Chương 18: Nguyên Hình (1)

_________

"gì vậy" Hồ Bạch Khương mơ màng tỉnh dậy, em cảm thấy trên người mình nặng cực kì. Nhìn sang bên cạnh không thấy Long Dật đâu, chỉ thấy con Rồng Đen to lớn nằm đó, đuôi nó đè lên ôm lấy em.

"Phu quân, anh sao vậy?"

Rồng đen từ từ mở mắt, hắn nói với tiểu hồ ly:

"Không có gì, chắc sắp vào ngủ đông nên vậy"

"Ừm..." Hồ Bạch Khương còn buồn ngủ, mặt mơ màng núng nính, Long Dật không nhịn được lại...cương. Hắn chồm qua người tiểu hồ ly, vạch ra cái áo choàng , cặρ √υ" khủng liền tưng tưng nảy ra. Con Rồng đen thè cái lưỡi bự đầy gai nhỏ ra liếʍ lung tung lên núʍ ѵú to đỏ như trái dâu, hết chà sát nhéo núʍ ѵú, chẳng mấy chốc hai bầu vυ" đã bị hắn liếʍ ướt hết.

"Ha..ư..phu quân..sướиɠ..ớ..hυyệŧ cũng muốn.." Mấy cái gai nhọn trên lưỡi Long Dật lên tục chà mạnh lên núʍ ѵú làm nó sưng to rỉ sữa, sinh ra kɧoáı ©ảʍ to lớn làm Hồ Bạch Khương cực kì thoải mái, hυyệŧ nhỏ phía dưới cũng rục rịch chảy nước dâʍ.

"Bé dâʍ" Nói rồi hắn mò xuống giữa háng tiểu hồ ly, kéo cái áo choàng ngắn cun cỡn lên. Tiểu hồ ly khi đi ngủ không mặc đồ lót, chốt cũng chỉ để hắn hành sự thuận tiện mà thôi. Cái lưỡi dầy gai đó liếʍ mạnh một cái lên bé chim, tuốt lên tuống xuống vài lần, mυ"ŧ mát cho tiểu hồ ly thoải mái bắn ra rồi lại mò tới hυyệŧ nhỏ, chà mạnh lên hai môi hυyệŧ cùng hộŧ ɭε, nước hυyệŧ liền như suối mà phun ra cùng với tiếng rên ngọt nị của tiểu hồ ly.

"Aaa..ư..phu quân..hυyệŧ sướиɠ..nứиɠ chết em mất..aa" Hồ Bạch Khương nói rồi lại bị Long Dật liếʍ mạnh cái nữa. Hộŧ ɭε trước giờ bị hắn chơi chín rục cực kì mẫn cảm, con Rồng đen biết điều đó, hắn đưa cái lưỡi dài của mình vòng quanh hộŧ ɭε, rồi kéo mạnh lên.

"Aaaa..hức..ớ..đứt mất...a Dật..ư..ứm" Cũng không dừng ở đó, hắn mυ"ŧ mạnh, rồi lại dùng lưỡi mình tát mấy cái vào hộŧ ɭε lây sang hai mép hυyệŧ bên dưới, dùng lưỡi chơi tiểu hồ ly cao trào không ngừng, hai đùi trong co giật mới buôn tha cho hộŧ ɭε mà chơi đùa với hai mép hυyệŧ.

Hai mép hυyệŧ vốn cũng bị hắn dạy dỗ thành cái bánh bao phồng to múp rụp, cực kì ngon miệng. Long Dật lúc này chỉ dùng lưỡi liên đυ.c tát mạnh vào hυyệŧ nhỏ, làm hai mép hυyệŧ co rụt lại, nước hυyệŧ trào ra ồ ạt cũng bị đánh tung tóe, phát ra âm thanh bép bép không ngừng.

"Hức..aaa..đừng..ớ..đừng đánh nữa mà..á..ư.." Hυyệŧ nhỏ bị đánh sậm màu sưng to, lúc này Rồng đen lại đâm thẳng lưỡi vào bên trong mà thọc phá. Lưỡi dài bự bị hυyệŧ nhỏ hút chặt lấy không thôi, nó liên tục quấy phá loạn xạ ở bên trong, lại học theo động tác ȶᏂασ hυyệŧ mà ȶᏂασ không ngừng vào điểm nứиɠ, gai nhỏ ma sát với vách thịt, lại chọc vào các điểm nứиɠ khác trong hυyệŧ.

Kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ lớn quá mức làm Hồ Bạch Khương chịu không nổi, miệng phát ra những tiếng kêu dâʍ ngọt nị, ©ôи ŧɧịt̠ lại bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙, nước hυyệŧ phun nhiều như đái ra bị đầu lưỡi Long Dật xâm chiếm uống hết, một ít xuôi theo đó chảy xuống nệm, tạo thành một vũng sậm màu ướt nhẹp, còn tỏa ra hương thơm dâʍ đãиɠ.

Long Dật thấy hυyệŧ nhỏ đủ mềm ướt rồi, lại chuyển xuống c̠úc̠ Ꮒσα. Cú© Ꮒσα bị nước hυyệŧ xối xuóng cũng ướt mềm, bên trong cũng tự tiết ra nước dâʍ, đầu lưỡi hắn đi vào tương đối dễ dàng.

Phải mở rộng cho cẩn thận, kích thước nguyên hình quá lớn, tiểu hồ ly bị thương mất.

Con Rồng đen vẫn như trước đâm liên tục vào tuyến tiền liệt của Hồ Bạch Khương, c̠úc̠ Ꮒσα co bóp không ngừng, như muốn kẹp đứt đàu lưỡi đang xâm phạm đó, mật dịch cũng tí tách trào ra chảy xuống nệm, hòa cùng một bãi với nước hυyệŧ.

________

Tui lại quay lại đây, bên kia tui mới đăng được 3 chương, mấy chương sau cũng lên ý tưởng với soạn được vài bản thảo rồi nên làm tiếp cái này.

Tui không có ngưng hẳn seri này nha, chỉ là nào có ý tưởng với lâu lâu mới quay lại thôi.

Mọi người thích thì vote cho tui nhe, cảm ơn mọi người nhiều:3