Chương 4: Cùng phòng ký túc xá

Trong mắt Sở Trạch hiện lên một tia hưng phấn, nhìn giao diện thuộc tính mỹ nhân, phía bên trái màn hình biểu hiện chính là bộ dáng trần trụi của Giản Triệt.

Mà phía bên phải còn lại là thuộc tính giá trị của nhân vật công lược, có khoang miệng, bộ ngực, hoa huyệt, cúc huyệt, bốn thuộc tính dâʍ đãиɠ:

Khoang miệng: 12

Bộ ngực: 16

Hoa huyệt: 32

Cúc huyệt: 22

【Mèo nhỏ: Ở giao diện thuộc tính mỹ nhân, 1 tích phân gia tăng 1 điểm giá trị dâʍ đãиɠ, mỗi thuộc tính có số điểm cao nhất đều là 100 điểm. Trừ cái này ra, ký chủ còn có thể thông qua việc chạm vào màn hình để thao túng thân thể mỹ nhân!】

Thế chẳng phải là có thể tùy ý đùa bỡn mỹ nhân mà không ai biết sao?

Sở Trạch suy nghĩ một chút, giao diện liền phóng to ngang bằng người thật, hắn giơ bàn tay bóp nhẹ mông Giản Triệt, quả nhiên thấy mông của Giản Triệt đang đi phát bài thi rung động một chút, ánh mắt thoáng chốc hoảng loạn.

Sở Trạch vừa lòng gợi lên khóe môi, liền tiếp tục nhìn xuống phía dưới, thấy phía dưới giao diện còn có hai thuộc tính lớn: Mức độ phục tùng và giá trị tín nhiệm, trong đó mức độ phục tùng là 5%, giá trị tín nhiệm là 100%.

【Mèo nhỏ: Ký chủ có thể hiểu mức độ phục tùng giống với giá trị tình yêu, mức độ phục tùng càng cao, có thể đùa bỡn càng nhiều. Hệ thống yêu cầu mức độ phục tùng đạt 30% mới có thể thao lộng mỹ nhân, mức độ phục tùng 80%, ký chủ có thể tùy ý làm bậy! 】

【Sở Trạch: Cho dù là thao lộng ở trước mặt người khác?】

【Mèo nhỏ: Đúng vậy.】

【Mèo nhỏ: Trước mặt nhục nhã, cải tạo thân thể, cho dù là gia bạo, mỹ nhân đều có thể tiếp thu, nhưng mỗi mỹ nhân đều có tình huống không giống nhau, ký chủ cần phải suy tính!】

【Sở Trạch: Thế cái giá trị tín nhiệm 100% là gì?】

【Mèo nhỏ: Đây là thuộc tính tự động của bổn hệ thống, mỹ nhân sẽ không nghi ngờ bất kỳ hành vi nào của ký chủ, dù ngài có lấy đạo cụ từ hệ thống ra.】

Hệ thống này quả thật là tri kỷ mọi mặt, đưa ra các phương pháp tiện lợi cho hắn đùa bỡn, trong mắt Sở Trạch khó nén hưng phấn, đúng lúc này, Giản Triệt cũng phát bài thi cho hắn.

【Mèo nhỏ: Đã giới thiệu xong cho ký chủ tất cả công năng, hy vọng ký chủ có một trải nghiệm tính dục hoàn mỹ!】

Giản Triệt: “Sở Trạch, bài thi của cậu.”

Trên bài thi của hắn chỉ viết vài nét bút ít ỏi, toàn bộ phủ kín màu mực đỏ. Sở Trạch nhận bài thi, thuận tiện cọ xát ngón tay Giản Triệt, nhẹ nhàng bóp nhẹ một chút.

Hai cái ngón tay ấm áp chạm nhau, Giản Triệt thoáng chốc hơi co rúm lại, nhưng hắn không tránh né, trực tiếp đặt bài trên tay Sở Trạch, nói: “Thực xin lỗi, cậu không cần nghe bọn họ nói lời linh tinh.”

Sở Trạch: “Nói gì?”

Giản Triệt: “Chính là…… Lời nói cậu là con cóc.”

Cậu hơi hơi nghiêng người, lo lắng những lời này sẽ tổn thương đến Sở Trạch lần nữa, mới khom khom lưng, không biết áo sơmi vốn là đang cởi hai nút thắt, phần lớn xương quai xanh tinh xảo liền lộ ra, ngay cả đậu đỏ trước ngực cũng như ẩn như hiện, khiến ánh mắt Sở Trạch tối lại.

Hầu kết Sở Trạch lăn lộn, hỏi: “Vậy cậu bồi thường tôi như thế nào?”

Giản Triệt: “…… Hả?”

Cậu hiển nhiên không nghĩ tới Sở Trạch thật sự cùng mình muốn đòi bồi thường, lập tức lặng người tại chỗ, nghe thấy Sở Trạch nói: “Giáo thảo, cùng tôi ở chung một ký túc đi.”

Giản Triệt: “Nhưng phòng ký túc chúng ta không thể tự chọn được……”

Vị trí bọn họ ngồi là hàng cuối cùng, bài thi phát đến đây là xong rồi, Giản Triệt vừa cùng Sở Trạch nói chuyện vừa ngồi xuống, đúng lúc phía trước truyền đến bảng phân bố phòng ngủ, cậu liền nhận lấy, nhìn kỹ.

Giản Triệt……

Giản Triệt……

Tìm được rồi, tên của cậu viết ở dòng cuối cùng, ngay bên cạnh là một cái tên không nghĩ đến —— Sở Trạch.

Đây là điều mà Giản Triệt không đoán trước được, phòng ký túc là do trường học xếp, thế mà thật sự được xếp cùng phòng! Đang lúc kinh ngạc, cậu nghe thấy thanh âm lười nhác của Sở Trạch: “Cậu không muốn? Cậu cũng cảm thấy tôi là con cóc?”

Giản Triệt: “Không…… Không phải!”

Cậu cảm thấy Sở Trạch mới vừa thổ lộ bị cự tuyệt, ở chung một phòng tất nhiên sẽ xấu hổ, nhưng mà Sở Trạch hỏi như thế, cậu lại càng không thể cự tuyệt, thế là thấp giọng nói: “Tôi đồng ý……Nhưng cậu về sau không được nói thích tôi.”

Ta vốn dĩ sẽ không thích ngươi.

Sở Trạch cười nhạt một tiếng, cúi đầu nghĩ.

—— chính là muốn chơi ngươi.