Chương 9

Bốn người lộ ra nụ cười, sau đó lại quay đầu trở về.

Ngay sau đó hình ảnh xoay chuyển, Lý Hiểu Tĩnh phát hiện cô ấy đang đứng trên ban công của một tòa nhà cao tầng, bên ngoài lan can của ban công có một người đàn ông đang đứng, cô ấy liền vội vàng xông tới muốn khuyên anh ta xuống, đúng vào lúc này người đàn ông kia đột nhiên quay đầu nở nụ cười với cô ấy: "Tôi là người thứ ba."

Người đàn ông xoay người hướng ra ngoài rồi nhảy xuống.

Lý Hiểu Tĩnh theo bản năng vọt tới nhoài người lên lan can nhìn xuống dưới, chỉ nhìn thấy mọi thứ trước mắt đột nhiên giống như hiệu quả đặc biệt trong phim điện ảnh vậy, tốc độ rơi xuống của người đàn ông đột nhiên trở nên cực kỳ chậm chạp, cô ấy thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ ràng anh ta đang cười với cô ấy, còn nhìn rõ khẩu hình của anh ta.

Anh ta nói: "Tôi là người thứ ba, cô là người thứ năm."

Giây tiếp theo người rơi xuống mặt đất, máu tươi văng tứ phía.

***

Trong giấc mộng Lý Hiểu Tĩnh ngay lập tức tỉnh lại, cô ấy ngồi bật dậy, quần áo ngủ trên người đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt rồi.

Cô ấy hít sâu mấy hơi, đợi trái tim đập thình thích của mình dần dần bình tĩnh lại, muốn quay người đi bật đèn bàn. Đúng vào lúc này cô ấy đột nhiên nhìn thấy bên trong áo khoác của mình rơi ở trên ghế có một chỗ sáng lên.

Lý Hiểu Tĩnh mở đèn bàn ra đi qua, cầm chiếc áo lên thò vào trong túi sờ, lấy ra hạt ngọc mà Lý Lạc Phàm đưa cho. Dáng vẻ hoàn toàn không giống với buổi sáng sớm u tối, lúc này viên ngọc đang phát ra ánh sáng rực rỡ.

Lý Hiểu Tĩnh nhớ lại những lời Lý Lạc Phàm đã nói, khi cô ấy gặp phải quỷ thì viên ngọc này sẽ sáng lên.

Cô ấy dùng sức nắm chặt hạt ngọc rồi trở lại giường, tựa vào đầu giường, kéo chăn lên quấn mình thật chặt.

Thật ra cảnh tượng trong thang máy cô ấy thật sự đã từng trải qua, cái người nhảy lầu trong giấc mơ cô ấy cũng quen biết, chính là lúc trước cô ấy đã gặp người kia ở trong thang máy.

Hơn nửa tháng trước, hơn mười giờ tối ngày thứ hai, lúc cô ấy vào thang máy để trở về nhà đã gặp được bốn người kia. Giống hệt như trong giấc mơ, bốn người này đột nhiên bắt đầu nói chuyện: Tôi là người thứ nhất, tôi là người thứ hai...

Lý Hiểu Tĩnh đã xem qua video khôi hài tương tự như thế, cho nên đã tưởng rằng mấy người này cũng đang quay video, cho nên cũng nói đùa một câu tôi là người thứ năm, bốn người âm thầm nhìn cô ấy một cái rồi đi ra khỏi thang máy, sau đó cô ấy cũng ném chuyện này ra sau đầu rồi.

Sau khi chuyện này trôi qua được một tuần, Lý Hiểu Tĩnh đã mơ thấy cảnh tượng trong thang máy, sau đó nhìn thấy có một người đã chết rồi, là nhảy sông tự tử. Chỉ là giấc mộng kia không rõ ràng như tối hôm nay, chỉ cảm thấy gương mặt của người kia có chút quen thuộc, dường như trong miệng còn đang nói gì đó.

Lúc ấy cô ấy chỉ cho là mình nằm mơ thấy ác mộng, dậy uống một ly nước xong thì tiếp tục đi ngủ.

Lại một tuần lễ trôi qua, lại vào buổi tối ngày thứ hai, lần thứ hai cô ấy mơ thấy cảnh tượng trong thang máy, ngay sau đó có một người treo ở dưới xà nhà của một căn nhà cũ, nghẹo đầu nhìn cô ấy, miệng còn há ra.

Lần này rõ ràng hơn giấc mộng lần đầu tiên rất nhiều, cô ấy có thể nhìn rõ ràng mặt của người kia, chính là một trong số những người mà cô ấy đã gặp được trong thang máy, chỉ là giống y hệt lần đầu tiên, cô ấy vẫn không nghe rõ anh ta nói cái gì.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin