Chương 38: Bị đè

Khi Vân Ngạo bắt đầu di chuyển thắt lưng, Lê Lạc vươn tay nắm lấy ga trải giường. Cô vẫn chưa thích ứng với cảm giác bị cắm mãnh liệt như vậy, nhưng thiếu niên trên người cô cố tình không cho cô có thời gian để phản ứng. Cậu điên cuồng rút ra đâm vào khiến khóe mắt của Lê Lạc trào ra nước mắt.

“Vân Ngạo, chậm một chút.” Lê Lạc không chịu được, cô cảm thấy có cái gì đó sắp tới.

"Lê Lạc…" Vân Ngạo thở dốc, tốc độ dường như không chậm lại chút nào. Cậu nâng một chân của Lê Lạc lên, toàn bộ côn ŧᏂịŧ thô to đều tiến vào trong, điên cuồng va chạm với hoa huyệt. Mỗi lần cắm vào đều đâm tới nơi sâu nhất của Lê Lạc, cô không nhịn được rêи ɾỉ.

"Nơi này." Vân Ngạo đâm thật mạnh vào một chỗ trong thịt huyệt, Lê Lạc không kìm được nức nở. Phản ứng khi ở trên giường của Lê Lạc không quá đa dạng, chỉ khi cao trào cô mới phát ra tiếng hừ nhẹ. Nhưng phản ứng này lại khiến Vân Ngạo trong nháy mắt trở nên điên cuồng, du͙© vọиɠ nâng lêи đỉиɦ điểm.

Vân Ngạo điều chỉnh hai chân của Lê Lạc thành hình chữ M để cậu thuận lợi cắm vào nhất. Vân Ngạo lại dùng sức đâm mạnh vào thịt huyệt một lần nữa. Lê Lạc cảm thấy tư thế này quá xấu hổ, nhưng vào lúc này cô đang đắm chìm trong kỹ thuật tuyệt vời của Vân Ngạo, cô không có rảnh để suy nghĩ về điều đó.

Lê Lạc nhìn thấy gương mặt của thiếu niên tràn đầy du͙© vọиɠ và hung hãn, cô liền vòng tay ra sau lưng cậu ta. Cô không biết làm thế nào để tiêu hóa những cơn kɧoáı ©ảʍ đang không ngừng ập tới, cô đành ôm lấy thiếu niên kia, hi vọng làm vậy sẽ dễ thở hơn.

Vân Ngưng nhẹ nhàng ấn cô xuống giường, cậu cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Lê Lạc, vẻ mặt đầy quyến rũ nói.

“Nhìn em này.” Vân Ngạo nhìn chằm chằm vào mắt Lê Lạc.

“Ô…” Lê Lạc cảm thấy mình không thể chịu nổi nữa, khooái cảm bị thiếu niên trước mắt hấp dẫn, khiến cho cô cảm thấy mình sắp nổ tung.

“Không phải chị rất thích gương mặt của em sao? ”Vân Ngạo nhẹ nhàng nói bên tai Lê Lạc..

Cậu ta phát hiện ra rồi!? Cậu ta phát hiện cô nhìn khuôn mặt của cậu ta đến ngẩn người đúng không? Xấu hổ quá, ô ô ô!

Lê Lạc sụp đổ. Cô không biết là, thời điểm cô ở chung với đám thiếu niên kia, thoạt nhìn họ không để ý đến cô, nhưng thật ra toàn bộ sự chú ý của họ đều đặt lên người cô. Vân Ngạo đã sớm phát hiện việc Lê Lạc nhìn khuôn mặt cậu đến ngẩn người, biểu cảm ấy giống hệt lúc cô nhìn vào mắt Lưu Hoa.

“Nếu chị nhìn em như vậy, em sẽ không nhịn được mà bắn ra mất.” Khuôn mặt hồn nhiên của Vân Ngạo nói ra những lời hoàn toàn tương phản. Cậu chống hai tay bên tai Lê Lạc, bắt đầu chạy nước rút. Lê Lạc không chịu được nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay cậu, lại bị cậu nắm lấy, mười ngón tay đan vào nhau đặt trên gối.

Cuối cùng Lê Lạc nhíu mày đạt cao trào, cô giãy dụa cắn vào cổ Vân Ngạo khiến cậu hút thở không thông. Vân Ngạo không khống chế được đè lên người Lê Lạc điên cuồng rút ra đút vào, không lâu sau, cậu phát ra một tiếng gầm nhẹ, đem tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong bαo ©αo sυ. Cách lớp bαo ©αo sυ Lê Lạc có thể cảm nhận được tinh dục ấm nóng của Vân Ngạo.