Chương 3: Không chia tay là bởi vì ham muốn cơ thể anh

Sau khi đi ra ngoài một chuyến, người lại đổ mồ hôi, về đến nhà thì Trần Tự đi tắm, tôi lấy mấy gói đồ ăn vặt, ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, bật máy tính, tiếp tục xem phim.

Một lúc sau anh mặc đồ ngủ đi ra khỏi phòng ngủ, nhìn thấy tôi ăn đồ ăn vặt, anh hơi nhíu mày hỏi: “Em ăn chưa no à?”

Tôi đoán ý của anh chính là anh ghét tôi ăn nhiều, tôi vừa uất ức vừa giận, chỉ lạnh lùng gật đầu, không nói gì.

Theo bình thường anh nhìn thấy thái độ này của tôi thì sẽ không quan tâm, xoay người đi vào phòng ngủ, nhưng hôm nay anh dừng lại một lúc, nói: “Sao em không uống trà sữa? Anh thấy em hay uống của quán này cơ mà.”

Ly trà sữa anh mua cho tôi vừa rồi đặt ở trên bàn, lúc ăn cơm tôi không uống cho nên anh mang về nhà.

Khi thái độ của tôi không nóng không lạnh, hiếm khi anh có thể đơn phương nói với tôi câu thứ hai, hơn nữa hôm nay anh còn mua trà sữa cho tôi một cách bất thường.

Dù sao thì tính cách của tôi cũng mềm mỏng, nghĩ như vậy, tôi không muốn làm người khác mất mặt, tôi cầm một miếng khoai tây chiên, cười hì hì, trả lời: “Gần đây tăng cân nên quyết định không uống trà sữa!”

“Em đặt đồ ăn vặt trong tay em xuống trước đi rồi nói sau.” Trần Tự khịt mũi coi thường.

Tôi ngoan ngoãn đặt đồ ăn vặt xuống đi tắm, tắm xong, lúc đi ra thấy anh đang ngồi ở đầu giường chăm chú nhìn máy tính bảng, thỉnh thoảng ngón tay lướt nhẹ trên màn hình.

Liếc mắt nhìn qua, màn hình máy tính tràn ngập công thức và quy trình thí nghiệm, tôi không nói gì, yên lặng bật điện thoại.

Trên bàn trang điểm toàn là đồ dưỡng da của tôi, tôi ngồi xuống bôi một lúc, sau đó vén một góc chăn, nằm trên giường lướt Weibo một lúc rồi nhắm mắt chuẩn bị đi ngủ.

Đột nhiên giường lún xuống, tôi nghe thấy giọng nói trầm ấm của Trần Tự: “Em ngủ chưa?”

Tôi không buồn ngủ nhưng không mở mắt, lười biếng trả lời anh: “Đang mơ màng.”

Trần Tự cười nhẹ phả hơi vào tai tôi, trong trẻo sạch sẽ, chẳng những tai tôi ngứa mà trái tim cũng không tự chủ được mà ngứa theo.

Tôi thừa nhận tôi tham lam cơ thể của anh, một phần lý do tôi không lập tức hạ quyết tâm chia tay là bởi vì cơ thể của anh.

Một tiếng cạch vang lên, đèn ngủ được bật lên, mí mắt tối sầm, đèn ngủ lại tắt.

L*иg ngực ấm áp, rắn chắc tiến lại gần, Trần Tự luồn tay vào trong váy ngủ của tôi, đầu ngón tay của anh hơi lạnh, cảm giác dụ dỗ mơ hồ, anh chậm rãi vuốt ve đùi tôi, khiến tim tôi đập loạn nhịp.

Tôi rất nhạy cảm, hoà hợp với cơ thể của anh.

Hơi thở ấm nóng phả vào cổ tôi, anh dùng răng cắn dây áo ngủ của tôi, kéo đến vai, đặt lên trên đó một nụ hôn nóng bỏng.

Bàn tay to phía dưới cũng tận lực làm loạn, đốt ngón tay móc vào phần ren của qυầи ɭóŧ, dùng lực kéo xuống, tùy ý ném vào góc giường.

