Chương 16: [Hoàng Thượng và Tướng quân]

Tướng quân mang thắng lợi hoàn triều được Hoàng Thượng khâm thưởng.

______________

"Long tướng quân vất vả rồi, ngươi có công lớn, muốn gì cứ nói trẫm, nhất định sẽ không để ngươi chịu thiệt"

Vị Hoàng Thượng trẻ tuổi xinh đẹp nói với người đàn ông tuấn tú bên dưới.

Long Dật ngẩn đầu lên nhìn chằm chằm thiên tử khuynh quốc khuynh thành, y cười khẽ nói:

"Thần cũng không muốn vàng bạc châu báu gì, chỉ là 2 năm đi quân cảm thấy rất "đói khát", kính mong Hoàng Thượng..."

Hắn không nói nữa, có người ngoài ở đây chắc sẽ không hiểu gì, khi chiến tranh có rất nhiều lương thực được cung cấp ra chiến trường, làm sao tướng quân đói được?

Mà Hoàng Thượng trẻ tuổi lại đỏ hết mặt cả lên, không nhìn hắn nữa, bỏ lại một câu hàm hồ:

"Ngày mai, giờ tý, ra ngoài chòi chỗ ao ngay vườn cung Thư Khê" rồi bỏ đi mất.

Long Dật đạt được mục đích, hắn nhanh chóng về phủ chuẩn bị đồ cho đêm nay.

_________________

Giờ Tý

Long Dật ra chỗ đã hẹn, cách chỗ vườn 30m đều không có một bóng người, cung hầu cũng không. Hắn nhanh chóng bước ra chồi, nhìn cảnh tượng trước mắt, ©ôи ŧɧịt̠ hắn nhanh chóng cứng lên.

Vị Hoàng Đế cao thượng vào lúc này chỉ mặc một lớp áo mỏng manh, hình như còn là áo của hắn. Cặρ √υ" bự lồ lộ trước mặt, núʍ ѵú đỏ tươi như đang mời gọi. Hắn thậm chí còn thấp thoáng thấy cái hυyệŧ múp đang ngậm một ©ôи ŧɧịt̠ giả, phát ra tiếng nước ọp ẹp.

Thầm nghĩ mặt y đỏ là do uống rượu, xem ra không phải rồi.

Hồ Bạch Khương cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của hắn lướt qua từng tất da thịt y, cuối cùng dừng lại ở hυyệŧ non, làm cho hυyệŧ càng nứиɠ chảy nhiều nước hơn nữa.

"Ái khanh, người không định ngồi uống ít rượu để chuẩn bị thưởng thức buổi tối của ngươi sao?"

Long Dật nghe vậy mới dời tầm mắt, thế nhưng xung quanh không còn cái ghế nào cả, chỉ có một cái ghế mềm lớn mà Hồ Bạch Khương đang ngồi mà thôi. Ánh mắt hắn lóe sáng, nhanh chóng lại gần bế y lên, bản thân hắn ngồi xuống ghế rồi để y ngồi lên đùi mình. Hắn cố ý nhấn hông Hồ Bạch Khương mạnh xuống, làm ©ôи ŧɧịt̠ giả ȶᏂασ sâu vào hυyệŧ nhỏ, nước hυyệŧ tí tách chảy xuống y phục hắn.

"A..ư"

Hồ Bạch Khương ngâm nga khẽ rên, y uống cạn chén rượu rồi xoay người lại, hôn lấy đôi môi Long Dật rồi chuyền rượu qua cho hắn. Đầu lưỡi nhỏ xinh liên tục càn quấy trong miệng Long Dật, quấn lấy lưỡi hắn. Hắn nhanh chóng chiếm lại thế chủ động, mãnh liệt hôn hít làm y khó thở, nước dãi chảy tới cằm.

Long Dật thò tay ra trước vạch áo che ngực Hồ Bạch Khương ra, cặρ √υ" to tròn lõα ɭồ tưng nhẹ trong không khí. Tay hắn bóp lấy hai bầu vυ" bự, hết ngắt đến nhéo hai đầṳ ѵú làm hυyệŧ y nứиɠ muốn chết, chỉ muốn hắn nhanh chóng ȶᏂασ vào cái lỗ dâʍ này.

"hư..a..sướиɠ,..mạnh lên..ha"

Long Dật chơi vυ" càng lúc càng mạnh bạo, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Hồ Bạch Khương sướиɠ đến rỉ sữa, hông cũng động cạ hυyệŧ lên ©ôи ŧɧịt̠ hắn. Vị tướng quân dừng động tác, móc ra hai cái kẹp ti màu đen có dây trang trí mà kẹp lên núʍ ѵú của y. Màu đỏ tươi của núʍ ѵú còn nổi bật hơn nữa, hắn nhìn mà ©ôи ŧɧịt̠ cứng phát đau, tay đưa xuống ©ôи ŧɧịt̠ giả trong hυyệŧ rút ra một phát.

