Chương 15: Nộp đơn vào học viện điện ảnh (1)

Diệp Điềm Tâm vừa nghĩ đến kiếp trước mình, bèn mạnh mẽ lắc đầu, kiếp trước cô làm những chuyện ngu xuẩn kia, kiếp này, tuyệt đối không thể tái phạm nữa.

“Cục cưng, nghe nói bà ngoại cô bị bệnh, bà ấy thế nào rồi?”

Cô gái ngồi trước Diệp Điềm Tâm, quay đầu, quan tâm nhìn Diệp Điềm Tâm.

“Không có việc gì.”

Cô gái nhìn về phía Diệp Điềm Tâm: “Hôm nay cô làm sao vậy?”

“Tối hôm qua tôi ở trong bệnh viện chăm sóc bà ngoại một đêm, không ngủ ngon.”

Diệp Điềm Tâm cất cặp sách xong, đi thẳng đến bên cạnh Diệp Du Nhiên, cô nhẹ nhàng gõ lên bàn làm học của Diệp Du Nhiên.

“Diệp Du Nhiên, phiền cô tan học trở về chuyển lời cho mẹ cô, đừng ngấp nghé tài sản nhà chúng tôi!”

Diệp Du Nhiên trừng mắt nhìn Diệp Điềm Tâm: “Diệp Điềm Tâm, cô đừng ở đó ngậm máu phun người!”

“Tối hôm qua mẹ cô khiến bà ngoại tôi nổi giận, Diệp Du Nhiên, tôi có thể nói cho cô biết, tốt nhất là một nhà các người nên cầu nguyện bà ngoại tôi bình an vô sự, nếu không, Diệp Điềm Tâm tôi, liều chết cũng sẽ không làm cho cả nhà cô dễ chịu…” Trong mắt Diệp Điềm Tâm tràn đầy sát khí.

Diệp Du Nhiên rùng mình một cái, trong lòng cô ta lại sinh ra nỗi sợ hãi với Diệp Điềm Tâm: “Diệp Điềm Tâm, bà ngoại cô vốn đã lớn tuổi rồi, cơ thể không tốt, cô đừng đẩy bất kì điều gì lên người mẹ con tôi.”

Diệp Du Nhiên vẫn có chút chột dạ, chiều hôm qua khi cô ta về nhà, mẹ cô ta thấy mắt cô ửng đỏ, cô ta bèn nói chuyện trường học cho mẹ cô ta nghe.

Sau đó, mẹ cô ta bèn đi ra ngoài, cô ta cũng không biết mẹ cô ta đi tìm bà ngoại của Diệp Điềm Tâm.

“Diệp Du Nhiên, không phải mẹ cô vẫn luôn rất kiêu ngạo thành tích học tập của cậu sao Đến lúc đó nhớ để mẹ cô đến xem cô nhảy điệu múa thỏ trước mặt toàn trường!”

Diệp Điềm Tâm để lại một câu tàn nhẫn rồi quay trở lại vị trí của mình.

Cô cúi đầu thật sâu, từng giọt nước mắt rơi ra khỏi mắt.

Kiếp trước, bằng tốt nghiệp đại học của cô, gần như là do người nhà họ Lục dùng tiền mua.

Sau khi kết hôn với Cố Ngôn Thành, vì để không làm mất mặt Cố Ngôn Thành, cô mới bắt đầu mời giáo viên nước ngoài chuyên tiếng Anh dạy cho cô và thuê thêm giáo viên để học những thứ khác.

Bây giờ cẩn thận nghĩ lại, cô đã từng ở tuổi này, dù có khuôn mặt xinh đẹp nhưng lại dốt nát.

Giống như là một người đẹp bao cỏ, sự trống rỗng làm cho người ta khinh bỉ.

Cũng khó trách sau khi xảy ra chuyện kia, tất cả mọi người đều không tin cô!

Diệp Điềm Tâm lau nước mắt, ngẩng đầu lên, mở sách giáo khoa ra ôn tập.

Ngoại trừ tiếng Anh, các đề tài khác, cô hoàn toàn cảm thấy mình giống như đang đọc kinh thánh.

Nhưng còn chưa đầy ba tháng nữa sẽ thi đại học, dù sao cô cũng phải cố gắng nghiêm túc thử một lần nữa.

Để có thể có một kết quả kỳ thi tuyển sinh đại học tốt, để có thể làm cho cuộc sống của họ hoàn toàn đảo ngược.

Diệp Điềm Tâm bắt đầu chăm chỉ học thi đại học, mỗi ngày cô chỉ ngủ bốn tiếng.

Ăn uống, đi vệ sinh, đi bộ, tất cả đều đang học bài.

Ngay cả giáo viên khi nhìn thấy Diệp Điềm Tâm cố gắng như vậy, cũng đặc biệt chiếu cố Diệp Điềm Tâm nhiều hơn.

Nhưng lần bà ngoại té xỉu, lại giống như là mây đen bao phủ trong lòng Diệp Điềm Tâm, chậm chạp chưa từng tản đi.

Diệp Điềm Tâm nghĩ, cô phải kiếm chút tiền trước, đến lúc đó dẫn bà ngoại lên thành phố kiểm tra thân thể một chút, nhưng phải làm như thế nào để kiếm tiền?

Làm thế nào để vừa kiếm tiền vừa không làm trì hoãn việc học?

“Cục cưng, từ lần trước cô đánh cược với Diệp Du Nhiên, đột nhiên lại trở nên thích học tập như vậy?”

Diệp Điềm Tâm ngồi trên bồn hoa trong khuôn viên trường, trong tay cô gặm một quả táo đỏ, trên đầu gối bày một quyển sách hướng dẫn hóa học.

“Tôi muốn hiếu thuận bà ngoại thật tốt, không muốn để cho bà ngoại đã lớn tuổi còn phải lo lắng cho chuyện của tôi.”