Chương 3: Cô bé, sinh nhật 18 tuổi vui vẻ (H nhẹ)

Gần đây, Thịnh Hi thường nói mắt bị chói bởi ánh mặt trời. Có vẻ như bệnh mắt của em ấy đã nặng hơn. Mãi đến khi đến bệnh viện kiểm tra, Thịnh Hạ mới biết được em ấy bị bong giác mạc, nhưng cũng may là đã phát hiện kịp thời. Vì để tiện theo dõi, bác sĩ đã chỉ định Thịnh Hi nằm viện. Sau khi trả tiền viện phí, tiền tiết kiệm của Thịnh Hạ chẳng còn lại bao nhiêu. Chi phí điều trị tiếp theo quả là một vấn đề nan giải.

Thịnh Hạ quay trở lại phòng bệnh với biên lai thanh toán, từ xa đã nhìn thấy Thịnh Hi tươi cười đầy hồn nhiên đang được y tá đưa đi đo thị lực. Đứng chôn chân tại chỗ thật lâu Thịnh Hạ mới xoay người lau đi nước mắt nóng bỏng trên gò má. Cô rút điện thoại trong túi ra bấm một dãy số điện thoại.

Buổi tối, Thịnh Hạ đến một nhà máy rượu ở chùa Tĩnh An*( một ngôi chùa ở Thượng Hải)

Thịnh Hạ đợi mấy tiếng đồng hồ, Tư Trầm mới khoan thai đến muộn. Đi cùng anh là mấy người đàn ông mặc vest đi giày da. Từ xa anh đã thoáng thấy bóng dáng Thịnh Hạ. Có điều anh lựa chọn làm ngơ, quay sang trò chuyện với những người đàn ông đi cùng.

Biết Tư Trầm cố ý làm ngơ mình, Thịnh Hạ liền lẳng lặng tìm chỗ cách không xa bọn họ ngồi chờ đợi. Đến tận đêm khuya, đám nam nhân bên cạnh Tư Trầm mới được trợ lí của bọn họ đến đón. Nhìn thấy Tư Trầm chỉ ngồi một mình, Thịnh Hạ mới bước đến.

Tư Trầm nhắm mắt lại, đầu dựa vào ghế sô pha. Dường như nghe thấy tiếng bước chân, anh chậm rãi mở mắt ra nhìn Thịnh Hạ.

Thịnh Hạ không kiêu ngạo không siểm nịnh mở miệng nói trước: “Tư tiên sinh, tôi đồng ý rút đơn kiện, mong anh có thể giao tiền cho tôi”.

Tư Trầm nới lỏng cà vạt để lộ ra xương quai xanh gợi cảm. Anh giận dữ mà lắc đầu: “ Đã muộn rồi, cô đã đem cho chúng tôi phiền toái”.

Thịnh Hạ dứt khoát hỏi lại: “ Nếu tôi tiếp tục dây dưa không dứt, các người không phải càng thêm rắc rối sao?”

Đôi mắt sáng của Tư Trầm nhăn lại, anh nghiêm túc nhìn cô. Ánh mắt hai người chạm nhau trong vài giây, ngay lập tức Thịnh Hạ đã đọc được cảm xúc trong mắt anh. Cô nuốt khan cổ họng, thấp giọng nói: “ Từ tiên sinh, tôi thực sự đang cần tiền gấp. Ngoài việc huỷ đơn kiện tôi còn cần làm gì khác để anh đồng ý đưa tiền cho tôi?”.

Tư Trầm không nói lời nào, ánh mắt không kiêng nể gì mà nhìn từ gương mặt trái xoan xuống đến cần cổ thiên nga và hai luồng no đủ trước ngực. Cuối cùng ánh mắt anh dừng lại ở đôi mắt trong veo, ngấn nước của Thịnh Hạ.

Thịnh Hạ sử dụng tiền trong thẻ của Tư Trầm để đóng tiền viện phí. Sau khi đã thanh toán xong chi phí, bác sĩ liền sắp xếp một ca phẫu thuật cho Thịnh Hi.

Ngày tháng qua đi, mỗi ngày trừ bỏ đi học và làm thêm, Thịnh Hạ cơ bản đều dùng thời gian của mình đến bệnh viện chăm sóc em trai. Vào đúng ngày sinh nhật, Thịnh Hạ đến khách sạn bên Bến Thượng Hại như đã hẹn. Đứng trước cửa sổ, khung cảnh chiếu vào mắt cô là dòng sông Hoàng Phố lúc lên đèn và tháp Hòn ngọc Phương Đông lấp lánh ánh đèn neon.

