi tối mới có thể trở về.

Mẹ đang ở trong bếp chuẩn bị thịt kho tàu, thấy Thẩm Phù về đến, cao hứng từ trong bếp đi ra ôm lấy Thẩm Phù ngó trái ngó phải, mới hơn một tháng không có nhìn thấy, mụn trên mặt Thẩm Phù đã hoàn toàn biến mất trở nên xinh đẹp lên không ít “Ai u bảo bối thật xinh đẹp, đã gầy đi nhiều nha, con gái nhà ai mà lại đẹp mắt thế này, buổi tối phải ăn nhiều một chút! Mẹ có làm thật nhiều món con thích ăn.” Mẹ Thẩm ngửi thấy trên người con gái có một mùi sữa nhàn nhạt “Sữa tắm đã đổi thành mùi sữa bò rồi sao, con khi còn nhỏ chưa có cai sữa cũng là cái mùi này đây.”

------

Trở lại phòng mình, Thẩm Phù liền chạy nhanh đi tắm rửa, sau khi tẩy rửa sạch sẽ cô nằm trên giường lấy di động ra, phát hiện Lý Lập Viễn nhắn cho cô mấy cái tin nhắn, mở ra vừa thấy, là hỏi Thẩm Phù cuối kỳ có đồng ý cùng nhóm với hắn hay không.

Thì ra là Trương Trị trên diễn đàn nói gần tới kiểm tra cuối kì muốn mọi người lập thành nhóm nhỏ giúp đỡ lẫn nhau, liệt ra hai cái danh sách, yêu cầu những người có thành tích tốt giúp các bạn yếu hơn, chia ra bốn người một nhóm, là ba người cùng nhau giúp cho một người.

Thẩm Phù có điểm nghi hoặc, Lý Lập Viễn làm sao sẽ chủ động muốn giúp mình, nhưng cô vẫn rất cao hứng đáp ứng hắn, được một người có thành tích ưu tú lại là đại dươиɠ ѵậŧ soái ca giúp chính mình học tập, không phải là quá hạnh phúc sao?

Sau đó Thẩm Phù nói chuyện phiếm cùng Lý Lập Viễn mới biết được, thì ra là Trương Trị ở câu lạc bộ toán học cùng Lý Lập Viễn nói qua việc Thẩm Phù nền tảng quá kém, muốn Lý Lập Viễn giúp cô tiến bộ hơn.

Còn lý do vì sao lại chọn Lý Lập Viễn kèm cho Thẩm Phù, có thể là bởi vì thành tích Thẩm Phù quá kém, người bình thường còn phải dành thời gian học tập sẽ không có quá nhiều thời gian rảnh mà giúp cô, hơn nữa Trương Trị cảm thấy Lý Lập Viễn hẳn sẽ không từ chối.

“Ha, tiểu Ngải lời cậu nói quả nhiên có tác dụng!” Thẩm Phù nghĩ trong lòng tuy rằng lúc ấy ở trước mặt Trương Trị bày ra dáng vẻ đáng thương nhìn hắn cũng không hề dao động, nhưng hắn vẫn suy nghĩ biện pháp tìm người giúp Thẩm Phù học, chính là ngoài mặt tỏ ra không quan tâm nhưng trong lòng lại để ý, là người dễ mềm lòng.

Chơi di động một hồi, Thẩm Phù bất tri bất giác ngủ quên, chờ đến khi mẹ Thẩm ở ngoài cửa gọi cô dậy ăn cơm, cô mới phát hiện mình đã ngủ tới trời bên ngoài tối sẫm.

Cha kế cùng em trai cũng đã trở về, Thẩm Phù vừa mới tỉnh táo lại, hệ thống liền phát cái tin tức, trong nhà cô có nam nhân côn ŧᏂịŧ chất lượng tốt.

“Mục tiêu tên họ: Cố Thành ( hình ảnh )

Tuổi:18 tuổi

Chiều cao:183cm

Cân nặng:70kg

Côn ŧᏂịŧ kích cỡ:19cm

Bằng cấp: Cao trung

Tính dục: Mạnh

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ chất lượng: Tốt

Chỉ số thông minh: Cao

Công tác: Tạm thời không có

Thu nhập: Tạm thời không có

Sức khỏe: Tốt

Công lược độ khó: Ba sao

Điểm tích lũy sau mỗi lần bắn tinh: 100/lần

Chất lượng côn ŧᏂịŧ: Bốn sao

Tổng hợp cho điểm: Ba sao

“Ký chủ thành công công lược Cố Thành sẽ hoàn thành nhiệm vụ ‘ côn ŧᏂịŧ của em trai non nớt ’, hoàn thành nhiệm vụ nhận được khen thưởng tinh lực đan x3, +300 điểm.”

Đã dùng qua tinh lực đan Thẩm Phù đương nhiên biết đây là đồ tốt.

Nhưng Thẩm Phù có điểm phân vân, mặc dù em trai không cùng quan hệ huyết thống, nhưng bảo cô ra tay với em trai mới vừa thành niên này, còn là em trai kế của mình, thật sự là quá mức cấm kỵ. Hơn nữa từ nhỏ cô vẫn luôn ỷ lại vào em trai ưu tú của mình, cô cảm thấy bình thường chính mình vụng về không xứng làm chị của Cố Thành, thời điểm còn học trung học cha mẹ không có ở nhà, rất nhiều lần đều là em trai nhỏ hơn cô hai tuổi chiếu cố cô, Thẩm Phù vẫn luôn cảm thấy Cố Thành càng giống anh trai hơn.

Trong lòng có phần do dự cho nên cô cũng chưa đồng ý xác nhận đối tượng công lược với hệ thống.

Trong lúc ăn cơm cha kế cùng em trai có chút giật mình vì sự thay đổi của Thẩm Phù, mặc dù trước đó mẹ Thẩm đã nói qua, nhưng chính mắt nhìn thấy trong thời gian ngắn mà Thẩm Phù có thể thay đổi nhiều đến vậy, bọn họ vẫn bị làm cho kinh ngạc một phen.

“Ăn nhiều thịt một chút, nhìn xem con đã gầy đi bao nhiêu.” Cha Cố đau lòng gắp cho Thẩm Phù một miếng thịt kho. Cha Cố vẫn luôn đau lòng cô, hắn thật ra thích có con gái, nhưng vợ trước chỉ sinh cho hắn một đứa con trai, đối với lần tái hôn này lại ngoài ý muốn mang đến cho hắn một đứa con gái, hắn vẫn luôn xem mình là cha của cô, chỉ cần Thẩm Phù ở nhà, hắn liền đem đứa con trai ruột kiệm lời ném qua một bên.

Thẩm Phù cười nhìn cha kế nói cảm ơn, còn làm bộ khó xử nói “Cố ba ba con là đang giảm cân, không thể ăn quá nhiều.”

Tuy rằng không tán đồng con gái giảm cân, nhưng Thẩm Phù trước kia xác thật có chút béo, ngoại hình không đẹp lắm, Cố Thư Yến hiền từ nhìn Thẩm Phù “Về nhà ở mấy hôm ăn nhiều một chút không đáng ngại, ăn đi.”

Sau đó Thẩm Phù liền ăn đến ngon miệng.