Chương 37: Chí Bảo Càn Khôn Minh Giám, Đại Hội Đi Săn Bắt Đầu

Cố Trường Sinh cũng không biết có một nữ tử đang âm thầm nghiến răng nghiến lợi với hắn.

Hắn tạm giác chuyện Hư Không Thể sang một bên, không để ý quá nhiều.

Đại thế chi tranh, thiên kiêu vô số, xuất hiện Hư Không Thể cũng không phải chuyện không thể ngờ được.

Hôm sau, uy áp đáng sợ dâng lên trên không trung thành Bắc Hoang, mấy thân ảnh mơ hồ xuất hiện trên không trung, mỗi một người đều vô cùng cường đại, khí tức vượt xa Hoàn Nhất cảnh.

Cầm đầu là một nam tử mặc thanh y, dáng người thẳng tắp, chính là thành chủ Bắc Hoang.

Ngoài ra, tại bên cạnh hắn ta, một người trên ống tay áo thêu lên sơn hà nhật nguyệt, vô cùng bá khí, trên đầu đội tử kim quan, giống như một vị lão Hoàng Chủ, còn có một mỹ phụ trên người mặt áo đạo sĩ, tay cầm gậy phất trần, đại bào vân văn.

Chính là ba người mấy ngày trước đã xuất hiện tại biên giới thánh mộ Bắc Hoang.

Cảnh tượng như vậy, trong nháy mắt liền hấp dẫn các tu sĩ trong thành Bắc Hoang.

Rất nhiều người trẻ tuổi đã đoán được cái gì, mắt lộ thần quang, hưng phấn nói: “Cuối cùng đại hội đi săn cũng bắt đầu rồi sao? Chỉ cần ta có thể lấy được thứ tự không tệ, thì có thể thu hoạch được một môn công pháp truyền thừa cường đại rồi!”

“Một ngàn năm trước, trong đại hội đi săn, tông môn chúng ta có một vị tiền bối săn gϊếŧ yêu thú có công, được ban thưởng một bộ công pháp thần thông, bây giờ đã là thái thượng trưởng lão!”

Đây chính là cơ hội để bọn họ quật khởi.

Đồ vật mà thế lực bất hủ ban tặng, vô luận là vật gì, đều có tác dụng vô tận với bọn họ.

Thành chủ thành Bắc Hoang quét mắt một vòng xuống dưới, trong lòng khẽ thở dài, lập tức lấy dùng âm thanh như Hồng Chung Đại Lữ, nói: “Như chư vị suy đoán, đại hội đi săn được tổ chức ngàn năm một lần được cử hành ở thành Bắc Hoang sắp mở ra, cách đây ba vạn dặm, chỗ thánh mộ Bắc Hoang xuất hiện dị động, vật chất bất tử rơi xuống, dẫn đến yêu thú mấy vạn dặm xung quanh đã đánh mất linh tính, sa đọa hắc ám. Ba ngày trước hắc ám thú triều đã giáng lâm, đang cuốn đến thành Bắc Hoang!”

Hắn ta thấy, một khí hắc ám thú triều giáng lâm, bất luận kết quả như thế nào, trên đường nó đi qua sẽ xảy ra sinh linh đồ thán.

Đây là chuyện hắn ta không muốn nhìn thấy.

Nhưng thành chủ thành Bắc Hoang không nghĩ tới chính là, khi hắn ta vừa dứt lời, toàn bộ thành Bắc Hoang lại bộc phát ra âm thanh kinh hỉ, kích động.

Tất cả mọi người kích động hưng phấn không thôi, thậm chí còn thở phào một cái.

“Quá tốt rồi! Ta biết là đại hội đi săn mà!”

“Đúng vậy, ba thế lực ở Trường Sinh thế gia hiện thân, còn có các đại giáo bất hủ! Chỉ có thể là đại hội đi săn được tổ chức ngàn năm một lần thôi, ta nhất định phải lấy được xếp hạng không tệ, thu hoạch được tuyệt thế thần thông, cá chép vượt long môn, đi đến đỉnh phong!”

“Hắc ám thú triều thì thế nào, dù sao đã có thế lực bất hủ của Trường Sinh thế gia ở đây, sao có thể lật bọt nước gì được? Đây chỉ là thủ đoạn để đệ tử của bọn họ ma luyện mà thôi.”

Trong thành rất nhiều tu sĩ bắt đầu nghị luận lên.

