Chương 9.1: Liên ngành

Tập Duyệt đưa tay ra cố gắng giữ chặt cánh tay của Tiêu Ấn Thanh lại, thế nhưng đột nhiên phát hiện lòng bàn tay cô đang quấn băng gạc, kinh ngạc kêu lên: “Ôi! Tay cô bị làm sao thế?”

Tiêu Ấn Thanh giơ tay lên, chỗ vết thương có một chút máu chảy ra đã bị khô lại, băng gạc được quấn gọn gàng sạch sẽ, độ chặt vừa phải. Cô xuyên qua lớp băng gạc nhẹ nhàng vuốt ve vết thương: “Bị thủy tinh cứa vào thôi.”

Lúc đi được nửa đường Tiêu Ấn Thanh lấy di động ra nhấn vào giao diện nhắn tin với Mục Kì Tín "Tôi đi họp rồi, trong tủ có bánh mì và sữa tươi tôi mua ngày hôm qua.” Tối qua không sạc pin điện thoại, lúc này dung lượng pin đã biến sang vạch đỏ rồi, Tiêu Ấn Thanh khóa màn hình rồi đặt điện thoại vào trong túi. Thực tế đã chứng minh việc Tập Duyệt thích giao tiếp với người khác, nhưng đối với sự thay đổi này thì quả thật là nhạy cảm hơn so Tiêu Ấn Thanh nhiều.

Trong cuộc họp của học viện được mở đầu một cách rất đơn giản ngắn gọn, rồi giới thiệu người ngồi bên dưới Nam Trân: “Học kỳ này viện nghiên cứu tội phạm có thêm những thành viên mới, cũng là người quen cũ của mọi người, bắt đầu từ học kỳ này Tiểu Nam lão sư sẽ là cộng sự của chúng ta, hi vọng viện nghiên cứu tội phạm của chúng ta có thể sáng tạo ra càng nhiều thành tích huy hoàng hơn thế nữa!” Sau khi lời nói của Triệu Sở kết thúc thì tiếng vỗ tay dần vang lên, Nam Trân mỉm cười đứng dậy cúi đầu chào tất cả mọi người trong viện Nghiên cứu hình sự: “Hi vọng tương lai sẽ được các vị tiền bối và đồng nghiệp chỉ giáo nhiều hơn.”

Nam Trân rất xinh đẹp, vẻ ngoài rất rộng lượng, cười lên cực kì hào phóng, nhìn có vẻ rất thân thiện. Nhưng Tập Duyệt lại không thích điều này, cô ấy nháy mắt với Tiêu Ấn Thanh, dáng vẻ giống như đã nhìn thấu bản chất của Nam Trân dưới lớp mặt nạ này, chỉ thiếu điều trợn mắt lên.

Tiêu Ấn Thanh cười, ngẩng đầu lên đúng lúc đối diện với ánh nhìn của Nam Trân, cô gật đầu với Nam Trân.

“Vẫn phải chúc mừng cô giáo Tiêu của chúng ta.” Triệu Sở nhìn về phía Tiêu Ấn Thanh khen ngợi: “Những người trẻ tuổi nên noi gương theo cô giáo Tiêu.” Đều là lời nói khách sáo, Tiêu Ấn Thanh cúi đầu đáp: “Không dám không dám.”

Triệu Sở thay đổi chủ đề: “Nói đến Tiểu Nam lão sư và cô giáo Tiêu, tôi muốn truyền đạt sự thay đổi lớn nhất trong việc sắp xếp các khóa học của trường do Viện Tư pháp Hình sự cung cấp trong học kỳ này.” Tiêu Ấn Thanh nghe vậy thì ngồi thẳng lưng lên, cái này có lẽ sẽ liên quan đến việc bản thân cô có thể thành công trở thành giảng viên chính hay không, Triệu Sở không nhanh không chậm nói: “Lãnh đạo nhà trường đã xem xét đến việc Viện Nghiên cứu Tội phạm là một nơi có danh tiếng, năm nay sẽ tiến hành một loạt điều chỉnh đối với viện nghiên cứu. Bao gồm cả việc chia sẻ các khóa học cho sinh viên đại học luật và bố trí thêm giáo viên dạy kèm cho sinh viên hệ sau đại học.”