Chương 15: Thế giới thứ nhất: Bạn trai của bạn thân (H)

Ninh Tiểu Tiểu hai mắt mông lung mơ màng, l*иg ngực phập phồng điên cuồng lấy dưỡng khí. Trương Nghiêu trên người lại giống như rắn nước, đầu lưỡi sau khi rời đi thì cũng không thu lại mà liếʍ dọc cổ cô đi xuống, tay phải sờ soạng khắp người cô để cảm nhận làn da mềm mịn.

Bất ngờ ngồi bật dậy, dưới mông Ninh Tiểu Tiểu bị chèn vào một chiếc gối, hạ thể cứ như vậy mà nhô cao bày ra trước thiếu niên.

"A... " Ninh Tiểu Tiểu kinh hô một tiếng hai chân vội vã khép lại. Lần này Trương Nghiêu cũng không mạnh bạo bẽ chân cô ra, hai tay cậu xoa bỏng cẳng chân cô, nụ hôn rải rác từ góc chân lên đến đùi, mỗi nơi đi qua Ninh Tiểu Tiểu đều như bị điện giật mà vội lực thả lỏng.

Bất tri bất giác Trương Nghiêu đã mang hai chân của cô mở rộng, âʍ ɦộ trơn nhẵn lập tức hiện ra rõ ràng, khe huyệt vừa mới được yêu qua đỏ ửng, giữa khe còn lấp ló dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ hoà lẫn chút máu chưa kịp khô.

Trương Nghiêu bị cảnh tượng da^ʍ mỹ này làm cho toàn thân khô nóng, côn ŧᏂịŧ giật giật vài cái hiển nhiên là lại thô to hơn. Nhìn dòng nước kia rồi cậu lại lấy khăn lau qua một chút. Khi bề mặt giấy cọ qua Ninh Tiểu Tiểu không nhịn được mà rêи ɾỉ.

Trương Nghiêu sau khi lau sạch thì ngồi xổm dậy tách hai chân cô thành hình chữ M, hoa huyệt cứ như vậy mà mở rộng trước mắt thiếu niên, theo nhịp thở dồn dập của cô lỗ nhỏ không ngừng đóng mở, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng từng chút từng chút rỉ ra.

"Thật đẹp, tiểu huyệt thật nhỏ. Bất quá bé cưng thật lợi hại, đem côn ŧᏂịŧ lớn đều ăn hết."

Vừa nói, hơi thở nóng bỏng vừa phà vào miệng huyệt, Ninh Tiểu Tiểu run rẩy đưa tay che đậy tiểu huyệt: "Ân... Đừng nhịn... Thật xấu hổ"

"Ngoan... Không xấu hổ, để anh yêu thương tiểu huyệt một lát rồi sẽ cho em ăn no."

Sao có thể nói ra lời dâʍ đãиɠ như vậy? Ninh Tiểu Tiểu dứt khoát giả chết.

Thấy cô xấu hổ đến ôm gối che mặt cậu chỉ cười cười, đem hai ngón tay tách ra hoa môi hơi sưng đỏ, miệng huyệt bị banh rộng ra lỗ nhỏ cũng xuất hiện rõ ràng, Trương Nghiêu dường như có thể thấy được nước chạy ra từ lỗ đó. Một tay tách giữ hoa môi, một tay lại sờ soạng vòng quanh miệng huyệt, ngón giữa thô dài đảo lên xuống mấy lần rồi từ từ cắm vào lỗ nhỏ. Bị dị vật xâm nhập cửa huyệt liền khẩn cấp mυ"ŧ chặt lấy, Ninh Tiểu Tiểu cũng không nhịn được mà ngâm nga rêи ɾỉ, mông nhỏ vặn vẹo trốn thoát lại bị Trương Nghiêu một tay cố định trở lại.

Quá nhỏ, một ngón tay cậu bị vào cũng bị mυ"ŧ đến khó khăn, ngón tay vừa vào được phân nửa từ từ rút ra cắm vào, nước trong u cốc theo động tác mà róc rách chảy ra, đường đi được bôi trơn ngón tay cậu ra vào ngày một thông thuận. Nhìn ngón giữa đâm ra rút vào Trương Nghiêu lại dứt khoát nhét thêm một ngón nữa, cửa huyệt bị căng ra tiếp tục co bóp ngăn chặn dị vật.

Ninh Tiểu Tiểu bị một ngón tay cắm đến rối tinh rối mù, khi ngón thứ hai xâm nhập cô liền thét chói tai: "A... Đừng... Quá nhiều."

Trương Nghiêu chơi đến vui vẻ ngẩng đầu nhìn cô, hai mắt đỏ ngầu nói: "Không nhiều, tiểu huyệt có thể ăn hết, thêm một ngón nữa cũng có thể."

Nói xong cậu lại cho thêm một ngón tay nữa, miệng huyệt bị ba ngón tay căng đến trắng bệch, dâʍ ŧᏂủy̠ bị chặn đường thoát liền hung hăng phun lên bàn tay của Trương Nghiêu.

"Đừng.... Đừng mà... Không.. Rách mất... Ưʍ... Xin anh"

Tiểu huyệt bị nong đến trướng đau, dù sao thân thể này cũng là lần đầu, ban nãy vừa bị thao qua, miệng huyệt vẫn chưa hồi bị đã bị nhồi ba ngón tay như vậy khiến cô khó chịu đến ứa nước mắt.

Trương Nghiêu lúc này làm sao để ý đến tâm trạng của cô, nhìn cửa động tham lam bóp chặt ba ngón tay, cảm giác nóng rực cùng ẩm ướt nơi đầu ngón tay truyền đến khiến thái dương cậu không nhịn được mà điên cuồng nhảy loạn. Ngón tay thần tốc ra vào, Tiểu Tiểu phía trên càng rêи ɾỉ đến lợi hại, cả người cô như cá mắc cạn mà không ngừng giãy dụa.

Nhưng Trương Nghiêu vẫn thấy chưa đủ, đem hoa môi banh rộng hết cỡ, ngón tay cái ấn lên hạt đậu nhỏ ở dưới, động tác nghiền ép phi thường thô lỗ.

Cùng với sự kết hợp trong ngoài, Ninh Tiểu Tiểu không chịu nổi cong eo thét chói ta một tiếng: "Á... Em ra... Ưʍ...."

Dứt lời Trương Nghiêu liền cảm nhận được ngón tay bị một dòng nước phun vào, đem tay rút ra, như một nút bật *phốc* một tiếng dâʍ ɖị©ɧ nương theo bàn tay mà ồ ạt phun ra ngoài, bắn lên cả gương mặt của Trương Nghiêu đang ở gần.

Bất ngờ bị phun trúng Trương Nghiêu do dự một chút liền vươn lưỡi ra nếm thử, ưm, rất ngọt lại thơm nữa, lần đầu tiên cậu nếm qua dâʍ ɖị©ɧ, hương vị này khiến cậu si mê nha.