Chương 17: [Dạy dỗ bé đĩ ở thanh lâu]

Mua và tham gia hành trình dạy dỗ hυyệŧ non của bé đĩ

__________________

Thanh lâu Túc Anh là thanh lâu bậc nhất nơi này, ở trong đây toàn bộ đều là những kĩ nữ, kĩ nam tuyệt hảo.

Và còn một điều làm cho thanh lâu này trở nên đặc biệt nữa, đó chính là vị đầu bảng-một mĩ nhân khuynh quốc khuynh thành, còn là người song tính!

Theo như được biết, vị mĩ nhân này đều chưa từng tiếp khách, phương thức dạy dỗ cũng đặc biệt, gần như là chưa bị bất kì ai đυ.ng vào. Đây cũng là lí do mà y luôn được săn đón.

May mắn thay, Long Dật chính là người duy nhất "săn" được bé đĩ này. Hôm nay người của thanh lâu mời y đến để trải nghiệm, còn có thể tự mình dạy dỗ lại y.

Lúc hắn đến, Hồ Bạch Khương đang ngồi ở trên giường, thân thể em chỉ có một tấm áo choàng đỏ rực khoác lên người. Tóc trắng dài xõa lung tung ở phía sau, mặt em hơi ngơ ngơ, có lẽ là mới tỉnh dậy.

Long Dật lại gần em, chưa gì đã ôm chằm người ta rồi. Thế nhưng hắn ôm không đàng hoàng nha! Hai tay hắn bắt đầu chu du khắp người em, nắn bóp cặp mông mụp. Hắn há miệng ngậm núʍ ѵú em cách một lớp vải mà bú, bé đĩ còn đang mơ màng cũng bị hắn làm cho nứиɠ, nước hυyệŧ rỉ chạy dọc bắp đùi. Vị khách lột áo em sang hai bên để nó tuột đến eo, tiếp tục bú lấy bú để bầu vυ". Hắn hết day nghiến rồi lại mυ"ŧ, Hồ Bạch Khương nứиɠ phun sữa không ngừng, cho đến khi sữa đều bị hắn bú hết hắn mới chịu tha cho em.

Bé đĩ đại khái cũng biết đây là chủ nhân của em, cực kì ngoan ngoãn nghe lời đối với chủ nhân này.

"Chủ nhân~"

Một tiếng kêu làm ©ôи ŧɧịt̠ vốn đã cứng của Long Dật lại bự ra thêm một vòng. Ánh mắt hắn tối lại, nhìn xung quanh phòng, não xoay chuyển nhìn ngay cái "ghế" gần đó. Trong phòng Hồ Bạch Khương toàn bộ đều là dụng cụ dạy dỗ, những người của thanh lâu sẽ dùng thuật thôi miên rồi để chính y tự chơi bản thân, họ không đυ.ng vào y. Mà cái ghế hắn nói cũng là một trong những công cụ đó. Toàn bộ ghế đều là nệm mềm mại, nhưng ở giữa ghế lại có hai ©ôи ŧɧịt̠ thô dài, trên thân chi chít gai tròn, và có vẻ nó còn có thể tự ȶᏂασ người ngồi đó.

Long Dật bế Hồ Bạch Khương lại ghế, hắn vừa đi, hai ngón tay lại liên tục móc hυyệŧ bé đĩ, nước dâʍ tí tách xuống sàn.

"Ư...chủ nhân..a..hυyệŧ em sướиɠ quá..h" bé đĩ rêи ɾỉ nỉ non bên tai hắn.

Hắn tiếp tục nhanh chóng khuếch trương cả c̠úc̠ Ꮒσα em, sau đó để em lên ghế, hai cái lỗ nhắm ngay hai ©ôи ŧɧịt̠ mà ngồi xuống.

"A..chủ nhân..sao ngài không ȶᏂασ em..ư,..em không muốn cái này đâu..ưm"

Hồ Bạch Khương làm nũng với hắn, nhưng Long Dật không dao động, đè eo em dập thẳng xuống ghế.

"Aa!..hức,..hυyệŧ nát mất..ư"

Long Dật truyền ma pháp vào cái ghế, hai ©ôи ŧɧịt̠ ngay lập tức hoạt động liên tục ȶᏂασ vào hai cái lỗ của bé đĩ. Nước hυyệŧ cùng mật dịch trào ra như suối, kết hợp với động tác ŧɧασ ȶᏂασ mà phát ra âm thanh ồm ộp. Hắn nhìn đến hộŧ ɭε đỏ tươi, đưa tay nhéo một cái, bé đĩ liền thét lên, hai vυ" lớn tưng tưng phun sữa vô mặt hắn.

"Đĩ dâʍ, hôm nay nhất định phải dạy cho em làm con đĩ dâʍ tiện nhất!" Nói rồi hắn lại ức hϊếp hộŧ ɭε ác liệt hơn nữa, hai núʍ ѵú cũng bị hắn nhéo sưng to như trái nho. Hồ Bạch Khương há miệng rêи ɾỉ, lại bị ©ôи ŧɧịt̠ của Long Dật đút vào bắt em phục vụ nó. Ba cái lỗ đồng thời bị ȶᏂασ dã man làm bé đĩ sướиɠ muốn chết, hυyệŧ cũng c̠úc̠ Ꮒσα đồng thời co giật cao trào, nước dâʍ tạo thành vũng dưới ghế.

