Chương 39: Tìm về

1121 Chữ Cài Đặt
Hồ Bạch Lạc - Chương 39: Tìm về

Chương 39: Tìm về

Quả nhiên như dự đoán của Ưu Linh, trên đỉnh núi Hồng Nhạn có một luồng tiên khí rất mạnh, cảnh vật thay đổi rất nhanh chóng, cây lá bỗng nhiên vô cùng xanh tốt. Nàng nhẹ nhàng đi đến bên bà lão đang ngồi đan rổ.

Ưu Linh cất tiếng nói: "Bà ơi, con phải đi rồi, bà nhớ giữ sức khỏe nhé. Cám ơn bà đã giúp đỡ cho con lúc khó khăn. Vừa nói Ưu Linh vừa đặt vào túi của bà một hạt Ngọc ưu linh, nàng nói tiếp:" Đây là món quà nhỏ, con tặng bà làm kỷ niệm. "

Bà lão cười nhẹ nhàng:

" Gặp nhau đã là có duyên. Con hãy luôn sống vui vẻ ".

Ưu Linh cười với bà lần cuối rồi quay đi, Ưu Linh thầm nghĩ:" Có thể lần này, là lần cuối cùng con được gặp bà, Ngọc ưu linh bên bà sẽ khiến cho bà luôn được khỏe mạnh ".

Ưu Linh đi về hướng núi Hồng Nhạn, có một lực hút rất mạnh, để Ưu Linh chỉ nhắm hướng núi Hồng Nhạn mà đi.

* * *

Về Thiên Long, vào tối hôm đó, kể từ khi thuyền vừa cập vào bờ, Thiên Long vội quay thuyền hướng ra biển. Thiên Long nói với Nguyệt Nhi:

" Chị Ưu Linh vẫn còn kẹt ngoài kia, anh phải quay lại. Nguyệt Nhi em hãy ở đây đợi anh ".

Nguyệt Nhi không để cho Thiên Long đạt được ý định. Cô tự lấy mảnh sò cắt vào động mạch khiến máu chảy không ngừng, cô giả vờ hoảng loạn, kêu khóc, bằng mọi cách Nguyệt Nhi giữ Thiên Long ở lại, không cho Thiên Long đi cứu Ưu Linh.

Thiên Long thấy Nguyệt Nhi bị thương, hoảng sợ như vậy không nỡ rời đi. Đành phải tìm cách băng bó cho Nguyệt Nhi trước. Thiên Long cõng Nguyệt Nhi chạy lên bờ biển tìm người giúp đỡ. Tìm được nhà của người dân gần đó, băng bó cho Nguyệt Nhi xong thì cha mẹ của Nguyệt Nhi cũng vừa chạy đến. Trời lúc ấy cũng đã tờ mờ sáng, Thiên Long quay lại bờ biển, chàng lên thuyền tìm đi tìm dọc cả bờ biển dài nhưng cũng không tìm được Ưu Linh. Thiên Long buồn bã quay về nhà của Nguyệt Nhi.

Từ lúc trở về nhà cho đến giờ, đã hai ngày trôi qua nhưng Thiên Long vẫn luôn lo lắng. Nhớ lại những lời nói của Ưu Linh trong đêm trăng trước buổi đi chơi ở biển, Thiên Long lại càng buồn bã, luôn dằn vặt bản thân đã không thể cứu Ưu Linh, giờ lại không biết Ưu Linh còn sống hay đã chết.

Nguyệt Nhi nhìn thấy Thiên Long như vậy lúc đầu còn an ủi, động viên sau lại chuyển sang tâm chán nản, rồi ganh tỵ với Ưu Linh. Bởi vì Thiên Long vẫn không sao quên được đêm hôm đó, chàng luôn trách bản thân và ngày nào cũng muốn về vùng biển Cao Lương dưới núi Hồng Nhạn để tìm Ưu Linh.

