Chương 13: Ma chướng đảo hàn nguyên

1196 Chữ Cài Đặt
Hồ Bạch Lạc - Chương 13: Ma chướng đảo hàn nguyên

Chương 13: Ma chướng đảo Hàn Nguyên

Sáng hôm sau, cả hai cùng lên đường đến Đảo Hàn Nguyên tìm kiếm loài hoa Bạch Tuyết. Vừa đến biên địa của đảo Hàn Nguyên đã nghe hàn khí, hơi lạnh bao trùm cả một vùng không gian.

Đường dẫn vào Hàn Nguyên Đảo hai bên phủ tuyết trắng xóa, những cây đại thụ to lớn với những dây leo chằng chịt, cả thân cây phủ đầy tuyết trắng, trên không trung từng đợt hoa tuyết nhè nhẹ rơi, không gian yên ắng lạ thường.

Thiên Long cất tiếng gọi Ưu Linh: "Ưu Linh đưa tay em cho anh, đường ở đây rất trơn trượt, không khéo sẽ ngã."

Ưu Linh nắm chặt tay Thiên Long. Bỗng một cơn gió mạnh thổi tới, Ưu Linh mất thăng bằng, Thiên Long đưa tay đỡ lấy Ưu Linh.

"Em cẩn thận nhé!" Thiên Long vừa nói vừa lấy tay gỡ những bông hoa tuyết trên mái tóc đen tuyền của Ưu Linh.

Ưu Linh mỉm cười khi thấy mũi của Thiên Long đã ửng đỏ vì lạnh. Nàng lấy đôi tay nhé nhỏ áp lên hai má của Thiên Long.

Cả hai đi rất lâu, hết con đường này, dẫn đến con đường kia, tuyệt nhiên không thấy đâu là điểm kết thúc. Trong khi khí hàn ngày càng dày đặc, làm cho cả thân của tiên và thần đều thấm lạnh.

Ưu Linh thoáng bất an, nàng và Thiên Long ngồi định thần trên một phiến đá. Ưu Linh thầm nghĩ: "Nơi này tuyết trắng bao phủ, tuyệt nhiên không tìm thấy được một dấu vết nào của hoa Bạch Tuyết, có lẽ hoa đã ẩn mình, Hoa Bạch Tuyết có màu trắng cho nên trên nền tuyết thế này sẽ không thể nhìn thấy hoa, nhất định ta phải tìm cách cho hoa hiện thân."

Ưu Linh quan sát thấy một hồ nước, nàng cảm thấy lạ vì khi đi đến đâu cũng thấy hồ nước này, nàng cùng Thiên Long đến bên hồ, mặt hồ đã đóng băng.

"Ở đây bốn bề trắng xóa, lạnh lẽo không thể nhìn thấy hoa, em phải tìm mọi cách chuyển đổi nơi này xem thế nào. Ở đây có dòng nước rất kỳ lạ, anh hãy cố gắng phá vỡ lớp băng trên bề mặt để em có thể tiếp xúc với nước trong hồ này." Ưu Linh nói.

Cả hai cùng vận nội nguyên phá tan lớp băng phiến, Ưu Linh dùng bột Lưu Thi tạo màu cho nước, nhưng khi bột vào nước liền biến mất màu. Cuối cùng, Ưu Linh chỉ còn cách cắt tay mình dùng máu làm chất thử, quả nhiên khi máu hòa vào nước, nước chuyển thành đỏ rực. Lớp hàn băng bắt đầu tan chảy, dòng chảy không chỉ còn một dòng nữa mà hiện lên nhiều dòng chằng chịt, chẳng mấy chốc cả một không gian rộng lớn đã nhuộm thành màu đỏ.

Quả nhiên những đóa hoa Bạch Tuyết bắt đầu xuất hiện, bên dưới những lớp tuyết đỏ bắt đầu chồi lên những hoa Bạch Tuyết trắng muốt, hình mũi tên, nhị màu vàng thẫm. Ưu Linh và Thiên Long vô cùng mừng rỡ. Ưu Linh đến bên hoa nhẹ nhàng hái một bông hoa Bạch Tuyết rồi để vào trong túi gấm. Đồng lúc đó, mặt đất rung chuyển dữ dội, những hoa tuyết giờ đây cũng đã bị nhuộm đỏ.

