Chương 12: Tìm linh dược

1610 Chữ Cài Đặt
Hồ Bạch Lạc - Chương 12: Tìm linh dược

Chương 12: Tìm Linh Dược

Ưu Linh tiếp tục tìm kiếm trong Uyển Uyển toàn thư, cuối cùng, nàng chọn được hai loài thảo dược kết hợp với nhau để tạo nên phương thuốc cho rắn chị.

Một loài là Hoa Bạch Tuyết tồn tại ở Đảo Hàn Nguyên. Hai loài là Hoa Sắc Châu tồn tại ở Đầm Nam Du.

Hoa Bạch Tuyết màu trắng muốt, sinh trưởng nơi lạnh giá nhất trong cõi trời Thiên Hoa. Hoa có 4 cánh uốn vòng, cánh hoa mỏng manh, đổi sắc. Hoa có dược tính hiếm thấy có khả năng làm lành vết thương của các loài vật từ niên sử trước, làm liền các mạch máu, tái sinh những đoạn thân đã gãy, mất, hoại tử của chúng. Nhưng phải điều chế thích hợp chỉ cần quá dư sẽ làm đóng băng cả cơ thể của loài ấy vì đây là loài dược thảo cực hàn.

Ưu Linh phân vân mãi vì rắn đã là loài có máu cực hàn nay lại dùng Hoa Bạch Tuyết chỉ sợ rằng nếu không đúng liều lượng, chỉ một chút sơ sẩy nhỏ thôi, hai chị em rắn sợ rằng sẽ mãi rời xa, rắn chị có thể không chết nhưng sẽ ngủ miên man, không bao giờ tỉnh lại. Dược liệu có thể bào chế thật chính xác nhưng yếu tố hàn khí trong cơ thể rắn là không thể đo chính xác tuyệt đối vì trong mỗi thời điểm, mốc yếu tố hàn khí ấy có thể thay đổi.

Và để có thể trung hòa và tinh chỉnh được yếu tố hàn khí ấy, cần yếu tố nhiệt của hoa Sắc Châu. Chỉ cần một chất xúc tác nhỏ của hoa Sắc Châu, mọi thứ có thể yên tâm hơn rất nhiều, ngoài ra hoa Sắc Châu là loại kỳ dược sẽ có thể khôi phục được thần khí. Hoa Sắc Châu như một nhiệt kế chỉ cần yếu tố hàn cao nó sẽ điều chỉnh thấp, khi yếu tố hàn thấp nó sẽ chỉnh lại để yếu tố hàn cao hơn. Với tất cả sự thông minh, cẩn trọng Ưu Linh phải đảm bảo chính xác trong từng chi tiết như vậy. Và mọi thứ phải được ở trong một liều lượng thích hợp nhất.

Ưu Linh sau khi tìm được phương cách thì rất đỗi vui mừng, tuy nhiên trong lòng nàng vẫn lo lắng trong việc tìm loài Hoa Sắc Châu này. Đầm Nam Du ở một nơi rất xa núi Hoa Linh, khi đi cũng mất vài ngày mới có thể trở về. Thứ hai loài Hoa Sắc Châu này là loài hoa lưỡng cực mang trong mình cả dòng khí tiên và dòng khí ma. Cho nên khi tiếp xúc với hoa, trong bản tâm của người hay ma, hay tiên đều sẽ xuất hiện những du͙© vọиɠ. Sẽ đánh thức tâm ma sâu thẳm trong tầng đáy tâm thức của người tiếp xúc với nó. Nếu không thể chế ngự liền có thể rơi vào ma đạo bất cứ lúc nào, hoặc sẽ đánh mất tiên thể, vĩnh viễn không thể hồi đầu.

Ưu Linh bất chợt thở dài, trong lòng bao nỗi ngổn ngang. Ưu Linh mãi chìm trong nỗi ưu tư mà không biết rằng Thiên Long đã đứng ở phía sau tự bao giờ. Ưu Linh cảm nhận có người ở phía sau đang nhìn mình. Nàng quay đầu lại thấy Thiên Long, Thiên Long mỉm cười nhìn nàng rồi nói:

"Ưu Linh, em vẫn đang tìm cách cứu rắn chị phải không, anh vô tình thấy Uyển Uyển toàn thư phát sáng ở Tiểu Thanh Lâm."

"Anh biết về Uyển uyển toàn thư?" Ưu Linh nói.

"Anh biết, khi còn ở cõi trời Thiên Minh anh từng đọc qua rất nhiều sách, trong đó có biết về quyển sách thần kì này, đây cũng là lần đầu tiên anh nhìn thấy. Em không giận anh chứ vì anh đã lỡ nhìn thấy nó." Thiên Long đáp.

"Không đâu anh, đây là sách quý của cõi trời Thiên Hoa thì tộc thần hay tiên đều có thể biết được. Nhưng Thiên Long, mong anh có thể giữ bí mật việc em đang tìm thuốc chữa cho rắn chị, chúng ta vừa mới đến Hoa Linh điện, em không muốn làm mọi người lo lắng." Ưu Linh nói.

"Anh đồng ý nhưng có một điều kiện là em phải cho anh đi cùng để tìm những loại thần dược. Anh biết đôi rắn này là loại linh xà, để có thể chữa lành vết thương cho rắn chị, những thần dược bình thường là không thể. Những loài dược thảo ấy sẽ mọc ở những nơi nguy hiểm, hoang sơ, em đi một mình anh thật sự không yên tâm." Thiên Long nói.

