Chương 34: Mưu kế của Bạch Hạo Hiên

“Là cậu Trần thật ư? Vãi!”

Mấy cậu ấm cô chiêu khác đang ngồi trong bàn, tất cả đều nhìn lên, nhìn một cái là đã nhận ra cậu Trần. Cả đám lập tức không hiểu sao mà căng thẳng.

“Hả? Cậu Trần gì vậy? Anh Hiên, cái tên ăn mày này, chẳng lẽ là…”

“Bốp!”

Cậu trai mặc áo trắng chính là Bạch Hạo Hiên, thấy hắn ta gọi cậu Trần là ăn mày, đi lên vả miệng một cái.

“Móa nó, nói ai ăn mày vậy, cậu không muốn sống nữa à?”

Thanh niên kia che mặt, trông vô cùng ấm ức.

“Nếu là cậu Trần tới, anh Hiên, chúng ta cùng nhau đi đến chào hỏi được không?” Đám cậu ấm vội vàng nói.

Trần Nam, một trong hai ông chủ phía sau của toàn bộ con đường thương nghiệp.

Thực lực của gia đình anh càng khiến cho người ta không dám tưởng tượng.

Ai có thể kết bạn với anh thì người đó có thể một bước lên trời, cả đời hưởng thụ vinh hoa phú quý không hết.

Hơn nữa, Trần Nam lại còn là cấp trên của ông già đám Bạch Hạo Hiên.

Vô cùng trâu bò.

“Cứ chờ một chút đã! Hình như tình huống trông có vẻ sai sai!”

Bạch Hạo Hiên vô cùng trầm ổn, anh ta cẩn thận nhìn về bên kia.

Nhìn thấy Trần Nam lẻ loi trơ trọi đứng đấy, hơn nữa bị mấy cô gái bên cạnh anh cười chế nhạo, anh ta lập tức hiểu rõ.

Bởi vì hôm qua đưa cậu Trần về trường học, Bạch Hạo Hiên đã hiểu rõ một chút về tình huống của cậu Trần.

Trước mắt thân phận của cậu Trần còn chưa bại lộ.

Bởi vì một khi bại lộ, không thể nào cậu Trần lại khiêm tốn như thế, hơn nữa ở trong trường học, muốn ra ngoài chắc chắn phải có rất nhiều vệ sĩ bảo vệ.

Thậm chí, cậu Trần cũng sẽ không học ở loại đại học như Kim Lăng.

Nếu như bây giờ anh ta dẫn người đi qua, làm bại lộ thân phận của cậu Trần, rõ ràng là đã đẩy cậu Trần lên đầu ngọn sóng gió, thậm chí có thể bởi vì vậy mà mang đến rất nhiều phiền phức cho cậu Trần.

Đến lúc đó, anh ta không gánh nổi hậu quả đâu.

Ba của Bạch Hạo Hiên vô cùng am hiểu a dua, đương nhiên Bạch Hạo Hiên cũng sẽ không kém.

“Sao thế anh Hiên, mẹ nó, bây giờ cậu Trần bị giễu cợt, là cơ hội thể hiện của chúng ta! Cậu Trần làm người khiêm tốn, bị đám cặn bã này chế nhạo, nhưng chúng ta cũng không thể trơ mắt đứng nhìn chứ?” Một cậu ấm sốt ruột nói.

“Đương nhiên không thể, nhưng mà các người phải nhớ rằng, nhất định không thể làm lộ ra thân phận của cậu Trần, còn về phần tiếp theo làm thế nào, các người cứ làm theo sự sắp xếp của tôi là được!”

Trong lòng của Bạch Hạo Hiên đã có kế hoạch, sau đó nói rõ nguyên do của mọi chuyện cho bọn họ.

Lúc này bọn họ mới hiểu rõ, hiển nhiên cảm thấy nếu vừa rồi bọn họ tiến lên nhận cậu Trần, thật sự là quá mạo hiểm.

Mà Trần Nam ở bên này, anh thật sự rất muốn đi.

Bị người khác nhìn như vậy, trên mặt cũng cảm thấy nóng rát.

Nhưng khi vừa chuẩn bị quay người.

“Anh bạn, xin dừng bước!” Cả đám Bạch Hạo Hiên đứng lên.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía của đám Bạch Hạo Hiên.

