Chương 6: Thế giới thứ 1: Bạn trai của bạn thân

Lời nói của Đóa Đóa như một quyền đánh mạnh vào tim cô, Ninh Tiểu Tiểu hít sâu một hơi đè nén cảm giác bất ổn trong lòng, ngước mặt lên đôi mắt cô lại long lanh ánh nước, giọng điệu nức nở nói: "Không... Sẽ không có sữa, em còn chưa có con".Trương Nghiêu bị sự ngây ngô của thiếu nữ chọc cười, giọng điệu trầm ấm kết hợp cùng hơi thở tìиɧ ɖu͙© tạo nên một thứ âm thanh rung động lòng người. Đôi mắt của con thỏ ngây thơ khiến cậu không kiềm được mà đưa môi hôn vào nó, sau đó, cậu ở bên tại cô thỏ thẻ: " Vậy sao? Vậy bé cưng có muốn tôi cho em một đứa con không? Như vậy tôi liền có sữa ăn".

Bị gió thổi bên tai khiến cơ thể mẩn cảm của cô co rút lại, hai tay nhỏ tự giác đặt lên ngực đẩy cậu ra, cô hoảng sợ nói: "Không được, em còn đi học, không thể sinh con".

Trương Nghiêu đúng thật là yêu chết bộ dáng ngây ngô của cô gái này, có lẽ cậu đã ăn ngán mặt hàng quyến rũ nên khi đối diện với con thỏ ngốc nghếch trước mặt cậu lại nãy sinh hứng thú.

Bàn tay to lớn có một lớp chai mỏng của cậu vuốt ve dọc theo cặρ √υ" no tròn của cô, đôi bạch ngọc trong tay cậu bị đè ép đến đủ mọi hình thù, chơi chán cậu lại há miệng ngậm lấy một bên vυ" mà ra sức cắи ʍút̼. Tiếng " chậc...chậc" phát ra khiến người ta đỏ mặt tía tai. Trương Nghiêu dùm hàm răng của mình day day hạt đậu đã cứng đỏ khiến Ninh Tiểu Tiểu rêи ɾỉ ra tiếng.

Chơi vυ" chán, cậu lại lần mò xuống khu vực giữa hai chân của cô, mặc kệ bàn tay nhỏ ra sức ngăn cản cậu mạnh mẽ luồn tay vào qυầи ɭóŧ trắng thuần của thiếu nữ. Bàn tay sờ phải một mảnh trơn loáng ẩm ướt khiến Trương Nghiêu khựng lại, cậu nhấc mạnh đầu ra khỏi vυ" cô tạo nên một tiếng "chậc" thật kêu, Ninh Tiểu Tiểu cũng bởi động tác này mà cong mình "ưm" một tiếng.

Như phát hiện ra một mảnh đất mới hai mắt đỏ ngầu của cậu sáng bừng, mạnh mẽ lột phăng chiếc qυầи ɭóŧ vướn víu, Trương Nghiều nhìn chằm chằm vào hoa huyệt đỏ hồng trơn lán trước mặt. Hai cánh hoa mập mạp bóng nước không một cọng long khiến cả người cậu cảm thấy lửa đốt hừng hực. Trương Nghiêu đưa ngón trở mơn trớn mép hoa huyệt, giọng điệu hân hoan nói: "Không ngờ bảo bối cũng thật dâʍ đãиɠ, lông ở tiểu huyệt này đâu hết rồi hả?.

Ninh Tiểu Tiểu bị người đàn ông xa lạ ngắm tiểu huyệt đã sớm muốn độn thổ, cô lấy hai tay gắt gao che mặt mình mím môi nức nở không trả lời. Điều này khiến cậu không hài lòng, ngón giữa thon dài mạnh bạo đè lên hạt đậu nhỏ ẩn mình ở giữa hai cánh hoa :" Trả lời, hửm?".

Ninh Tiểu Tiểu cảm giác như có một dòng điện chạy qua, cô hốt hoảng "A" một tiếng sau đó sợ hãi nhìn người con trai bên cạnh, ngón tay cậu vẫn không ngừng cọ lên xuống dâʍ ŧᏂủy̠ của cô.

"Không có cạo, từ nhỏ vốn đã như vậy, hic".

" Thì ra là Bạch hổ nữ. Ngoan, nói cho anh biết có ai từng chạm vào nơi này chưa?".

"Không... Không có".

Hài lòng với câu trả lời Trương Nghiêu tiếp tục đưa tay nghiền ép hạt đậu nhỏ, đợi dâʍ ŧᏂủy̠ của cô chảy ngày một nhiều cậu lại bất ngờ đưa ngón giữa đâm vào chiếc lỗ nhỏ. Bất ngờ bị tấn công Ninh Tiểu Tiểu sợ hãi muốn lui ra nhưng lại bị cậu vây chặt lại, ngón tay đang ở trong huyệt của Trương Nghiêu bị hút chặt lấy, cậu bị cảm giác chặt chẽ nơi ngón tay truyền đến kí©h thí©ɧ, hít sâu một hơi, Trương Nghiêu khẽ đánh vào mông cô nói: " Bảo bối, thả lỏng, em chặt quá!".

Ninh Tiểu Tiểu bị dị vật cắm bên trong cũng cảm thấy khó chịu, cô nổ lực thả lỏng chính mình khiến cho ngón tay Trương Nghiêu dễ dàng lấy ra, nhưng ngón tay vừa mới rút ra một phần ba lại nhanh chóng đâm vào, tốc độ đâm chọc còn ngày một nhanh hơn.

Ninh Tiểu Tiểu đưa tay bắt lấy cánh tay đang tàn sát trong mật huyệt, không biết là ngăn cản hay hùa theo, miệng không ngừng rêи ɾỉ: "Ưm, đừng... Thật chướng... a.... Chậm một chút".

Theo động tác ngửa đầu của thiếu nữ một dòng nước bọt nơi khóe miệng chảy xuống, dọc theo chiếc cổ trắng ngần làm ướt cả khuôn ngực.

Trương Nghiêu vẫn như chiếc máy đóng cọc điên cuồng ra vào trong tiểu huyệt của cô, nhìn ngắm ngừ ô con gái ngây ngô bị sắc dục chiếm cứ khiến tâm lí cậu sinh ra cảm giác thành tựu.

Mãi cho đến khi Ninh Tiểu Tiểu không nhịn được nữa nức nở: " A... A muốn tiểu... Ngừng lại đi... Em muốn đi tiểu".

"Bé cưng, tiểu ra đi, tiểu để anh xem nào". Dứt lời động tác dưới tay còn ra vào mảnh liệt hơn.

Ninh Tiểu Tiểu thét lớn một tiếng cùng theo đó là một dòng nước ấm nóng phun ra từ tiểu huyệt làm ướt đẫm cánh tay Trương Nghiêu, cậu không vì vậy mà ngừng lại, cánh tay ra vào hơn chục cái nữa khiến Ninh Tiểu Tiểu vừa cao trào không ngừng xụi lơ trong lòng cậu mà co giựt.