"Cám ơn anh, Thiên Long, việc tìm kiếm dược thảo quả thật khó khăn, em không muốn anh đi cùng vì quá nguy hiểm." Ưu Linh phân vân.

"Hãy để anh đi cùng em, trong lúc khó khăn có thể giúp đỡ lẫn nhau. Anh sẽ nghe theo sự chỉ dẫn của em mà." Thiên Long nói.

Trước sự quyết tâm của Thiên Long, Ưu Linh không thể từ chối mãi. Cuối cùng nàng cũng đồng ý để Thiên Long đi cùng.

Vì Đầm Nam Du quá xa núi Hoa Linh cho nên Thiên Long và Ưu Linh quyết định sẽ tạo hàng rào tiên thuật bảo vệ cho Hoa Linh điện phòng trường hợp có gì bất trắc xảy ra.

Công việc đầu tiên của hai người chính là trồng một loại cây đặt biệt xung quanh Hoa Linh điện - Cây Như Không. Đây là loại cây chỉ có thân mà không có lá, thuộc loại dây leo màu vàng óng, khi được thành hình liền ẩn vào không gian, mắt thường không thể nào nhìn thấy.

Trong khi Thiên Long và Ưu Linh trồng cây Như Không thì Đại Phong miệt mài huấn luyện cho Linh Vệ - đội binh bảo vệ cho Hoa Linh điện. Tiểu Vũ ở Hoa Linh điện thấy Thiên Long và Ưu Linh quấn quýt bên nhau thì cảm giác ghen ghét nhen nhóm trong lòng. Tiểu Vũ từ lúc gặp Thiên Long đã đem lòng thương mến, tìm mọi cách để được bên cạnh Thiên Long. Nhưng Thiên Long vô tư chỉ xem Tiểu Vũ là người em gái.

Qua mấy ngày sau đó, mạng lưới cây Như Không đã được kết nối bao phủ toàn bộ Hoa Linh điện. Cả Thiên Long và Ưu Linh ngự trên mây nhìn mạng lưới Như Không tỏa ra ánh vàng dịu nhẹ mà vui mừng trong lòng. Trời cũng vừa tối, cả hai kiểm tra lần cuối những mối nối của lưới cây Như Không. Khi mọi việc đã xong, hai người đến dòng suối Mơ trên đỉnh núi An Lạc, ánh trăng vàng dịu nhẹ lan tỏa khắp không gian, cả Hoa Linh điện chìm trong giấc ngủ bình yên.

"Mọi việc đã chuẩn bị xong rồi, ngày mai chúng ta sẽ lên đường tìm Hoa Bạch Tuyết và Hoa Sắc Châu, anh thấy em lo lắng." Thiên Long nói.

"Đường đi rất xa, cả hai loài thần dược này, đều là loại khó tìm, em chưa từng thấy chúng nên có đôi phần lo lắng." Ưu Linh nói.

Thật ra trong lòng Ưu Linh lo lắng về việc tìm hoa Sắc Châu, nàng sợ rằng khi bị ma lực của hoa Sắc Châu chảy vào tiên thể, nàng sẽ không thể kiềm chế được bản thân, nay Thiên Long lại đi theo, nàng sợ làm liên lụy đến cả Thiên Long, sợ cả hai đều đọa vào ma đạo. Thiên Long kiên quyết như vậy, dù nàng không đồng ý, thì nhất định cũng sẽ theo sau.

"Em không muốn anh đi theo phải không? Em sợ làm liên lụy đến anh?" Thiên Long gặng hỏi Ưu Linh.

Ưu Linh mỉm cười nhẹ, quay đi, tránh ánh mắt ấm áp, đầy tình cảm của Thiên Long. Thiên Long nắm lấy tay nàng, nàng e thẹn rụt tay lại, nhưng Thiên Long đã nắm lấy bàn tay bé nhỏ của Ưu Linh.

"Em hãy tin anh, cho dù có chuyện gì xảy ra nhất định anh sẽ luôn ở bên em, lần này anh sẽ nghe lời em tất cả, sẽ không mạo hiểm với tính mạng của mình." Thiên Long nói.

"Thiên Long, anh đã hứa rồi nhé, lúc ấy cho dù xảy ra chuyện gì nhất định phải nhớ lời em." Ưu Linh nói.

Ưu Linh nhìn Thiên Long đầy trìu mến. Thiên Long kéo Ưu Linh lại gần mình hơn, vuốt nhẹ vào tóc Ưu Linh. Chưa bao giờ Ưu Linh thấy mình an yên và vững chãi như thế khi tựa đầu vào vai của Thiên Long. Bờ vai ấm áp, tin tưởng mà nàng có thể tin cậy suốt kiếp này.

Ánh trăng chảy tràn qua từng chiếc lá, soi sáng đôi mái đầu xanh, thiên nhiên như đang mỉm cười trước tình yêu đôi lứa, những đóa hoa Lưu Ly tỏa sáng đung đưa thoảng hương thơm, nước suối ấm tỏa ra từng làn khói mỏng, rừng Như Không lấp lánh ánh vàng bao phủ cả Hoa Linh điện.

Dù chưa nói ra thành lời nhưng trong lòng Thiên Long và Ưu Linh đã như lời hẹn ước. Cả hai đều dành tình cảm ấm nồng cho người mình yêu thương.