“Anh bạn, nếu như anh không ghét bỏ, tới đây cùng chúng tôi uống một ly có được không?”

“Đúng thế anh bạn, tới uống ly rượu đi! Chúng tôi vẫn còn chỗ ngồi!”

Mấy tên con nhà giàu trong đám Bạch Hạo Hiên đều đứng lên, trên đầu đều đổ mồ hôi.

“Hả? Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Ông chủ nhỏ của Ngự Bảo Các – cậu Bạch, thế mà lại mời cái tên ăn mày này ư?”

“Hơn nữa, cái bàn kia đại diện cho các sản nghiệp cao cấp của con đường thương nghiệp Kim Lăng bọn họ, vô cùng tôn quý đấy!”

“Hơn nữa các người mau nhìn đi, cô cậu chủ của nhà họ Bạch và nhà họ Lâm đều ở đây, chuyện này… chuyện này…”

Cả đám người đều vô cùng mơ hồ, không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Nhà họ Bạch, nhà họ Lâm, thậm chí là nhà họ Ninh quản lý nhà hàng Minh Hoàng trước kia, hoàn toàn đều là khởi nghiệp dựa vào con đường thương nghiệp Kim Lăng, từ đó phát tài, tạo ra sản nghiệp rất lớn.

Tất cả đều có quan hệ với Lý Vĩnh An cả.

Đám cậu ấm cô chiêu này, thân phận vô cùng tôn quý.

Đừng nói là bọn họ, vào lúc này, ngay cả đám Dương Bích Vân, Lục Dịch Dương và Triệu Quỳnh Dao đều giật mình.

Hiển nhiên, cái bàn của đám người trẻ tuổi kia, ai các cô cũng đều biết, đều nghe nói qua, nhưng chưa từng được gặp.

Các cô rất ngạc nhiên, bọn họ mời Trần Nam làm cái gì?

Mà Trần Nam cũng rất ngạc nhiên, không ngờ là Bạch Hạo Hiên cùng đám người Lâm Di Di từng đánh anh cũng tới đây.

Anh thật đúng là không có chú ý đến bọn họ.

Khi nghe thấy lời mời, Trần Nam thầm nghĩ, nếu như cứ vậy mà đi ra ngoài trước mắt bao người, chẳng phải là càng khiến người ta xem thường hay sao, chẳng khác nào tự thừa nhận mình là một tên ăn mày rồi ư?

Còn không bằng ngồi cùng với đám người Bạch Hạo Hiên, ít nhất còn có thể khiến cho đám mắt chó coi thường người khác gia ha ngậm miệng.

Vậy nên anh lập tức nhẹ gật đầu: “Được!”

Nói xong, dưới ánh mắt ngạc nhiên chăm chú của đám người, Trần Nam từng bước một đi về phía sân khấu, sau đó ngồi xuống giữa Bạch Hạo Hiên và Lâm Di Di.

“Không biết xấu hổ!”

“Không biết tốt xấu!”

“Vậy mà anh ta thật sự dám ngồi xuống, anh ta có thân phận gì vậy chứ?”

“Hơn nữa, còn ngồi gần nữ thần Lâm Di Di như vậy nữa chứ!”

Ở đây có rất nhiều con nhà giàu ước ao ghen tị.

Triệu Quỳnh Dao, Lục Dịch Dương và Dương Bích Vân đều vô cùng ngạc nhiên nhìn Trang Vĩ, hỏi anh ta chuyện này là sao?

Mà lại, đối với việc Trần Nam trực tiếp ngồi ở chỗ đó, bọn họ cảm thấy vô cùng tức giận và bất bình. Phải biết rằng các cô còn phải ngồi ở phía sau, mà Trần Nam lại có thể lên ngồi đầu.

“Người ta cậu ngồi, vậy mà cứ thế đến ngồi à, sao không nhìn lại mình đi chứ?”

Trang Vĩ cảm thấy rất không thoải mái, hôm nay rốt cuộc là sân nhà của ai?

Anh ta đi qua, nhìn về phía đám Bạch Hạo Hiên: “Cậu Bạch, cậu có ý gì thế, cái chỗ này, cậu ta có thể ngồi được sao?”