Thành chủ Bắc Hoang nhìn thấy như vậy, bất đắc dĩ cười một tiếng, đám người này còn không trải qua sự tàn khốc của hắc ám thú triều, căn bản không biết nó có bao nhiêu nguy hiểm, ngược lại rất chờ mong.

Nhưng hắn ta cũng không tiện nhiều lời, dù sao còn có thế lực bất hủ đang nhìn nữa.

“Vậy xếp hạng trên đại hội đi săn, là căn cứ theo cái gì để xếp?” Có người trẻ tuổi không hiểu tò mò hỏi.

“Lúc đại hội đi săn bắt đầu, bầu trời sẽ có dị bảo Càn Khôn Minh Giám của thế lực bất hủ chìm nổi, đó là dị bảo mà tất cả thế lực bất hủ lớn luyện ra, tài liệu là tỉ tỉ cân hàn thiết sao tời ở bên ngoài bầu trời, cộng thêm mấy ngôi sao trời không người, và rất nhiều thần tài trân quý khác luyện chế mà thành.”

“Nó có thể ghi chép tất cả thân phận và số lượng chém gϊếŧ hắc ám yêu thú của mọi người, sau đó xếp hạng, sẽ không sai.”

Trong thành có lão nhân cảm thán nói.

Thủ bút thật đáng dợ!

Càn Khôn Minh Giám, đó là dị bảo cần vô số cường giả cùng nhau thúc giục ra, bọn họ từng có may mắn gặp qua, lớn bằng một ngọn núi, tản ra hào quang sáng chói cửa sao trời.

Lúc này, lão nhân vừa dứt lời, chỗ sâu trong Bắc Hoang phát ra tiếng oanh minh, giống như có một vòng mặt trời bị thôi động tiến lên.

Quang mang vô cùng sáng chói dâng lên, chiếu rọi bốn phương tám hướng.

Vô tận phù văn hóa thành hải dương, mạch lạc xen lẫn thiên địa, liên tiếp tản ra tứ phương.

Đó chính là một ngôi sao trời, chẳng là từ bên ngoài bầu trời tháo xuống, cũng bị luyện hóa, phạm vi đã thu nhỏ vô số lần rồi.

“Càn Khôn Minh Giám, bị thúc giục sao?” Trong phủ đệ của Cố gia, Cố Trường Sinh đứng dậy, trong mắt có thần phù lấp lóe, nhìn về hướng kia, đương nhiên hắn biết dị bảo này.

Bây giờ được Trường Sinh Doanh gia bảo vệ, bởi vì một ngàn năm trước bọn họ đã ép tất cả thế lực một đầu.

Nghe nói toàn lực thôi động, có thể hủy diệt một phương Thánh khí đại giáo truyền thế!

Theo Càn Khôn Minh Giám trôi nổi trên không trung, màn trời giống như bị bao phủ, hóa thành hình ảnh sơn thủy mông lung.

Bên trên hiện lên tên các thế lực và đệ tử.

Trường Sinh Cố gia: Cố Trường Sinh, Cố Minh Hoàng, Cố Quang Minh...

Trường Sinh Doanh gia: Doanh Nhĩ, Doanh Nhϊếp...

Trường Sinh Tần gia: Tần Khanh Khanh, Tần Hạo Nguyệt...

Tử Nhân Hồ, Thiên Đạo Điện, Thiền Thiên Giáo...

Thậm chí đến tên của tán tu cũng xuất hiện trong đó.

Dường như tất cả tu sĩ trong thành Bắc Hoang đều có tu vi vượt qua Tịch Địa cảnh, nhưng tuổi tác còn chưa đầy năm mươi tuổi!

“Ta nhìn thấy tên của mình!”

“Ta cũng vậy!”

Rất nhiều người chấn kinh và khó có thể lý giải thủ đoạn kinh khủng này.

“Ta cũng nhìn tên tông môn ở phía sau tên ta! Dị bảo này quá thần kỳ, làm sao nó biết được mà ghi chép thân phận của chúng ta vậy?”

“Không biết, đây chính là thủ đoạn mà thế lực bất hủ mới có được!”

Mọi người ở đây chấn kinh không ngớt, ở giữa bầu trời xuất hiện một trận vặn vẹo mơ hồ, mấy vị lão giả khí huyết ngút trời xuất hiện, trên thân phát ra khí tức chí cường!

“Đại hội đi săn, bắt đầu!”

Trong đó một lão nhân mặc trường bào màu vàng tuyên bố.