Chương 29: Anh không ép buộc bất cứ người phụ nữ nào

Cô xấu hổ trừng anh: "Tôi nghe nói Dạ Phạm là một người đàn ông rất kiêu ngạo, anh ta không ép buộc bất cứ người phụ nữ nào. Tôi đồng ý anh là một người đàn ông rất có sức hấp dẫn, nhưng tôi không thích anh. Anh cũng đừng ép tôi."

Dạ Phạm hơi bật cười: "Em nói đúng, nhưng tôi đã từng nói mình là Dạ Phạm à?"

Cô hơi sửng sốt, hình như anh thật sự chưa từng nói rằng mình là Dạ Phạm - Người đứng đầu dòng họ Lucifer hiện nay.

"Tôi có thể cho em một cơ hội. Nhưng... Nếu cái người mà em gọi là sư phụ không chịu bỏ tiền để chuộc em thì em định làm thế nào?"

Cô trả lời không cần suy nghĩ: "Không thể như thế! Sư phụ sẽ không mặc kệ tôi! Nếu... Nếu..."

Cô cắn cắn môi, hít một hơi thật sâu, trên gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn là ánh mắt không hề dao động: "Nếu sư phụ thật sự mặc kệ tôi, tôi sẽ tìm cách trả tiền cho anh. Nhưng trong lúc đó, anh không thể làm những chuyện quá đáng với tôi nữa."

Nụ cười trên môi Dạ Phạm trở nên sâu xa, ngón tay thon dài của anh vô tình hay cố ý lướt qua đôi môi mê người, tầm mắt rơi vào đôi môi căng mọng của cô như đã hiểu ra điều gì.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đồng Thải Vi vốn hồng hồng càng trở nên đỏ bừng như quả cà chua.

"Ồ! Được thôi!"

Rốt cuộc ai đó đột nhiên tốt bụng, gật gật cái đầu cao quý của mình.

Đồng Thải Vi vội vàng bấm điện thoại nhưng từ đầu đến cuối, đầu dây bên kia không ai trả lời.

Anh nhìn khuôn mặt nhỏ đầy vẻ thất vọng của cô và nhàn nhạt nói: "Tôi đã cho em một cơ hội. Tôi sẽ không ép buộc em. Khi nào em trả hết nợ thì em có tư cách rời khỏi đây."

Những ngày kế tiếp, Dạ Phạm rất ít xuất hiện.

Phải bốn đến năm ngày cô mới gặp anh một lần.

Ban đầu Đồng Thải Vi vẫn còn đề phòng anh. Nhất là buổi tối khi đi ngủ, cô cẩn thận đóng chặt cửa sổ và cửa phòng, sợ mình bị xâm phạm.

Nhưng có vẻ cô nghĩ quá nhiều rồi.

Trừ lần gặp đầu tiên, anh hôn cô, những lần sau anh còn không thèm nhìn thẳng vào cô.

Đảo mắt đã một tháng trôi qua.

Trong một tháng này, Đồng Thải Vi vẫn luôn nghĩ cách tìm hiểu vị trí địa lý trang viên Lucifer.

Dường như Dạ Phạm không hề đề phòng cô.

Cô có thể tùy ý vào bất cứ nơi nào trong trang viên.

Nửa tháng kể từ khi gặp anh, lần này thời gian hai người không gặp mặt lâu hơn tất cả những lần trước. Đồng Thải Vi đang ngồi trên xích đu trong viện Hoa Hồng. Dưới xích đu, Isis híp mắt nằm trên đất, lười biếng phơi nắng.

Ban đầu cô sợ Isis gần chết, cứ thấy nó là cô vòng ra xa xa. Nhưng vây giờ cô đã biết rõ là Isis sẽ không làm cô bị thương. Sau khi quen mặt, con thú dữ mấy trăm ký lại dịu ngoan như một chú mèo.

Isis... Isis...

Mỗi lần kêu cái tên này là cô lại không nhịn được muốn bật cười.

Cô chắc chắn là Dạ Phạm cố ý.

Đặt tên gì cho báo Châu Mỹ không được mà phải gọi là Isis? Đây chẳng phải cố ý nhằm vào dòng họ Isis à?

Cô cũng từng nghe nói về cội nguồn của dòng họ Isis và Lucifer, nghe nói trước đây quan hệ giữa hai dòng họ cũng khá tốt. Nhưng sau đó không biết vì sao mà quan hệ giữa hai dòng họ lớn trở nên căng thẳng, thậm chí không còn qua lại.

Mặt trời chiếu lên thân thể lười biếng, trong vườn thơm phức mùi hoa làm cô hơi buồn ngủ.

Trong lúc mơ màng, hình như có một bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô.