Chương 23: Thế giới thứ nhất: Bạn trai của bạn thân

Sau cái ngày Trương Nghiêu ở trước mặt mọi người đá Vương Nhã Kỳ thì thời gian đã qua hơn một tháng. Trong khoảng thời gian này Vương Nhã Kỳ mới đầu còn điên cuồng đi tìm Trương Nghiêu khóc lóc cầu xin nhưng lại bị cậu lạnh lùng cự tuyệt. Sau đó cô ta lại tìm đến Ninh Tiểu Tiểu, khi thì mắng chửi lúc thì van xin cô trả Trương Nghiêu lại, cuối cùng vẫn là Trương Nghiêu ra mặt trực tiếp đuổi cô ta ra khỏi trường học, còn cảnh cáo cô ta không được tới gần Ninh Tiểu Tiểu nếu không kết quả Vương gia e rằng chịu không nổi. Trong thời gian này Trương Nghiêu đối với Ninh Tiểu Tiểu ngày một si mê, nếu lúc đầu chỉ đam mê thân thể cô thì dần dần cậu càng muốn khảm cô vào trong người hơn. Về Ninh Tiểu Tiểu, bởi vì mọi người biết quan hệ giữa cô và Trương Nghiêu nên người đến nịnh nọt ngày một nhiều, cuộc sống ở Đế Đô phải nói là muốn gì được nấy. Ngay cả Cao Mẫn Mẫn cũng không dám tranh vị trí múa chính trong lễ kỉ niệm thành lập trường với cô nữa, mỗi lần thấy Ninh Tiểu Tiểu cô ta đều cúp đuôi đi đường vòng.

Cách thời gian buổi lễ kỉ niệm bảy ngày, Ninh Tiểu Tiểu mỗi ngày sau khi tan học đều tranh thủ đến phòng tập để luyện múa. Nguyên chủ đã từng học ba lê nhưng Ninh Tiểu Tiểu lại không biết gì, cô chỉ có thể dựa vào kí ức cùng cảm giác còn sót lại về múa ba lê mà ngày đêm chăm chỉ tập luyện.

Hôm nay sau khi tan học Ninh Tiểu Tiểu lại đến phòng tập. Trương Nghiêu mỗi ngày đều sẽ ở sân bóng rổ chơi chờ Ninh Tiểu Tiểu nhưng hôm nay cậu lại không có hứng thú, so với chơi bóng cậu lại muốn "chơi" cô hơn nên mặc kệ đồng bọn lôi kéo cậu khoát cặp lên vai đi về phía phòng tập.

Trong phòng, tiếng nhạc múa ba lê du dương, Ninh Tiểu Tiểu bận đồ múa màu trắng đang vắt chân lên thanh ngang giãn cơ, chân phải thon thả đặt thẳng trên thanh, chân kia đứng thẳng, nửa thân trên ép sát lên chân phải, cơ thể mềm mại khiến người ta chỉ muốn sờ bóp qua.

Khi Trương Nghiêu đến chính là thấy một cảnh tượng mê hoặc như vậy, cậu nhẹ chân nhẹ tay đóng cửa thuận tiện bấm chốt rồi tiến lại gần Ninh Tiểu Tiểu.

"A..."

Mông nhỏ bị bóp một cái khiến cô giật thót mình, chân trụ lập tức loạng choạng, cả người nghiêng ngã lập tức được Trương Nghiêu ôm vào trong ngực.

Ninh Tiểu Tiểu hơi giãy dụa nhưng nhìn thấy gương mặt cười cười của cậu lập tức trừng mắt.

"Anh sao đi lại không có tiếng động? Làm em giật cả mình"

Đôi mắt hạnh trừng lên nhưng trong mắt Trương Nghiêu lại lấp lánh vô cùng. Trong một tháng này Trương Nghiêu điên cuồng thao cô, đôi mắt trong sáng vẫn như vậy nhưng đuôi mắt lại nhiều thêm vài phần phòng tình, mỗi lần cô dùng ánh mắt này nhìn cậu đều khiến cả người Trương Nghiêu ngứa ngáy.

Cậu bật cười một tiếng, ôm cô quay lại áp lưng cô lên thanh ngang dỗ dành: "Được được, anh sai rồi. Lần sau anh sẽ không dọa em nữa."

Giọng của thiếu niên trầm trầm khi cười lên lại quyến rũ vô cùng, trong thời gian này Trương Nghiêu coi như hiểu rõ cô, rõ ràng bề ngoài ngọt ngào như vậy nhưng cũng hay giận dỗi, mỗi lần đều là Trương Nghiêu ôm hôn nhận sai, còn nếu không được thì trực tiếp đè lên giường thao cho đến khi cô ê a tha lỗi.

Ninh Tiểu Tiểu nhìn cậu xin lỗi nhiều lần liền biết cậu chỉ dỗ dành cô mà thôi, tay nhỏ đặt trước ngực, miệng dẫu lên hừ lạnh một tiếng.

Trương Nghiêu yêu chết bộ dạng mèo nhỏ vươn móng vuốt này của cô, đôi môi mỏng lạnh liền áp xuống cắn nuốt cái miệng đang bất mãn kia. Mυ"ŧ lấy hai cánh môi căng mọng ngọt ngào, hàm răng đưa ra cắn cắn. Ninh Tiểu Tiểu mới đầu còn kháng cự mím chặt răng nhưng Trương Nghiêu thật sự quá thủ đoạn, cậu đưa tay bóp nhẹ lên eo thon khiến cô lập tức há miệng, chiếc lưỡi cuối cùng cũng tách ra đi vào. Bên trong khoang miệng ấm áp, Trương Nghiêu đưa lưỡi liếʍ qua mọi ngóc ngách bên trong sau đó lại lôi kéo lưỡi nhỏ của cô trao đổi qua lại.

Âm thanh chóp chép bị tiếng nhạc lấn át, Ninh Tiểu Tiểu bị hôn đến nghẹn đỏ mặt thì mới được buông tha. Trương Nghiêu hai tay đặt trên eo cô bắt đầu di chuyện loạn xạ, vuốt ve xuống dưới cặp mông nhỏ mượt mà, khi nặng khi nhẹ xoa nắn.

"Ư...đừng mà. Em còn luyện tập."

Trương Nghiêu nào đồng ý, tay vẫn tiếp túc từ mông cô luồn lên phía trước, tại vị trí âʍ ɦộ cách một lớp vải miết nhẹ.

"Bảo bối mặc như vậy thật mê người. Anh chịu không nổi."

Ninh Tiểu Tiểu bị miết liền lập tức ướt, hai chân khụy xuống đổ về phía Trương Nghiêu, cô nhỏ giọng năn nỉ: "Đừng, chỉ còn vài ngày nữa là phải biểu diễn rồi."