“Không thể ngồi ư? Nếu như anh bạn này không thể ngồi ở đây, vậy tất cả chúng tôi đều sẽ rời đi!” Bạch Hạo Hiên hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đứng lên.

Mà ở trong sảnh, đám ông chủ dựa hơi gia đình của Bạch Hạo Hiên cũng đều đứng lên, Bạch Hạo Hiên đi, đương nhiên bọn họ cũng phải đi.

“Chuyện này…” Sắc mặt Trang Vĩ vô cùng khó coi.

Hôm nay là buổi lễ khai trương, nhà họ Bạch với nhà họ Lâm, anh ta thật sự không dám đắc tội.

Chỉ là không hiểu tại sao Bạch Hạo Hiên từ trước đến nay đều rất cao ngạo lại khách khí với Trần Nam như thế.

“Có thể ngồi, nếu cậu Bạch đã lên tiếng, đương nhiên có thể!”

Trang Vĩ lạnh lùng trừng mắt nhìn Trần Nam, hậm hực xoay người về chỗ ngồi của mình.

“Cậu Trang, chuyện gì đang xảy ra vậy? Sau đám người cậu Bạch lại mời tên nghèo hèn Trần Nam kia chứ?”

“Không biết nữa, nhưng mà tôi đoán, có lẽ là muốn đối đầu với nhà họ Trang chúng tôi, lúc đầu, cái nhà hàng Minh Hoàng này vốn là bị nhà họ Bạch lấy được, sau đó ba của tôi phải mất rất nhiều công sức mới có thể lấy được nó, có thể là Bạch Hạo Hiên vì vậy mà ghi hận trong lòng! Nhưng mà hôm nay là buổi lễ khai trương của nhà chúng tôi, để bọn họ đi cũng không được, dù sao ở Kim Lăng, nhà họ Bạch cũng là một nhà lớn!”

“Thì ra là thế!” Lúc này Đám người mới hiểu.

Triệu Quỳnh Dao nhẹ nhàng thở ra, Dương Bích Vân cũng điều chỉnh tâm trạng của mình lại.

Nếu như Trần Nam có quan hệ rất tốt với đám cậu Bạch thì sẽ khiến cho trong lòng của Dương Bích Vân cực kỳ không thoải mái.

Ngay cả Lục Dịch Dương cũng không có tư cách quen biết, dựa vào cái gì mà Trần Nam lại quen được chứ.

Một bên khác, Trần Nam lười quan tâm đám Dương Bích Vân nghĩ như thế nào.

Sau khi ngồi xuống, anh hứng thú nhìn về phía đám người đẹp khuôn mặt đã đỏ bừng hết cả lên, nhất là Lâm Di Di.

“Không ngờ rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau nhanh như vậy?” Trần Nam cười nói.

“Đúng thế cậu Trần, điều này có lẽ là duyên phận trong truyền thuyết đấy!” Đám người đẹp nhìn Trần Nam, chép miệng, trông vô cùng đáng yêu.

Trong lòng Lâm Di Di rất xoắn xuýt, nhưng nghĩ đến xế chiều hôm nay, ba cô ta đã căn dặn cô ta rất kỹ.

Vậy nên cô ta cũng học theo dáng vẻ của đám người kia, gật đầu với Trần Nam.

“Cậu Trần, quan hệ giữa anh với Trang Vĩ rất tốt ư?” Lúc này, Bạch Hạo Hiên nhíu mày nhìn về phía Trang Vĩ, hỏi.

Mặc dù anh ta nhìn ra quan hệ giữa Trang Vĩ và cậu Trần không tốt, nhưng anh ta nhất định phải chính tai nghe thấy Trần Nam trả lời mới được.

“Không tốt!” Trần Nam nói.

“Vậy thì quá tốt rồi, cậu Trần, hôm nay chúng tôi có cách khiến cho Trang Vĩ mất mặt trước mặt mọi người, đả kích đến thanh danh của nhà anh ta, nhưng cho kiêng kị chú Vĩnh An, cho nên không dám dùng, nếu như anh chịu làm chỗ dựa cho bọn tôi, hôm nay tôi có thể khiến cho Trang Vĩ thân bại danh liệt… ha ha!”