Chương 15: Bạn trai của hotboy nhà giàu (15)

Thứ hai, trên đường đến trường.

Sau hai ngày nghỉ ngơi đẹp như mơ, hình dáng Lục Thâm như hốc hác.

Anh nằm mơ cũng không nghĩ đến, bản thân thế mà có một ngày sẽ thật sự ngồi xuống học tập chăm chỉ! Không chỉ một hai tiếng, mà là suốt hai ngày, đều ngồi trước bàn! Cùng La Lật, mặt đối mặt học bài!

Sắc đẹp lầm người, đúng là sắc đẹp lầm người!

Lục Thâm rất đau lòng khi lái xe vào trong hầm xe của trường học, vừa xuống xe đã chạm mặt với Bùi Đông Lâm.

Bùi Đông Lâm nhìn La Lật vừa từ chỗ phó lái đi xuống, sắc mặt đầu tiên là ửng đỏ, sau đó từ từ hóa thành không thể tin, tay cậu ta run lên chỉ vào hai người, gần nửa ngày: "Cậu cậu cậu, hai người sao lại cùng nhau đến trường?!

Mất bình tĩnh, giọng nói cậu ta lớn đến mức vang vọng khắp cả nhà xe.

Lục Thâm tức giận nói: "Cậu lớn tiếng như vậy là muốn ăn đòn hả!"

La Lật vẻ mặt thờ ơ, không có chút bối rối nào với cuộc chạm mặt này.

Bùi Đông Lâm đột nhiên cảm thấy chính mình làm ầm ĩ, cổ rụt lại, gượng cười, nói: "Chỉ là không nghĩ tới hai người tiến triển nhanh như vậy." Rồi tiến đến bên tai Lục Thâm: "Anh Thâm, đừng nói với tôi rằng hai người qua đêm cùng nhau nha?"

Lục Thâm đắc chí nhướn mi: "Không có, nhưng mà cũng gần vậy."

"Được nha anh Thâm, quá ghê gớm." Bùi Đông Lâm ngưỡng mộ: "Chỉ mới hai ngày thôi người ta đã ngã vào lòng ngực của anh rồi, không hổ danh là anh Thâm của tôi. Mị lực chuẩn cmnr."

"Đi vào phòng học rồi nói tiếp, sắp muộn giờ tự học rồi, sáng nay còn có bài thi hàng tháng nữa." Thanh âm La Lật trong trẻo nhưng lạnh lùng từ phía sau vang lên.

Lục Thâm không tự chủ mà nhớ lại dáng vẻ của đối phương hai ngày trước đã hướng dẫn mình, cổ họng căng thẳng, da đầu cũng có chút run lên, vội ho một tiếng nói: "Cậu đi trước đi, tôi đi cùng Đông Tử, cũng không vội."

La Lật còn chưa nói gì, Bùi Đông Lâm đã vội vàng trước: "Sao lại không, tôi còn chưa chép bài tập đâu!"

Lục Thâm đảo mắt xem thường, đi qua: "Vậy cậu còn theo tôi nói nhảm."

"Không phải, anh Thâm không..." Khóe mắt nhìn thấy La Lật, Bùi Đông Lâm đột nhiên bừng tỉnh: "Đi đi, có học sinh giỏi làm người yêu của cậu thật là hạnh phúc, tôi sẽ không tiếp tục ở lại làm bóng đèn nữa, đi trước nhé!"

Nói xong liền chạy nhanh như chớp.

Lục Thâm dưới sự dồn ép của La Lật đã làm xong bài tập vào ngày thứ sáu, lúc này không hoảng sợ chút nào. Nhưng mà anh cũng không hiểu được, bản thân bình thường rất ghét người ta bắt làm này làm nọ, với lại anh cũng ghét nhất làm bài tập, Nhưng khi ngồi đối diện với La Lật, miệng vừa mở ra đã đóng lại, anh không nói được nên đành chịu thua, ngoan ngoãn làm hết bài tập, thái độ còn nghiêm túc hơn cả chơi game.

La Lật cùng Lục Thâm một trước một sau đi vào phòng học.

Tuy bọn họ đến thời gian cũng không còn sớm, nhưng vẫn còn các học sinh khác cũng đang vội vàng đi trên đường, dựa vào giá trị nhan sắc của La Lật cùng thân phận của Lục Thâm, bọn họ đều khiến người ta liếc mắt nhìn theo một chút. Lúc này vừa đi vào phòng học, khiến cho những bạn khác cùng lớp đều rất tò mò.

Lâm Diệu có quen biết với bọn họ, trực tiếp đi đến hỏi: "Hai người đến trường cùng nhau sao?"

