Chương 9.2: Liên ngành

Anh ấy lật xem trang tài liệu trước đó nót: “Khóa học chính thức của sinh viên Luật hình sự do tiểu Nam lão sư thành lập, dạy lớp luật một và luật hai, Nguyên Tiêu lão sư đã không còn phụ trách công tác giảng dạy môn Luật Hình sự nữa.”

Tiêu Ấn Thanh cảm nhận được có chuyện gì đó không ổn từ lúc này, cô không hề động đậy nhìn Triệu Sở nhưng Triệu Sở vẫn luôn không ngẩng đầu lên.

“Đồng thời, do số lượng sinh viên năm ba năm tư theo học ngành luật kép nhiều hơn trước nên điều đó khiến sinh viên luật phải học thêm các môn tự chọn, sinh viên luật khó mà lấy được môn tự chọn chuyên nghiệp và rất khó để lấy tín chỉ tự chọn trước học kỳ thứ hai của năm cuối.” Triệu Sở cuối cùng cũng ngẩng đầu lên liếc nhìn cả hội trường: “Khóa học tự chọn đặc biệt liên quan đến việc mở rộng ngành luật, các vị có lẽ cũng biết, mở rộng vẫn có độ khó nhất định, suy nghĩ đến việc tất cả các vị giáo sư đức cao vọng trọng đều có nghiên cứu sinh bậc thạc sĩ, tiến sĩ để dẫn dắt, lãnh đạo nhà trường lần này chủ yếu xem xét thế hệ giáo viên trẻ hơn.”

“Cô giáo Tiêu, các lớp học tự chọn chuyên ngành luật hình sự đối với cô chắc là không có vấn đề gì đúng không?” Triệu Sở cười nhìn Tiêu Ấn Thanh.

Trái tim của Tiêu Ẩn Thanh có chút phát lạnh, rõ ràng tất cả các cửa sổ ở trong phòng họp đã được đóng chặt nhưng cô vẫn cảm thấy có một luồng gió lạnh từ đâu thổi trực tiếp vào cơ thể mình, các ngón tay đều trở lên lạnh lẽo. Do số học phần và nhiệm vụ giảng dạy bị hạn chế nên hầu như các môn học chỉ diễn ra trong mười tuần, chỉ chiếm một học phần.

“Cô Tập cũng sẽ được cử đi dạy một lớp học tự chọn đặc biệt, thời gian gấp gáp, hai người phải nộp kế hoạch của khóa học kỳ này trước khi bước vào huấn luyện quân sự.” Triệu Sở không hề có ý muốn đợi Tiêu Ấn Thanh trả lời, trực tiếp nói ra những sắp xếp tiếp theo: “Bởi vì học viện học kỳ này đã giúp học viện Pháp luật chia sẻ rất nhiều khóa học trong kì này, vì để giảm bớt vấn thiếu hụt nhân lực, học viện Luật sẽ chịu trách nhiệm toàn bộ việc đào tạo thạc sĩ luật trong kỳ này, Viện nghiên cứu Hình sự chỉ phụ trách việc giảng dạy.”

Mọi việc đều đã nói rất rõ ràng, tư cách là người hướng dẫn đã được xác định sớm từ hồi tháng ba, Tiêu Ấn Thanh một năm tới này vậy mà không thể dẫn dắt nghiên cứu sinh, đơn đăng ký của cô đã bị từ chối rồi. Từ chối đồng nghĩa với việc cô còn mất đi công việc giảng dạy các môn Luật quan trọng, cô chỉ phụ trách việc cung cấp các khóa học tự chọn chuyên nghiệp trong vòng mười tuần cho các sinh viên năm ba năm bốn, đổi một cách nói khác thì sau mười tuần của học kỳ này cô liền biến thành một người nhàn rỗi không hơn không kém.

Luật Hình sự đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với các sinh viên và kết quả giảng dạy chiếm tỉ lệ lớn trong bảng xếp hạng, điều này cho thấy các nguồn lực của học viện Luật Hình sự đang nghiêng về phía Nam Trân mới được điều tới này. Tiêu Ấn Thanh là một người mới vào nghề, nhưng lại bị gạt ra ngoài một cách triệt để. Tập Duyệt ngược lại không nói gì, dáng vẻ như cái gì cũng thuộc lòng rồi, cũng không thèm đưa ra bất kì phản ứng không cần thiết nào. Tiêu Ấn Thanh dưới ánh mắt quan tâm của Triệu Sở cuối cùng vẫn là gật đầu nói: “Triệu Sở yên tâm.”