Chương 3: Chính Thất Với Tiểu Tam

Hạ An Nhiên hô hấp trì trệ, nhịn không được đi về phía phòng trang điểm.

Khi cô nhìn thấy khuôn mặt kiêu ngạo của Giang Uyển Đình từ khe cửa, cô mới biết được tối qua người phụ nữ Hàn Anh Kiệt mang về nhà chính là cô ta.

Chị Trần bước vào phòng trang điểm, ôm quần áo cẩn thận lấy lòng: "Cô Giang, đây là những trang phục mới nhất trong mùa giải này, cô có muốn thử không? ”

Giang Uyển Đình vẻ mặt khinh bỉ hừ một tiếng, nắm lấy một quyển tạp chí trên bàn trang điểm đập về phía chị Trần: "Công ty các cô một chút thẩm mỹ cũng không có! Hôm nay tôi không có tâm trạng, không chụp! ”

Đây là một quảng cáo lớn, công ty khó khăn lắm mới mời được Giang Uyển Đình làm đại diện. Nếu làm không tốt, tất cả nhân viên chắc chắn sẽ bị trách phạt.

Chị Trần không để ý đến khuôn mặt bị tờ tạp chí đập đỏ lên, đi tới luôn miệng nói xin lỗi. Nhưng Giang Uyển Đình vẫn kiên trì đứng lên muốn đi ra ngoài, chị Trần nhịn không được liền đưa tay ngăn cản...

“Ai cho phép cô chạm vào tôi?” Giang Uyển Đình trong nháy mắt chị Trần dơ tay cản , liền hung hăng quăng cho chị Trần một cái tát thật mạnh .

Trong cái vòng tròn này, các ngôi sao ra tay đánh nhân viên từ lâu đã không phải là chuyện mới mẻ gì. Chị Trần bị đánh vẫn nhẫn nại lấy lòng: "Cô Giang, thật xin lỗi, cô đừng tức giận. ”

"Rác rưởi!" Giang Uyển Đình không kiên nhẫn mắng, giơ tay lên chuẩn bị cho chị Trần cái tát nữa, nhưng tay cô vừa giơ lên một nửa, liền "ai nha" một tiếng.

Giang Uyển Đình ngẩng đầu lên, liền đối diện với ánh mắt Hạ An Nhiên. Đôi mắt đen thanh lệ kia giống như một hồ nước suối cổ, nhìn như không có động tĩnh gì, nhưng lại không giải thích được có một loại khí thế nói không nên lời, phảng phất như một đôi mắt mang theo một tia sát khí lạnh lẽo.

Giang Uyển Đình hoảng sợ, người phụ nữ trước mặt tóc dài tùy ý buộc lên, mặc một bộ váy dài đơn giản, xinh đẹp không thể tả. Nhất là đôi mắt đó, giống như đâm thẳng vào tim cô ta.

Khuôn mặt này … có chút quen mắt !!!

Tối hôm qua Giang Uyển Đình uống chút rượu, Hạ An Nhiên lại mặc đồ ngủ, cho nên cô ta không nhận ra.

Sau đó, Giang Uyển Đình hất cằm, giọng điệu kiêu ngạo: "Cô là cái thứ gì?" ”

Lời nói cô ta vừa dứt, liền nhìn thấy Hạ An Nhiên khẽ cười một tiếng, giơ tay lên, một cái tát nặng nề hung hăng vung lên mặt Giang Uyển Đình !

Giang Uyển Đình bị đánh lui về phía sau vài bước, giày cao gót vặn vẹo, thiếu chút nữa mông chạm đất!

Sắc mặt Hạ An Nhiên bình tĩnh như nước, thản nhiên mở miệng: "Tôi là cái thá gì ? ”

Thắt lưng cô thẳng đứng, cằm hơi nâng lên, khí phách hiên ngang.



Giang Uyển Đình che mặt, vẻ mặt không thể tin được nhìn Hạ An Nhiên, bị khí thế của cô chấn áp, dĩ nhiên quên cả mắng người.

Trong phòng trang điểm yên tĩnh đến mức ngay cả một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy, qua nửa ngày, người đại diện của Giang Uyển Đình phục hồi tinh thần đầu tiên, liền xông lên đỡ. Giang Uyển Đình hung hăng trừng mắt với Hạ An Nhiên: "Cô lại dám đánh tôi? ”

Hạ An Nhiên từ trên cao nhìn xuống, thanh âm không mang theo nửa điểm do dự: "Là do cô động thủ đánh người trước, bản thân không biết tôn trọng người khác, còn trách người khác không tôn trọng mình?

“Cô .... Cô…”

“Cô cô cái gì mà cô. Cô cũng không phải Dương Quá, tôi cũng không muốn làm ‘ Cô Cô ‘ của cô. Tôi có tên đấy!!”

"Tôi không chụp! Không chụp ảnh!” Giang Uyển Đình điên cuồng kêu lên.

Hạ An Nhiên giọng điệu lạnh lùng: "Cô Giang, cô và công ty chúng tôi đã ký hợp đồng, hợp đồng giấy trắng mực đen viết rõ ràng cô phải hợp tác với công việc chụp ảnh của chúng tôi. Quần áo và mỹ phẩm là những thương hiệu được cung cấp bởi công ty chúng tôi và cô không có quyền từ chối.”

