Chương 16: Bạn trai của hotboy nhà giàu (16)

Chỗ ngồi của La Lật là ở vị trí thứ nhất hàng thứ ba, còn Lục Thâm thì ở hàng thứ ba, cùng Bùi Đông Lâm làm bạn cùng bàn.

Bởi vì thư viện cách lầu dạy học khá xa, cho nên khi bọn họ đến nơi thì chỉ còn mười phút đã bắt đầu thi chỉ . Giáo viên chưa đến, La Lật mới vừa ngồi xuống chợt nghe thanh âm của Lục Thâm ở sau lưng: "Người anh em, đổi vị trí đi."

La Lật không thể tin quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy cậu thiếu niên vốn ngồi ở phía sau cậu đã xám xịt chạy đến hàng ghế thứ ba, mà chủ nhân của chỗ ngồi kia lại bình thản ung dung ngồi xuống vị trí phía sau cậu.

"Ha, học bá à" Lục Thâm trêu ghẹo nằm bò trên bàn: "Lát nữa cho tôi mượn xem đáp án với nha."

La Lật lạnh lùng: "Cậu nghĩ sao?"

Lục Thâm hoàn toàn không cảm thấy bầu không khí có gì không đúng: "Chỉ cần đem bài thi dựng thẳng lên một chút, tôi sẽ chép lựa chọn điền vào chỗ trống, yên tâm, tôi rất có kinh nghiệm, sẽ không làm ảnh hưởng đến cậu."

La Lật: "Cậu vì sao không tự mình làm đi?"

Lục Thâm lặng lẽ cười: "Nếu tôi tự làm, vậy tôi còn cần gì phải đợi ở trong địa điểm thi?"

La Lật: "Cuối tuần tôi mới vừa đánh dấu những trọng điểm cho cậu, cậu..."

"Chà chà, này, cậu cũng đừng nói về cuối tuần, những chuyện buồn chán đó tôi đã sớm quên hết." Lục Thâm xua tay: "Nói một câu thôi, lát nữa cứ để tôi mượn bài thi xem một chút, là được rồi."

"Không."

"Cái gì?"

La Lật xoay người đối mặt với anh, lớn tiếng nói: "Tôi nói không, tôi sẽ không đưa bài thi cho cậu xem."

Người xuyên qua thế giới này, bởi vì quá mức nhút nhát, nên không dám từ chối yêu cầu của Lục Thâm dù chỉ một chút, mới có thể làm cho anh từng bước từng bước mà sa ngã, đây là nối giáo cho giặc!

Vốn dĩ trong phòng học còn có chút khe khẽ nói nhỏ phút chốc đã yên lặng hết, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về nơi xảy ra tranh chấp

Mặt Lục Thâm nóng bừng, ngay cả khuôn mặt xinh đẹp phía trước cũng trở nên đáng ghét.

Anh nói một cách bừa bãi: "La Lật, chẳng lẽ cậu thật sự nghĩ khi đã trở thành người của tôi, là có thể đối với tôi chỉ tay năm ngón sao? Cha của ông đây còn chưa dạy dỗ nhiều như vậy đâu! Hai ngày cuối tuần này ông đây đã chịu đựng đủ rồi, được đằng chân là đằng đầu hả, không cho xem bài thi thì ông đây không thèm thi nữa!" Nói xong anh còn đem chiếc bút duy nhất ném xuống mặt đất, đứng dậy bước đi.

La Lật theo bản năng giữ lấy anh, nhưng bị Lục Thâm hung hăng hất tay ra, mu bàn tay của cậu đập lên góc bàn, mặc dù tiếp xúc mặt trơn nhẵn không có góc cạnh, nhưng trên làn da trắng noãn cũng đột nhiên ửng đỏ một vùng.

Lục Thâm bước ra ngoài, cũng như bước qua giáo viên gác thi đến muộn.

Những học sinh trong phòng thi đều là những đứa nhỏ nhà có tiền, phần lớn đều không chấp hành kỷ luật, càng đừng nói Lục Sâm, giáo viên gác thi thấy những không thể trách, suýt chút nữa đã bị đυ.ng trúng, cũng chỉ dừng bước chân một chút cũng không nghĩ đến sẽ gọi người trở về.

Bắt đầu phát bài thi.

Quả cầu lông ở trong đầu cậu lầm bầm: 【 La à, lần này cậu có chút thiếu kiên nhẫn nha.】

La Lật cũng có chút tức giận: 【 Tôi cảm thấy cậu ta không có chí vươn lên, rõ ràng cuối tuần mới dạy bài xong, vậy mà cậu ta ngay cả tự mình thử nghiệm một chút cũng không chịu, cũng không biết về sau cậu ta làm sao có thể giành lại nhà họ Lục】

Quả cầu l*иg: 【Nhưng việc này không nằm trong phạm vi công việc của chúng ta.】

La Lật im lặng.

Ngòi bút di chuyển một lúc, cậu mới thở dài:【 Chú mày nói đúng, công việc của chúng ta chỉ là đem cốt truyện trở về đúng như ban đầu. Ngoài ra những chuyện khác không quan trọng.】

Cậu chỉ cần làm một vị hôn thê ngoan ngoãn, ở chuyện xuyên qua sau khi xuất hiện thì tránh việc cho tình cảm của hai người phát triển, sau đó đợi đến mùa hè sang năm, thấy nhà họ Lục gặp chuyện không may thì cũng vừa là lúc có thể đi.

Về phần cậu nghĩ muốn cứu lại trái tim của cậu thiếu niên sa ngã kia... Vẫn là nên tỉnh táo đi, chỉ tốn công không thu được kết quả tốt.

Sau khi Lục Sâm ném cây bút và rời khỏi cuộc thi, Lục sâm đã bỏ hết cả ngày thi.

Sau khi cuộc thi kết thúc, học sinh lần lượt rời đi, La Lật cảm giác được Bùi Đông Lâm đứng ở phía sau nhìn cậu rất lâu, nhưng cuối cùng cũng không nói gì. Chờ cho trong phòng học chỉ còn lại giáo viên đang sắp xếp lại bài thi, La Lật mới chậm rãi đứng lên, đi đến góc tường, nhặt lên cây bút bị Lục Thâm quăng xuống.

Vỏ bút nhựa bị va đập, hiển nhiên sẽ xuất hiện vết nứt.

Có bốn kỳ thi hàng tháng, được chia thành hai ngày, vẫn còn hơn một giờ trước bữa cơm trưa, La Lật một mình một người ở thư viện trên lầu hai, chờ cho đến giờ thì đến nhà ăn.

Khi rời khỏi nhà vào buổi sáng, Lục Sâm còn muốn cùng cậu ăn cơm trưa.

Lúc này lại trở thành một mình cậu, La Lật không hề lúng túng khi nổi giận trước mặt mọi người, cùng quả cầu long nói chuyện để bình tĩnh hơn, cậu mua một phần ăn, dự tính tìm một góc nào đó ngồi ăn trưa.

Nhưng ai đó chỉ muốn làm khó dễ cậu.

Trong khóe mắt La Lật thoáng nhìn thấy bóng người đi về phía cậu, còn không chờ cậu kịp né tránh, người nọ đã mạnh mẽ đυ.ng vào cánh tay của cậu, khay cơm đung đưa dữ dội, thức uống rơi xuống vỡ trên mặt đất.

"Này, cậu làm dơ quần áo tôi rồi."

La Lật ngẩng đầu, liền nhìn thấy Dịch Hiểu Hiểu dẫn theo hai tay sai, ác ý nhìn cậu chằm chằm.