Chương 17: Đang ăn với phu quân thì bị tiểu thúc dùng tay đâm bên dưới (hơi H)

Ba ngón tay của Cố Mặc bắt đầu đâm vào trong hoa tâm của nàng, xoay trong một lúc, Hạnh Nhi đột nhiên kẹp chặt tiểu huyệt của mình, dùng sức đè mông xuống, muốn đem mấy ngón tay của hắn đâm thật sâu bên trong. Mông nàng nhẹ nhàng nhún trên những ngón tay, có thể dễ chịu hơn một chút rồi.

Cố Mặc cũng không nhịn được, ngón cái đè lên âʍ ѵậŧ nhỏ bên trên, ba ngón tay không ngừng càn quấy bên trong. Hạnh Nhi không kiềm chế được mà “Ah” lên một tiếng.

Cố Đồng đang ăn bánh bao bên cạnh nhìn nàng, tiểu tức phụ đang đỏ mặt, chóp mũi cũng đổ mồ hôi, cắn môi hừ nhẹ.

Hắn ân cần hỏi: “Nương tử, sao vậy?”

Hạnh Nhi run rẩy: “Không.. A Đồng.. không có gì..”

Nàng chưa nói hết câu đã bị Cố Mặc xấu xa gia tăng lực đạo, khoét tay vào bên trong nàng khiến nàng lấy tay bụm miệng lại ngăn đi thanh âm dâʍ đãиɠ.

Cứ vậy, ở trên bàn ăn, nàng bị tiểu thúc dùng tay đâm đến cao trào.

Nàng nắm chặt tay Cố Đồng run lên. Bàn tau kia cũng không nhịn được phải véo vào tay Cố Mặc. Cặp mông run lên, dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra, Cố Mặc dùng tay ngăn lại, chỉ có một chút bị tràn ra ngoài nhưng vẫn làm ướt váy của nàng, ướt cả ghế.

Hạnh Nhi thở hổn hển, trái tim đập loạn lên.

Vừa định thần lại thì Cố Mặc nắm tay nàng đặt lên dươиɠ ѵậŧ hắn.

Cách một lớp y phục, nàng vẫn cảm nhận được côn ŧᏂịŧ bên dưới vừa nóng vừa cứng.

“Ha… Mặc Nhi.. tẩu ăn xong rồi..”

Cố Mặc nói: “Nhị tẩu ăn no rồi cũng đâu thể bỏ lại nhị ca và đệ ở đây, cứ ngồi lại cho vui.”

Hạnh Nhi đang đắm chìm trong du͙© vọиɠ, nghe như vậy liền bất chấp, cầm chặt côn ŧᏂịŧ trong tay vuốt ve.

Côn ŧᏂịŧ càng lúc càng sưng to hơn, bàn tay nhỏ của Hạnh Nhi có lẽ khó nắm trọn, nhớ về đêm hôm qua côn ŧᏂịŧ này đã chơi mình như thế nào, Hạnh Nhi lại cắn môi, miệng đắng lưỡi khô.

Cố Mặc nắm tay nàng, luồn vào trong y phục, tiến vào bên trong qυầи ɭóŧ.

Đầu ngón tay chạm vào da thịt nóng hổi khiến nàng run lên.

Côn ŧᏂịŧ của tiểu thúc… nóng quá, cứng quá, to quá…

Nàng cảm nhận được côn ŧᏂịŧ của tiểu thúc ngày càng cương lên, qυყ đầυ khẽ giật giật. Hạnh Nhi thở dốc, biết hắn chắc chắn cũng không dễ chịu gì.

Nàng liếc nhìn hắn, bàn tay nhỏ bé gia tăng lực đạo.

Nàng xoa xoa đỉnh qυყ đầυ ướŧ áŧ mềm mại mượt mà, lại tuốt xuống bên dưới, sờ từng đường gân. Tay Cố Mặc vẫn nắm tay nàng. Hạnh Nhi tiếp tục sờ đến tinh hoàn, mạnh mẽ xoa nắn.

Bàn tay thì nhỏ, dươиɠ ѵậŧ lại to, Hạnh Nhi chỉ có thể lần mò từng bước một.

So với việc làm ở bên dưới thì dùng tay như vậy chẳng thấm vào đâu, nhưng đang giữa thanh thiên bạch nhật, nhị tẩu mình đoan trang nho nhã một tay nắm tay phu quân, tay kia lại thủ da^ʍ cho tiểu thúc, quả thực rất kí©h thí©ɧ.

Nhị tẩu của hắn thực dâʍ đãиɠ.

Cố Mặc cố nén lại du͙© vọиɠ. Bỗng nhiên một cái chén nhỏ rơi xuống, lăn lông lốc lại chỗ Cố Đồng.

Nhân lúc Cố Đồng đi nhặt cái chén, Cố Mặc điên cuồng nắm tay nàng, ở trong y phục dươиɠ ѵậŧ bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy cả lòng bàn tay của Hạnh Nhi.

Hắn nhỏ giọng bên tai nàng: “Tay của tẩu đυ. cũng rất sướиɠ, vừa mềm vừa trơn..”