Chương 3: Thật là hoàn mỹ



“A ha ha, anh đẹp trai, có yêu cầu gì có thể gọi cho tôi, chỉ cần phí 500 tệ chúng tôi có thể tới cửa nhà phục vụ.”

Phó Hương Hương đem tấm thẻ nhỏ thơm ngát có ghi【 gói ban đêm 500 tệ 】 đặt vào trong xe lúc sau xoay người liền chạy đi.

“Phì ha ha ha ha.”

Phía sau ghế xe Bentley bỗng nhiên vang lên liên tiếp tiếng cười ngất ngưởng, Diệp Thừa Chi bàn tay to duỗi ra, cướp lấy tấm thẻ card màu vàng xem thử.

“Cô nhóc này thật buồn cười nha, nhìn còn chưa trưởng thành mà đã ra đây bán, cậu muốn gọi điện thử xem hay không, mỹ nữ kiều diễm cậu đều không có cảm giác, nếu không thử xem một chút em gái trẻ non ngực lớn? Nói không chừng lại…”

Triệu Nguyên Kỳ đôi mắt hình viên đạn liếc sang, người nào đó phía sau ghế tức khắc liền hậm hực mà ngậm miệng.

Sống trên đời đã 32 năm, đây là lần đầu tiên có người nhét cho mình một tấm thẻ card màu vàng.

Chim lớn của Triệu Nguyên Kỳ bởi vì nguyên nhân nào đó, đã năm sáu năm rồi đều không cương dậy, hắn hiện giờ đã chậm rãi tiếp nhận sự thật rằng mình không cứng được.

“Nhưng mà nói thật,”Diệp Thừa Chi đang cười bỗng nhiên mặt nghiêm túc, “Tôi nghe nói lão gia tử đang bảo thư kí An tìm cho cậu em gái non tơ ngực khủng đấy, thân thể trong sạch, cậu đối với kiều diễm lẳиɠ ɭơ hay mỹ nữ thanh thuần đều không có phản ứng, có lẽ là do ngực bọn họ không đủ lớn?”

Triệu Nguyên Kỳ: “…”

Phải nhẫn nhịn lắm mới không ném cái tên lắm mồm kia xuống xe, chiếc xe Bentley màu đen lăn bánh rời đi.



Buổi chiều thứ tư, thư kí An nhắn tin qua Wechat cho Phó Hương Hương, bảo cô chuẩn bị tốt, buổi tối thứ sáu sẵn sàng làm việc.

Bí thư An lời lẽ luôn ngắn gọn, giải thích đơn giản cho cô lúc sau lại gửi đến một cái địa chỉ.

Biệt thự Vân Lĩnh, khu bốn.

Phó Hương Hương nhận được WeChat lúc sau cô cảm giác mình như đang ra trận chiến đấu với kẻ thù, bí thư An còn đặc biệt dặn dò cô, nhất định phải ăn mặc trang điểm xinh đẹp một chút.

Phó Hương Hương cắn răng tiêu 50 tệ tiền mua một cái váy trắng dài đến đầu gối ở shop online trong thành phố.

Không còn biện pháp nữa, cô ngày thường chỉ mặc chiếc áo sơ mi mua ở chợ với giá 9 tệ, mặc ngày thường rất thích hợp vừa dài vừa rộng, nhưng mà mặc áo sơ mi thì không hợp với công việc tiếp xúc với hắn như thế này.

Chuẩn bị trong hai ngày, buổi chiều thứ sáu Phó Hương Hương đã trốn học về nhà.

Thành Đại Khải không có ở nhà, Trần Mật đánh bài suốt đêm hiện giờ đang ở trong phòng ngủ bù.

Phó Hương Hương chân tay rón rén, nhẹ nhàng tắm rửa thay quần áo, cô không có đồ trang điểm, chỉ có một lọ sữa rửa mặt và một hộp kem dưỡng da mua giảm giá ở siêu thị.

Rửa mặt, bôi kem dưỡng da cuối cùng mở mũ tắm ra, một mái tóc dài đen nhánh xoã xuống.

Phó Hương Hương vốn đã có khuôn mặt trẻ con, cộng thêm việc cô ăn mặc trang điểm theo hướng ngây thơ thanh thuần hơn, mái tóc đen dài được tết thành hai bím dày và đeo thêm chiếc kính gọng đen.

Thật là hoàn mỹ!

Phó Hương Hương không để phí thời gian nữa, cô thịt đau như cắt mà gọi một chiếc xe taxi tới.

Không còn cách nào khác, địa chỉ mà thư kí An đưa là khu của người giàu có, xe buýt không thể đi đến đó, cô chỉ có thể gọi taxi.