Tôi thật sự không biết anh lấy đâu ra nhiều sức như vậy, nhưng chỉ cần anh không bị ốm, không làm cả đêm thì cô vẫn rất vui vẻ chịu đựng.

“Đừng làm lâu quá.” Nhân lúc ý thức vẫn chưa mê muội, tôi nói nhỏ.

“Mai là thứ bảy.” Anh vùi đầu cắn làn da mềm mại trước ngực tôi, giọng nói có chút gợi cảm.

Tôi biết ý của anh là gì.

Dưới ánh đèn ngủ màu vàng ấm áp, tôi và anh tiến hành cuộc vận động quen thuộc của người lớn, tiếng thở dốc và tiếng rêи ɾỉ hoà vào nhau, khuôn mặt của anh thấp thoáng, chuyển động theo ánh đèn.

Tôi có thể nhìn thấy đôi mắt mất khống chế của anh, lớp mồ hôi mỏng trên cái mũi cao thẳng và yết hầu gợi cảm của anh.

Nhớ tới những lời tỏ tình, khen ngợi, ngưỡng mộ của các cô gái đối với anh, mặc dù tôi không thích anh, nhưng đôi khi vẫn sinh ra cảm giác vượt trội kỳ lạ.

Chàng trai họ thích, nam thần xa cách không thể với tới, chẳng phải đang ở trên giường với tôi, người mà họ cảm thấy bình thường, làm chuyện thân mật nhất giữa nam và nữ sao?

Hơn nữa hai người chúng tôi đều là lần đầu của nhau, từ đầu đến cuối, chúng tôi cùng nhau khám phá tìm ra trải nghiệm tốt nhất, nếu họ biết, có phải càng ghen tỵ hơn đúng không?

Đối với người ngoài, tôi có vẻ dịu dàng, hào phóng, tốt tính, nhưng tôi vẫn có một mặt tối.

Khi du͙© vọиɠ dâng trào, Trần Tự dùng tay nhẹ nhàng véo da thịt trên eo tôi, đột nhiên nói: “Em như vậy rất vừa vặn.”

Tôi nghi ngờ một lúc, chờ đến khi bị anh xoay người, quỳ trên giường, anh đâm mạnh vào từ phía sau, tôi mới bất giác hiểu lời anh vừa nói.

Anh nói tôi không béo, như vậy rất vừa vặn.

Không hiểu vì sao mà trong lòng tôi lại cảm nhận được niềm vui không thể giải thích được, đương nhiên kɧoáı ©ảʍ của cơ thể vẫn tuyệt hơn.

Anh quá hiểu cơ thể của tôi, tôi cũng hiểu anh đôi chút, loại chuyện vận động này, chúng tôi hợp nhau đến mức không thể tin được.

Tôi bị anh quấn lấy làm thật lâu, thay đổi mấy tư thế, khi tôi ngồi trên người anh, híp mắt lên xuống dữ dội, khi nuốt chửng cự vật của anh, tôi vẫn có sức để suy nghĩ mối quan hệ giữa tôi và anh.

Tôi nghĩ, có phải khi chúng tôi làm chuyện ấy, chúng tôi yêu nhau ngắn ngủn, anh cũng quyến luyến cảm giác này cho nên mới làm thường xuyên như vậy không?

Hộp bαo ©αo sυ mới khui hai ngày trước chỉ còn một cái cuối cùng, chắc anh không muốn tỏ vẻ nên không dùng cái cuối cùng, giống như đại phát từ bi mà buông tha cho tôi.

Sau khi kết thúc, anh ôm tôi đi tắm, tôi buồn ngủ không chịu nổi mà Trần Tự lại tràn đầy năng lượng, dường như anh cảm nhận được hương vị ngon ngọt, nên cẩn thận tắm rửa sạch sẽ cho tôi, thơm tho như một chiếc bánh bao.

Anh cũng thay sang ga giường sạch sẽ, ngay khi đặt lưng lên giường, tôi lập tức tiến vào mộng đẹp.

Trong mơ Trần Tự đi mua bαo ©αo sυ, mặt không đổi sắc cầm mười mấy hộp, nhân viên thu ngân còn giơ tay cái với anh.

Tôi tặc lưỡi hoảng sợ.