Chương 18: Không biết xấu hổ (H)

Cả ngày hôm đó, Hạnh Nhi đều bứt rứt không yên.

Cố Mặc đã đến thư viện dùi mài kinh sử như thường lệ, ở nhà chỉ còn nàng và Cố Đồng chơi đùa.

Lúc ăn sáng, dùng tay lên cao trào một hồi khiến nàng cứ bồn chồn mãi.

Cố Đồng trước đây nghe thê tử nói loại chuyện này làm buổi tối ở trên giường mới được cho nên ban ngày rất ngoan ngoãn, hái hoa bắt bướm, bắn bi thả diều.

Hạnh Nhi ngồi trong sân, chống cằm nhìn hắn, trong đầu lại tràn ngập hình ảnh của tiểu thúc.

Mãi mới đến tối, Cố Đồng như thường lệ lại quấn lấy tiểu tức phụ của hắn, móc côn ŧᏂịŧ ra, đòi làm.

Hạnh Nhi tuy trong đầu chỉ toàn hình ảnh của Cố Mặc nhưng nàng cũng thực sự yêu thương phu quân của mình, không vì hắn ngốc mà phụ bạc hắn. Cho nên cũng ôm lấy cổ Cố Đồng, để hắn vội vội vàng vàng lột y phục của nàng ra.

Ánh nến mờ ảo, da thịt Hạnh Nhi trắng trẻo non mềm như phát sáng, toàn thân chỗ nào cần cong đều cong, thật là đáng yêu mê người.

Hạnh Nhi đã nếm qua mùi vị hai cây côn ŧᏂịŧ rồi nên so với hồi mới gả đến đây, nàng càng thêm nở nang bóng loáng, cơ thể mẫn cảm, kỹ thuật của Cố Đồng chẳng ra sao nhưng nàng vẫn bị kí©h thí©ɧ, dưới thân cứ như có từng đợt sóng cuốn đến.

Sáng nay khi rời khỏi phòng tiểu thúc, nàng đã biết cái gì gọi là dục hỏa khó nhịn.

Hiện giờ Cố Đồng đè lên bụng nàng, Hạnh Nhi lập tức cúi xuống duỗi tay nắm chặt côn ŧᏂịŧ của hắn, cảm nhận được côn ŧᏂịŧ đang giật giật lên thì lập tức muốn được lấp đầy bên trong tiểu huyệt.

Nàng xấu hổ, chỉ nắm côn ŧᏂịŧ của hắn mà muốn như vậy rồi.

“Nhanh, nương tử, cắm vào đi.. A Đồng không chịu được nữa… Nương tử ngoan… Ah.. cắm vào rồi, … tiểu huyệt ..của nương tử… chặt quá.. thật sướиɠ quá..”

Cố Đồng bình thường chỉ là một tên ngốc nhưng đυ. vào rồi tự nhiên cũng biết thốt ra những lời tục tĩu như vậy.

Hạnh Nhi đem côn ŧᏂịŧ của hắn nhét hẳn vào trong tiểu huyệt.

Vóc người nàng nhỏ nhắn, tay chân cũng nhỏ, eo nhỏ, tiểu huyệt cũng nhỏ… Hai mép âʍ ɦộ phải chống đỡ côn ŧᏂịŧ vừa to vừa dài thế này quả thực có hơi vất vả, nhưng chỉ một lát sau liền thoải mái.

Mỗi lần côn ŧᏂịŧ đi vào bên trong, Hạnh Nhi đều phải hít một hơi thật sâu, lần nào cũng như phá trinh lần đầu vậy.

Cố Đồng bị kí©h thí©ɧ, không nương tay mà lập tức đυ. cô rất mạnh.

"Ha... Ah... A Đồng, A Đồng... Thật lớn, thật to quá…, dươиɠ ѵậŧ thật to..."

Tiểu huyệt của Hạnh Nhi cả ngày hôm nay cứ ngứa ngáy mãi không thôi. Từ sáng đến tối cứ ướt đầm đìa cả ra. Từ sáng đã bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hai huynh đệ nhà hắn nhồi đầy bên trong. Mới tắm rửa xong lại bị Cố Mặc trêu chọc một phen khiến nàng cứ nghĩ đến hắn là lại chảy nước.

Bây giờ cuối cùng cũng được côn ŧᏂịŧ đâm vào, cảm giác thỏa mãn đến nỗi quên cả ngại ngùng. Nàng ôm cổ Cố Đồng, nâng cao eo để côn ŧᏂịŧ được vào sâu hơn, cầu hắn đâm nàng mạnh hơn.

Cố Đồng hung hăng đυ. một hồi, cảm thấy tiểu tức phụ của hắn hôm nay thật sung sức, đυ. đến đỏ cả mắt, hận không thể nhét cả người vào trong tiểu huyệt.