"Nếu cô không muốn chụp ảnh bây giờ, cũng không sao. Bất quá chính là ... căn cứ vào hợp đồng, chỉ cần bồi thường gấp ba lần thiệt hại là được! ”

Nói xong, Hạ An Nhiên không để ý, nhìn xung quanh, mới phát hiện tất cả mọi người nhìn chằm chằm cô.

"Cô có biết đằng sau tôi là ai không? Tôi nhất định sẽ kiện cô! Giang Uyển Đình hung tợn chỉ vào mũi Hạ An Nhiên.

Hạ An Nhiên cười nhạt, không thèm để ý nói: "Cô có thể để cho người phía sau tự mình đến tìm tôi, tôi sẽ chờ a!”

Cô đã sớm chịu đủ rồi, Hàn Anh Kiệt tự mình tới tìm cô là tốt nhất, cùng lắm là ăn một hai cái tát, vừa lúc ly hôn!

Nói xong câu này, cô liền ngẩng cao đầu, giống như một nữ vương giẫm lên giày cao gót rời đi.

Giang Uyển Đình chưa từng bị người ta giáo huấn như vậy, sửng sốt mấy giây, muốn xông lên trả thù, Hạ An Nhiên đã đi xa.

Cô đứng ở hành lang, chị Trần đi tới, ngượng ngùng nói: "Chuyện vừa rồi, cảm ơn em.” Chị dừng một chút, mím môi, lại nói: "Bất quá..."

Hạ An Nhiên dứt khoát lên tiếng: "Chị Trần, em hiểu, em lập tức từ chức, sẽ không để chị bị làm khó. ”

Chị Trần đỏ mặt, lúng túng nói: “Giang Uyển Đình nổi tiếng là khó tính, tôi cũng vì lợi ích của công ty. Quan hệ của cố ta và Hàn Anh Kiệt rất mập mờ, Hàn Anh Kiệt em biết không? Chính là tổng giám đốc Đông Tinh, chúng ta thật sự không thể trêu chọc . ”

Hạ An Nhiên nhẹ nhàng lắc đầu, thản nhiên nói: "Em không sợ anh ta. ”



Hạ An Nhiên cô rõ ràng mới là vợ của Hàn Anh Kiệt, làm sao có thể để tiểu tam Giang Uyển Đình kia kiêu ngạo như vậy.

Huống chi, Giang Uyển Đình có thể đảm nhận vị trí thiếu phu nhân này sao?

Hàn Anh Kiệt là một thương nhân, biết rõ nhất hai chữ lợi ích viết như thế nào.

Không nhìn cái gì khác, chỉ cần nhìn vào cử chỉ kiêu ngạo của Giang Uyển Đình, Hàn Anh Kiệt cũng tuyệt đối sẽ không vì cô ta mà làm bao nhiêu chuyện, một tiểu minh minh chỉ để hắn chơi đùa đùa mà thôi.

Làm xong thủ tục từ chức, Hạ An Nhiên thở ra một hơi thật dài, đi ra khỏi công ty.

Đột nhiên bên cạnh lái qua một chiếc xe, lốp xe đè qua vũng nước ven đường, Hạ An Nhiên không kịp tránh, bị bắn tung tóe một thân nước bẩn.

Người lái xe hạ cửa sổ xuống, ác nhân cáo trạng trước: "Đi bộ không có mắt dài à? ”

Hạ An Nhiên vốn là một bụng lửa giận không có chỗ phát tiết, tài xế còn vô lễ như vậy.

Trong khi chờ đèn đỏ, cô vội vã vỗ vào cửa sổ của buồng lái: "Làm thế nào mà anh có thể lấy được bằng lái xe? Kiến thức đỗ xe cơ bản nhất cho người đi bộ không hiểu! ”

Người lái xe mở cửa xuống xe, dùng ngón tay xoa xoa nơi cô vỗ, hướng về phía cô hét lên: "Vỗ loạn cái gì, một chiếc xe cao cấp như vậy cô đền nổi sao? ”

Hạ An Nhiên dùng tay lau vết nước bị bắn tung tóe trên mặt, tức giận nói: "Có tiền thật tuyệt vời sao? Rõ ràng là anh không đúng trước, còn sủa bậy như vậy! ”

Tiếng cãi vã dẫn tới sự vây xem của người đi bộ qua đường, nhìn thấy chiếc váy của Hạ An Nhiên bị nước bẩn bắn lên tung tóe, tài xế không những không xin lỗi mà còn mắng người, người qua đường bắt đầu nhao nhao ôm bất bình.

"Người tài xế này thật là quá đáng!"

"Hiện tại là anh làm bẩn quần áo của người khác, nếu anh đυ.ng phải người cũng kiêu ngạo như vậy sao?"

"Chụp ảnh rồi đăng lên Weibo! Xem anh ta bắt nạt người như thế nào!"

Lập tức có người giơ điện thoại lên, trên mặt tài xế hết xanh lại trắng.

Lúc này cửa sổ xe phía sau xe hạ xuống một nửa, truyền ra một giọng nói có chút thiếu kiên nhẫn: "Lão Vương, có chuyện gì vậy?"

Nghe vậy, Hạ An Nhiên đột nhiên sửng sốt, theo bản năng quay đầu, xuyên qua kính chắn gió nhìn về phía trong xe.