Khi Thiên Long muốn Nguyệt Nhi hãy kể rõ ràng sự việc đêm đó cho Thiên Long nghe, Nguyệt Nhi chỉ kể qua loa sơ sài làm cho lòng của Thiên Long càng như lửa đốt. Thiên Long mong Nguyệt Nhi có thể nhờ ba mẹ đăng tin tìm người hoặc gọi cho đội cứu hộ tìm kiếm nhưng Nguyệt Nhi từ chối.

Đêm đó, Nguyệt Nhi đã chứng kiến tất cả, những lằn sấm chớp không ngừng giáng xuống thân Ưu Linh, những đợt Tảo Sao không ngừng quấn lấy và ngày càng xiết chặt con thuyền, đang tua tủa bám lấy Ưu Linh. Tình cảnh đó làm sao Ưu Linh có thể sống sót để trở về.

Nguyệt Nhi tìm mọi cách an ủi Thiên Long, dù trong lòng Nguyệt Nhi rất khó chịu khi Thiên Long cứ một mực muốn đi tìm Ưu Linh.

Sang ngày thứ ba, Thiên Long đột nhiên có một linh cảm rất lạ." Hôm nay, nhất định ta sẽ gặp lại Ưu Linh. Nhưng không biết phải đi đâu để tìm em ấy ".

Đúng lúc ấy, trên đài truyền hình đưa tin, tại núi Hồng Nhạn xảy ra hiện tượng thiên nhiên kỳ bí, cả triền núi đều nở đầy hoa Bỉ Ngạn, cây cối xanh tươi đẹp đẽ. Chỉ sau một đêm, cả núi Hồng Nhạn đều khoác lên mình chiếc áo hoa rực rỡ, từng lớp hoa Bỉ Ngạn, màu đỏ, màu trắng, màu vàng, đua nhau khoe sắc.

Thiên Long chợt nhớ:" Hoa Bỉ Ngạn - đã có lần Ưu Linh nói với ta về hoa Bỉ Ngạn. Ta phải đến đó. "Nghĩ như vậy xong. Thiên Long liền từ giã ba mẹ của Nguyệt Nhi để đi đến núi Hồng Nhạn.

Thiên Long nói với tâm đầy biết ơn với những vị ân nhân của mình:" Thưa hai bác, cám ơn hai bác và em Nguyệt Nhi đã chăm sóc cho con trong thời gian qua. Con nghĩ đã đến lúc con đi tìm lại ký ức của mình. Con muốn đến núi Hồng Nhạn, nơi gần vùng biển Cao Lương, con cảm giác hôm nay, con sẽ gặp lại Ưu Linh ".

Biết được tâm sự của Thiên Long sau sự việc xảy ra ở bờ biển. Cha Nguyệt Nhi không ngăn cản Thiên Long.

Cha của Nguyệt Nhi nói:" Được rồi, con hãy đi đi, nhớ giữ sức khỏe ".

Mẹ của Nguyệt Nhi biết con gái rất yêu Thiên Long, Thiên Long cũng rất quan tâm, thương yêu Nguyệt Nhi nhưng trong lòng Thiên Long còn có mối gút mắc chưa tháo mở được với Ưu Linh. Cho nên, bà cũng không ngăn cản chỉ dặn dò:

" Nếu sau khi gặp Ưu Linh, hai đứa vẫn chưa biết đi đâu thì cứ tạm thời quay về đây".

Dù sao là một người mẹ, bà cũng rất đau lòng khi nhìn con gái mình xa rời người mà nó thương yêu.

Vì quá thương con mình, ngay khi Thiên Long rời khỏi nhà để đón xe về núi Hồng Nhạn. Mẹ của Nguyệt Nhi liền gọi điện thoại cho con gái. Nguyệt Nhi đang ở trường lập tức đón xe về núi Hồng Nhạn.

Thời khắc định mệnh đang đến dần, Ưu Linh, Thiên Long, Nguyệt Nhi, đang trở về núi Hồng Nhạn. Ly Kha và Tiểu Vũ và thiên binh đang theo đường xuyên không tới giới núi Hồng Nhạn.