Cô đến bên giường, mở ra chiếc hộp được đặt trên đó. Bên trong chiếc hộp là một chiếc váy dây thắt nơ màu đen và đôi giày cao gót có dây buộc đan chéo.

Sau khi tắm rửa và lau khô tóc, Thịnh Hạ mặc lên chiếc váy và đi đôi giày cao gót. Làn váy rất ngắn tựa hồ chỉ che được cặp mông tròn trịa, để lộ ra cặp đùi thon thả mà dây cột giày lại rất dài đan chéo nhau ở đùi tạo nên những dấu hồng nhạt nhạt. Dưới làn váy, khu vườn bí ẩn của thiếu nữ như ẩn như hiện. Trong gương, cô gái mi mục như hoạ, môi hồng răng trắng, chiếc áo choàng cùng mái tóc dài chảy xuống ngực càng làm nổi bật nên rãnh ngực sâu hun hút.

Đang lúc Thịnh Hạ đứng trước gương thất thần, cô chợt nghe thấy tiếng mở cửa truyền đến.

Tư Trầm bước vào trong phòng. Anh cởϊ áσ khoác ngoài ra, ghé mắt nhìn Thịnh Hạ đứng trước gương ngẩn ngơ. Thấy vẻ mất tự nhiên của cô gái, anh khẽ xuỳ một tiếng, vừa kéo cà vạt vừa bước đến phía sau thiếu nữ. Người đàn ông vòng tay qua ôm lấy cô gái đang đứng trước gương. Cách Tư Trầm cởi váy cô khiến Thịnh Hạ thấy anh như đang khui một món quà. Ngón tay lạnh lẽo của anh vuốt ve từ cằm xuống đến cổ, cuối cùng dừng lại ở cái nơ bướm trước ngực. Anh rút nhẹ chiếc nơ bướm, nháy mắt chiếc nơ rơi xuống để lộ ra nụ hoa ửng đỏ của người con gái trong không khí.

“ Cô bé, sinh nhật 18 tuổi vui vẻ”. Tư Trầm thấp giọng nói.

Vai của Thịnh Hạ khẽ run, cơ thể có chút vô lực mà dựa vào người Tư Trầm. Tấm lưng trần trụi của cô áp vào cơ ngực rắn chắc đang phập phồng của anh.

Ngón tay Tư Trầm nhẹ nhàng xoa bóp hai luồng nhũ thịt mềm mại trước ngực. Nơi đầṳ ѵú được anh vân ve đang từ từ đứng thẳng lên. Nhìn hai bầu vυ" bị Tư Trầm đùa bỡn đến hồng hào, Thịnh Hạ không khỏi thẹn thùng cúi đầu nhìn đi nơi khác. Nhận thấy ánh mắt trốn tránh của cô, người đàn ông một bên nghiêng đầu cắn vào chiếc cổ cao dài, một bên nhéo cằm ép người con gái nhìn thẳng vào gương xem anh âu yếm cô như thế nào. Cằm bị nắm trong tay, Thịnh Hạ không còn cách nào phải nhìn vào trong gương. Giây lát, ánh mắt của cả hai người cùng ở trong gương mà giao nhau. Khuôn mặt anh tuấn của Tư Trầm mang theo nét cười ngả ngớn cùng cô đối diện.

Tư Trầm nắm lấy vòng eo thon thả của người con gái, vuốt ve bờ mông căng tròn rồi thâm nhập vào vùng đất bí ẩn của phái nữ. Khi ngón tay anh chạm vào âʍ ɦộ sạch sẽ không một chút lông của thiếu nữ, thân thể Thịnh Hạ khẽ run lên. Cô nhìn cách anh từng chút một đùa bỡn âm hạch bản thân. Người đàn ông chỉ xoa xoa vài lần, ái dịch liền chảy thấm ướt đầu ngón tay anh. Anh dùng đầu ngón tay dính đầy da^ʍ thuỷ ấy mà thọc ra rút vào ở cửa huyệt của người con gái khiến Thịnh Hạ đỏ mặt mà kiều suyễn thở.

Tư Trầm nhìn người con gái trong gương thân thể trắng sáng giờ đã phiếm hồng cùng với âm thanh nước chảy ở hoa huyệt do bị đùa giỡn: “ Mới chạm một cái liền đã chảy nước”.

Lúc này, Thịnh Hạ đã trần như nhộng trong khi quần áo của Tư Trầm vẫn cực kì chỉnh tề không chút cẩu thả. Tương phản rõ ràng, cực kì da^ʍ mĩ.