"A~ha"

Không biết cái hυyệŧ đĩ này đã ngậm ©ôи ŧɧịt̠ giả bao lâu, lỗ hυyệŧ bị nong ra thành hình dạng của ©ôи ŧɧịt̠ giả. Long Dật đứng dậy cởi bỏ quần áo, tay vẫn ôm eo Hồ Bạch Khương. Côи ŧɧịt̠ thô bự vừa thoát khỏi xiềng xích ngay lập tức đi tìm cái hυyệŧ thân yêu mà ȶᏂασ một phát lút cán.

Một phát này vừa chuẩn xác tìm đến tử ©υиɠ, kɧoáı ©ảʍ quá mức làm hai chân y mềm nhũn, cả người chỉ nhờ cánh tay hắn mới đứng được. Long Dật vừa vào đã bắt đầu động hông mạnh bạo, giã liên tục vào hυyệŧ non. Sức lực to lớn làm cặρ √υ" cũng tưng lên xuống, bị bàn tay còn lại của hắn hành hung chơi đùa.

"Ư..hυyệŧ sướиɠ quá...a,..chết mất..ha~"

Hồ Bạch Khương bị dập đến chao đảo, y chỉ biết chổng mông phối hợp cùng với Long Dật. Tay hắn chơi đùa cặρ √υ" xong thì cũng xuống tới hộŧ ɭε. Hộŧ ɭε to như trái dâu bị hắn nhéo mạnh một cái, Hồ Bạch Khương giật bắn cả người, nước hυyệŧ tuôn lũ lượt xuống đất, ©ôи ŧɧịt̠ cũng bắn ra.

Khi xong hiệp một, y đã xụi như bãi nước được Long Dật đặt lên bàn, lỗ hυyệŧ đối diện với mặt hắn. Hồ Bạch Khương nghỉ ngơi mấy phút, hắn cũng đứng nhìn cái hυyệŧ hô hấp hết nhiêu đó phút. Hồ Bạch Khương nhìn hắn, y chổng mông lên thành tư thế quỳ nằm, hai tay đưa xuống đút vào hυyệŧ kéo rộng ra, hỗn hợp nước hυyệŧ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng chảy xuôi ra đó.

"Ha..nhanh,..ȶᏂασ ta..hυyệŧ thèm ȶᏂασ.."

Dáng vẻ này phảng phất như không phải là Hoàng Đế cao cao tại thượng trên triều, mà là một con đĩ dâʍ dật đòi ȶᏂασ ở thanh lâu.

Máu Long Dật sôi sùng sục, nhanh chóng đỡ ©ôи ŧɧịt̠ cứng như sắt dập thẳng vào cái hυyệŧ đỏ tươi còn chứa hai ngón tay y trong đó. Cái hυyệŧ đĩ này hắn đã ȶᏂασ không biết bao nhiêu lần đều bót như vậy, thịt hυyệŧ mυ"ŧ chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn như nhấm nháp một món ăn mĩ vị.

Hắn nắm lấy eo Hồ Bạch Khương, ©ôи ŧɧịt̠ không ngừng giã vào hυyệŧ nhỏ, nhanh và mạnh đến mức thịt hυyệŧ cũng bị kéo ra ngoài, tử ©υиɠ cũng bị ȶᏂασ lệch khỏi vị trí.

Hồ Bạch Khương cũng không rảnh quan tâm hυyệŧ có thực sự bị nát hay không, giờ y chỉ cảm thấy sướиɠ như ở chín tầng mấy. Điểm nứиɠ trong hυyệŧ nhỏ đều bị ©ôи ŧɧịt̠ bự hỏi thăm qua hết, cổ tử ©υиɠ cũng ngoan ngoãn bị cưỡиɠ ɧϊếp, dù thế nào thì y đều muốn bị ©ôи ŧɧịt̠ của người đàn ông này ȶᏂασ chết.

Long Dật nhìn vị Hoàng Thượng mến yêu đắm chìm hoàn toàn trong tìиɧ ɖu͙©, bế y lên thành tư thế trẻ em xi tiểu mà ra lan can tiếp tục ȶᏂασ.

Cho tới hừng đông, cuộc làʍ t̠ìиɦ này mới chấm dứt. Hắn nhìn vị Hoàng Thượng xụi lơ ngồi bệt dưới đất dựa vào lan can, cả người toàn các dấu hôn chi chít, vυ" đầy dấu tay hắn, núʍ ѵú và hộŧ ɭε đỏ tươi sưng như trái nho. Hai chân y dang rộng sang hai bên làm lộ ra ©ôи ŧɧịt̠ và cái hυyệŧ bị ȶᏂασ sưng đỏ không khép lại được.

Long Dật thầm nghĩ, nữ tử thanh lâu sao có thể đĩ được như Hoàng Thượng của y chứ.

________________

Mọi người thích thì vote cho tui nhaa

Cảm ơn quý zị nhiềuu <3