Chương 6

Hội thao qua đi thì học tập bắt đầu, không khí cũng căng thẳng lên thi cuối cùng sắp tới , Lâm Cố càng ra sức học tập hắn chỉ yếu tiếng anh thôi, nhờ lớp trưởng ôn tập giùm nên bây giờ cũng vững một chút, cuối cùng kỳ thi qua đi đầu óc cũng được thả lỏng kết quả cũng nhanh có Lâm Cố cùng Tạ Tinh Trì đồng hạng nhất toàn ban 2 đứng thứ 5 và thứ 6 trong trường.

Lâm Cố thuận lợi lấy được học bổng cùng với mấy trăm ngàn tiền khen thưởng, hắn cười tươi như hoa, Tạ Tinh Trì đi nhận thưởng cùng hắn thấy hắn cười vậy lại nhớ tới hoàn cảnh của Lâm Cố, Tạ Tinh Trì đáy lòng thổn thức không thôi.

Cậu mở miệng nói với Lâm Cố:"đừng cười ngu nữa, tôi bao cậu ăn cơm”. nghe Tạ Tinh Trì nói.

Lâm Cố ngạc nhiên không thôi, không phải tháng trước còn choảng nhau sau hôm nay tốt bụng mời cơm vậy? Như hiểu được tiếng lòng hắn, Tạ Tinh Trì nhướng mày nói:"đi không”.

“Đi” , hai người thống nhất tan học cùng nhau rời trường, Tạ Tinh Trì không có xe đạp nên ngồi yên sau xe Lâm Cố được hắn đèo đi ăn, hai người trên đường bàn nhau ăn lẩu.

Sau đó Lâm Cố và Tạ Tinh Trì một đường im lặng nhưng lại rất hoà hợp, thời tiết tháng mười một mát mẻ không thôi làm tâm tình mọi người đều vui vẻ, băng qua đường lớn tới khu ẩm thực.

Lâm cố đi gửi xe sau đó hai người cùng đi vào quán lẩu gọi cái lẩu tứ xuyên cả hai đang tuổi ăn sức ăn cùng rất lớn ăn hết nồi lẩu tính tiền cả hai còn đi dọc khu mua xiên que và bánh bao nữa, chẳng mấy chốc trời tối,đường phố lên đèn.

Hôm nay không làm thêm nên Lâm Cố chơi rất vui đi dọc đường, mệt rồi hắn cùng Tạ Tinh Trì ngồi xuống hắn khui hai chai nước cam đưa cho cậu một chai cả hai lặng nhìn ngắm con sông trước mặt, thuyền trôi lượn lờ liễu xanh từng đợt không khí mới mẻ.

Đây cũng là lần đầu tiên Tạ Tinh Trì được vui chơi như vậy, ở nhà cha mẹ và anh trai đều bận không thể chơi cùng cậu, ở trường thì mọi người trong lớp đều sợ cậu, cậu không lấy một người bạn đúng nghĩa.

Lúc đầu do đánh nhau với Lâm Cố vì cậu ngứa mắt hắn thanh cao nhưng khi dần tiếp xúc thấy con người hắn không vậy, lại còn giúp đỡ cậu ở quán bar hôm đó, câụ quay qua nhìn sườn mặt người nào đó.

Như cảm nhận được ánh mắt của cậu hắn quay lại nhìn sau đó cười nhìn cậu, khuôn mặt anh tuấn đi kèm nụ cười khiến người ta xấu hổ không thôi, cậu quay mặt chỗ khác.

Lâm Cố biết tính cách cậu thế này nên không nói, lặng nhìn thiếu niên xấu hổ trước mặt mình hắn cảm thấy rất thú vị.

Hai người ngồi một lúc sau đó đứng dậy ra về lúc này đã tối rồi, hắn lấy xe ra đợi cậu gọi điện người rước rồi mới rời đi, quay qua thấy sắc mặt cậu khó coi hắn hỏi:"làm sau vậy”.

Tạ Tinh Trì nhìn Lâm Cố một cách khó xử sau đó mở miệng nói:"điện thoại hết pin rồi không gọi được”, nói rồi nhìn hắn, điện thoại hắn cũng để ở nhà rồi.

Đang lúc cậu lúng túng thì hắn leo lên xe nói:"lên đi về nhà tôi rồi sạc pin”.

Thấy cậu lưỡng lự hắn nói thêm:"tối rồi cậu về một mình không an toàn đâu".

Thấy hắn nói vậy cậu cũng không kì kèo nữa liền leo lên xe, hắn lại đèo cậu về nhà mình. Đường xóc nảy câụ ôm thắt lưng hắn rồi dưa vào, lưng này vừa rộng vừa ấm bất giác cậu dụi vào.

Lâm Cố ở phía trước cảm nhận được vật nhỏ sau lưng như mèo con vậy cạ tới cạ luôn làm hắn muốn cười.Mấy chốc đã tới nhà Lâm Cố.

Lâm Cố mở cửa vào nhà giờ này hảo bà đã đi ngủ sớm:"bà tôi trong phòng ngủ rồi, cậu vào đi”.

Hắn đẩy xe đạp ra góc liễu, trời cũng bắt đầu chuyển mưa. Hắn dắt cậu vào phòng khách,nhà cổ tuy bên ngoài cũ kỹ nhưng bên trong ấm áp lạ thường, Lâm Cố đưa Tạ Tinh Trì vào phòng mình hắn mở tủ tìm cho cậu bộ đồ của mình cùng qυầи ɭóŧ mới tinh chưa xài cho cậu đi tắm , cậu ngượng ngùng nhận lấy.

Hai người thay phiên nhau tắm, sau khi xong xuôi đã gần 10h tối, Tạ Tinh Trì đi ra thấy Lâm Cố đang giặc đồ đi học của hai người cậu đỏ mặt không thôi:"cái đó đồ của tớ không cần...” còn chưa hết câu Lâm Cố đã nói:"không sau đâu chỉ mấy bộ đồ thôi.

Nói xong hắn đem đồ phơi lên, sau đó hai người vào phòng Lâm Cố ngủ, nhà cổ chỉ có hai phòng ngủ mà thôi, một của bà hắn một của hắn nên chỉ ủy khuất cậu ngủ chung với hắn thôi.

Khi sạc pin xong cậu gọi điện cho người nhà nói ngủ nhà bạn, anh trai dò hỏi bạn nào cậu đành phải nói tên Lâm Cố lúc này anh trai mới yên tâm. Cúp máy xong Lâm Cố đợi cậu chọn:" nằm ngoài hay trong".

Tạ Tinh Trì nói ở đâu cũng được, vì trời mưa nên lạnh hắn cũng không muốn cậu bị cảm nên cho cậu vào trong nằm , hắn nằm ngoài sau đó cả hai đắp chung chăn rồi ngủ.

"Chúc ngủ ngon”

Lâm Cố nói:"Ngủ ngon”, sau nữa chén trà hắn ngủ say như chết đại khái không tim phổi nên dễ ngủ vậy. Còn Tạ Tinh Trì thì không.

Cậu xoay qua xoay lại rồi lại xoay đối mặt với hắn nhìn hắn một lúc đáy lòng cậu có gì đó biến chuyển. Một lúc sau cậu cũng ngủ thiết đi.