"Thiên Long chúng ta mau rời khỏi nơi này, hoa tuyết là sự kết hợp của khí và nước, nay do lẫn máu chúng sẽ là sự kết hợp của máu, nước và khí sẽ trở thành hung khí sát thương bật nhất." Ưu Linh lo lắng nói.

Thiên Long và Ưu Linh nhanh chóng tìm đường thoát khỏi đảo Hàn Nguyên, vừa đi cả hai vừa chống đỡ những hoa tuyết sắc nhọn, vì quá nhiều những hoa tuyết không ngừng rơi, phía dưới chân lại là những huyết tuyết, toàn thân của tiên và thần đều bị thương. Ưu Linh rút Ưu Linh trâm ngọc, vận nội nguyên biến thành bong bóng bảo vệ hai người.

Cả đảo Hàn Nguyên giờ là huyết tuyết, lại không thể rời khỏi, bong bóng cũng sẽ không trụ nổi trong thời gian dài. Ưu Linh quyết định, trả lại màu trắng cho Hàn Nguyên Đảo.

"Thiên Long, em đã làm chuyện nghịch thiên, nhuộm đỏ cả đảo Hàn Nguyên, nhất định phải trả đảo Hàn Nguyên về quy luật tự nhiên của nó. Hãy để em trầm mình xuống dòng suối." Ưu Linh nói.

"Anh không muốn em mạo hiểm như vậy." Thiên Long vừa nói vừa siết chặt tay của Ưu Linh.

"Anh đã từng hứa sẽ nghe lời dặn dò của em mà. Em không sao đâu, mọi cách ta đều phải thử, mới mong thoát khỏi nơi này." Ưu Linh nói.

Vừa dứt lời, Ưu Linh trầm mình xuống hồ, thân thể Ưu Linh bị nhiều vết thương, máu thấm đỏ cả tiên y. Vừa trầm mình xuống hồ, thì hiện tượng lạ bắt đầu xảy ra, tất cả những dòng chảy bắt đầu chảy ngược, những dòng nước đỏ thẫm chảy về hồ, hòa quyện tạo thành xoáy nước nâng thân của Ưu Linh lên. Cảm giác như những giọt máu mà Ưu Linh đã nhuộm đỏ hồ liền trở về thân của nữ tiên tử.

Cả tiên y màu xanh nhạt của nữ tiên tử đều thấm thành màu đỏ, cả xoáy nước quấn chặt lấy Ưu Linh cơ hồ như đòi lại hoa Bạch Tuyết. Ưu Linh cảm nhận từng đợt hàn băng chảy tràn qua cơ thể buốt đến thấu xương. Nhưng nghĩ tới hình ảnh rắn chị khóc bên em mình. Ưu Linh đã nhẫn chịu tất cả. Khi ý nghĩ cứu rắn chị khởi sinh, và quyết tâm tìm linh được cứu rắn chị được đẩy lên cao, cả người Ưu Linh bắt đầu gom thần khí, những viên ngọc Ưu Linh trắng phát ra hàn khí làm cho không khí đã lạnh nay càng lạnh hơn.

Sợ Ưu Linh xảy ra chuyện, Thiên Long vội bay đến. Ưu Linh vội nói lớn: "Thiên Long, anh không được đến gần."

Vì đã hứa với Ưu Linh, Thiên Long đành phải đứng nhìn người con gái mình đem lòng yêu thương chống chọi với từng đợt hàn băng lạnh lẽo. Những làn khí lạnh đã đóng băng vòng xoáy nước đang bao lấy Ưu Linh. Từng đợt bão tuyết đổ ầm ầm cả một góc của Hàn Nguyên Đảo, tuyết bắt đầu chuyển dần sang màu trắng trở lại.

Thiên Long bên ngoài, dùng nội nguyên cản trở từng đợt tuyết lở để bảo vệ Ưu Linh. Những đợt tuyết bắt đầu dừng lại, hoa tuyết chỉ còn rơi lãng đãng trong không trung. Thiên Long bay lên đỡ lấy Ưu Linh. Trên nền tuyết lạnh trắng xóa của đảo Hàn Nguyên, Ưu Linh thϊếp đi trong vòng tay của Thần Thiên Long.