Cái miệng nhỏ phun ra nuốt vào ©ôи ŧɧịt̠ của Long Dật, tiếng rêи ɾỉ của em đều bị nó chặn lại hết, chỉ có thể phát ra âm thanh ư ử trong cổ họng. Đầu lưỡi Hồ Bạch Khương đảo qua đảo lại đầu ©ôи ŧɧịt̠ trong miệng, khi thì lại đâm chọc vào lỗ tiểu. Em hóp miệng lại bú ʍúŧ ©ôи ŧɧịt̠ hắn làm nó to thêm một vòng, hết bú đầu khấc thì liếʍ xuống thân ©ôи ŧɧịt̠, bú đến túi tinh.

Long Dật được bé đĩ phục vụ sung sướиɠ toàn thân, cả thị giác, thính giác lẫn xúc giác đều được thỏa mãn. Hắn cũng không nhịn nữa, bắn tinh vào miệng Hồ Bạch Khương, được một nửa thì rút ra bắn hết lên cặp bưởi trắng đỏ.

Hồ Bạch Khương cũng đồng thời bị hai ©ôи ŧɧịt̠ giả dập cho cao trào, nước hυyệŧ chảy ra lênh láng. Long Dật bế em ra, ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ lút phát vào trong hυyệŧ. Thịt hυyệŧ ấm áp bao chặt chẽ lấy ©ôи ŧɧịt̠ thô to, bót quá mức khiến hắn hít thở nặng nề.

"Đĩ dâʍ" "Chát" Hắn đánh một cái lên mông bé đĩ, mông thịt trắng nõn in hằn vết bàn tay.

"Aa..chủ nhân..ha..đừng đánh em mà,..ớ..©ôи ŧɧịt̠ ngài..ư..to quá..ưm" Hồ Bạch Khương chưa bao giờ bị ©ôи ŧɧịt̠ to như này ȶᏂασ, em thậm chí còn cảm nhận được đầu ©ôи ŧɧịt̠ chạm tới miệng tử ©υиɠ luôn rồi.

Long Dật bắt đầu động hông, ©ôи ŧɧịt̠ liên tục ȶᏂασ vào hυyệŧ nhỏ, mỗi lần rút ra đều sẽ kéo theo một mảnh thịt hυyệŧ đỏ tươi cùng nước dâʍ vương vãi trên ©ôи ŧɧịt̠. Tử ©υиɠ sâu trong hυyệŧ cứ mυ"ŧ lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn như mời gọi, hắn liền đáp lại mà giã liên hồi vào, Hồ Bạch Khương cũng bị hắn ȶᏂασ cho tưng lên, rồi lại bị kéo eo dập thẳng xuống, cả người em như ở trên mây, còn có ảo tưởng bản thân như bị ȶᏂασ nát.

"Ư..ha..sướиɠ quá chủ nhân..a~..bé đĩ chết mất..ớ..ư" Kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ làm thân thể dâʍ đãиɠ non nớt của em không chịu nổi, hai mắt trợn trắng, nước bọt từ khóe miệng chảy tới cằm. Côи ŧɧịt̠ phía trước cũng cũng bắn tinh lên bụng, Long Dật liền cầm lấy nó mà xoa xoa, chẳng mấy chốc lại cứng lên lần nữa.

Cứ thế trong nửa canh giờ, Hồ Bạch Khương bị ȶᏂασ đến không biết trời trăng mây gió gì cả, Long Dật bảo gì đều nghe theo, nói không biết bao nhiêu lời thô tục, làm hết mấy trò đĩ đượi mới được hắn ban lòng từ bi mà tha cho. Một dòng tinh nóng kinh người bắn vào trong tử ©υиɠ em, Hồ Bạch Khương cả người co giật rồi ngất xỉu.

Long Dật thoải mái thở một hơi, ôm bé dâʍ nghĩ mệt một chút rồi đứng dậy bắt đầu dọn đồ rước em về nhà.

_________________

Có vẻ lâu rồi tui không làm hậu trường của hai vợ chồng, cơ mà tui cũng không biết viết gì nên thôi:v

Mà chương trước mọi người vote kinh thiệt chứ, tưởng minh tinh daddy với 3p đã đủ khiến tui bất ngờ, hoàng thượng và tướng quân khiến tui ngã ngửa luôn.

Mà hoi, mọi người thích thì vote cho tui nhiều nha:3

Thông báo: Tui đang làm một seri cao h mới về xuyên nhanh để khai thác rõ hơn mấy câu chuyện trong đầu tui, kiểu muốn làm một truyện nhỏ đàng hoàng thiệt á.

Nên giờ tui tạm dừng seri này một thời gian nhe, nào có mấy ý tưởng nhỏ nhỏ thì tui sẽ quay lại, cảm ơn mọi người rất nhiều<3