Cô vốn tưởng La Lật sẽ phủ nhận, nói là nửa đường gặp mặt, nhưng ai ngờ La Lật lại trực tiếp gật đầu: "Ừ."

Lâm Diệu mở to hai mắt nhìn: "Đừng nói với tôi là hai người ở cùng nhau cuối tuần nha?"

Đây là chuyện Lục Thâm rất đắc ý, mặc dù cuộc hẹn nghĩ lại chỉ thấy rợn người, nhưng điều đó vẫn không ngăn lại vốn thích thể hiện của anh: "Đúng thì sao? Ghen tị hả?"

Dáng vẻ Lâm Diệu như hoàn toàn bị đả kích, che miệng lắc đầu: "Không thể ngờ mà, không thể ngờ, La La cậu vậy mà cũng rơi vào tay giặc nhanh vậy."

"Nè nè, chú ý cách dùng từ nha!" Lục Thâm gõ lên bàn: "Cái gì mà cũng?"

Lâm Diệu không chấp nhận yếu thế hơn: "Chẳng lẽ tôi nói sai sao? Trường học chúng ta toàn những cô gái ngu ngốc không có tám mươi thì cũng đến một trăm cô muốn quỳ gối cúi đầu dưới quần cậu rồi. Hiện tại cậu vậy mà cũng tổn hại đến La La." Nói xong còn giả vờ khóc lên: "La La, cậu nghìn vạn lần cũng không được để hình tượng bên ngoài đẹp đẽ bên trong thối nát này dụ dỗ nha, tên này chính là một tra nam, tôi rất sợ cậu bị tổn thương."

Lục Thâm không phải như vậy, đây rõ ràng làm hỏng danh dự của anh mà!

"Lâm Diệu, cô cũng đừng ăn nói lung tung nha, cẩn thận không tôi tố cáo cô tội làm nhục đó!"

Lâm Diệu không thèm sợ anh, còn làm mặt quỷ với anh, quay đầu nắm lấy tay La Lật: "Cậu đã rơi vào tay giặc rồi, tớ đây chỉ có thể cầu nguyện cậu có nhiều phúc. Nhưng mà La La cậu cũng rất giỏi, tớ chưa từng nhìn thấy dáng vẻ Lục Thâm...ừm mệt mỏi sau khi hẹn hò với bất cứ ai như vầy!"

"Phụt" La Lật vội vàng che miệng lại.

Quả cầu lông trong đầu cậu không chút kiêng nể mà cười đến lăn lộn dưới đất.

Lục Thâm đen mặt.

Anh rõ ràng là bị bài tập tra tấn! ! !

"Đúng rồi, cậu thi phòng nào vậy? Học sinh chuyển trường hẳn là đều thi chung một nơi, nhưng nếu cậu ngoại lệ vào một lớp học..."

"Là phòng thi cuối cùng." La Lật xem danh sách xếp hạng vào thứ sáu tuần trước: "Nó ở tầng một của thư viện."

Đặc điểm của nhất trung chính là luôn có kỳ thi mỗi cuối tháng, thành tích sẽ dựa theo kỳ thi mà sắp xếp. Mặc dù kết quả kỳ thi nhập học của La Lật rất xuất sắc nhưng cũng không phải dễ dàng có được chỗ ngồi tạm thời, vẫn bị sắp xếp vào phòng thi cuối cùng giống như cũ.

Nói cách khác, là thi cùng một địa điểm với Lục Thâm.

Ba kiếm khách nhưng chia thành hai bên nghiêm trọng, ba người họ đều chiếm hai vị trí cố định là đầu và cuối ở nơi thi, từ sơ trung đã bắt đầu như vậy.

Đây là lý do vì sao La Lật lại lôi kéo Lục Thâm học cùng nhau vào cuối tuần, theo cậu thấy, người sau này có thể tự mình xây dựng đế quốc kinh doanh trong tương lai sẽ không phải là người ngu ngốc, mà trải qua hay ngày dạy học và quan sát, Lục Thâm mặc dù không thể nói là thiên tài, nhưng thực lực của anh sẽ không bao giờ đứng cuối danh sách, Nếu Lục Thâm có thể quay đầu, thì chắc chắn sẽ là một chuyện tốt.

Tinh thần học tập cuối tuần của Lục Thâm không tệ, La Lật còn tìm những trọng điểm riêng cho anh ôn tập, nếu anh có thể nhớ được hết, thì thành tích của cuộc thi lần này chắc hẳn là có thể đến mức trung bình.

Nhưng Lục Thâm đã định trước làm cho cậu thật vọng rồi.