Chương 9

“Không, không được đâu, Lục Tu, tôi đã kết hôn rồi, không thể cùng anh như vậy được, không được.”

Anh không thèm đặt sự giãy giụa yếu ớt của cậu vào mắt. Lục Tu tiếp tục dán lấy đôi môi mềm mại của cậu hôn xuống, lòng bàn tay đặt trên cánh mông dần dần di chuyển xuống dưới tới điểm nhỏ nằm ở giữa rãnh mông, tại nơi đó ấn ấn, cũng không quên đánh tan phòng tuyến cuối cùng của cậu: “Bé yêu à, Trần Mục hắn đối với em như vậy, nên em không cần phải băn khoăn gì về hắn cả, tôi sẽ đối xử thật tốt với em, em đừng từ chối tôi.”

Nói rồi, anh cong ngón tay lại, chọc thẳng vào trong hậu huyệt của Hạ Mặc.

Bên trong thành huyệt có chút khô, anh đưa ngón tay của mình vào sâu thêm ấn ấn vào lớp thịt non mềm, vừa ấn được mấy cái, dịch ruột non nhanh chóng chảy ra làm ướt toàn bộ đốt ngón tay anh, lúc này anh mới thong thả cho tiếp 3 ngón tay vào, liên tục cắm rút để mở rộng hoa cúc.

Sau khi làm xong khâu chuẩn bị, anh buông tay cậu ra, điều chỉnh tư thế cho thoải mái, rồi lôi ra dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng của mình đưa tới gần miệng huyệt ướŧ áŧ của cậu: “Bé yêu, tôi muốn đi vào.”

Trong lòng Hạ Mặc đến bây giờ còn rất rối loạn, lúc Lục Tu làm động tác mở rộng cho cậu, cậu cũng có kháng cự nhưng không thể nào ngăn cản được anh.

Còn hiện tại khi cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ cứng rắn thô ráp của anh chạm vào cậu cũng không ngăn được anh lại.

Lâu rồi chưa được ai ghé thăm, hậu huyệt nhỏ bé bất ngờ được một thứ to lớn hung hăng thăm hỏi, làm Hạ Mặc đau đến nhíu mày, tay không khống chế được, theo bản năng ôm lấy lưng Lục Tu, ở trên đó lưu lại vài vết cào xước: “A ….. Đau quá…. Lục Tu….tôi đau … Không thể, không thể vào được đâu…A … a.....”

Cho tới khi dươиɠ ѵậŧ đã được cắm vào hoàn toàn, Lục Tu mới tạm ngừng di chuyển, cúi người ôm lấy Hạ Mặc.

Thịt huyệt mềm mại gắt gao kẹp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của anh, giống như đã thèm muốn khao khát từ lâu, hơn nữa bên trong vừa nóng vừa chặt, đúng là khá lâu rồi nơi đây không được người chạm vào.

Trần Mục kia thật là không có mắt nhìn, trong nhà có “vợ” dịu dàng như nước, ngọt ngào như kẹo sữa đường như này lại không cần, một hai cứ phải ra ngoài lăng nhăng mới mấy người không đứng đắn.

Lục Tu đợi một lúc cho cậu thích ứng với kích cỡ của mình rồi mới đưa tay xuống nắm lấy dươиɠ ѵậŧ hồng hồng nhỏ xinh của Hạ Mặc xoa xoa lên xuống. Tay còn lại tiếp tục trêu chọc nắn bóp đầṳ ѵú khiến hai hạt đậu sưng to dựng đứng thẳng lên. Miệng anh cũng không chịu thua kém, ngậm lấy một bên vυ" của cậu hết mυ"ŧ lại cắn.

Ngực bị anh đùa bỡn truyền đến cảm giác tê dại, dươиɠ ѵậŧ thì được nắm chặt an ủi, ở sau hậu huyệt còn đang được dươиɠ ѵậŧ to lớn của anh cắm vào.

Hạ Mặc trong đầu hoàn toàn trống rỗng, một tia phản kháng cuối cùng cũng hoàn toàn đứt phựt, chính là người đàn ông này đã mang đến cho cơ thể khô cạn của cậu sống lại một lần nữa, kɧoáı ©ảʍ dần dần xuất hiện. Hai bàn tay cầu ôm lấy đầu Lục Tu, trong miệng khó nhịn phát ra tiếng rêи ɾỉ: “A… Lục Tu, nơi đó… a …rất trướng.”