Chương 50: [Oneshot] Ca Trực Đêm

Hiện đại. Y tá. Toàn H.

--------------------------

Phòng bệnh ở khoa chấn thương chỉnh hình vừa mới đón nhận một bệnh nhân vô cùng đẹp trai.

Chuyện bát quái ở bệnh viện đó giờ vẫn không thiếu, chỉ là lần này có chút lớn, nghe đâu danh tiếng của bệnh nhân kia không chỉ dừng ở nhan sắc mà còn là gia thế hiển hách, lực lượng chống lưng phía sau không hề tầm thường.

Nhưng là, Roy đối với hàng tá ưu điểm này của người đàn ông kia không chút hứng thú, là một nam y tá, cậu chỉ quan tâm đến việc làm sao chăm sóc bệnh nhân cho phù hợp.

Không sai, cậu thật muốn hảo hảo ‘chăm sóc’ nam nhân nọ.

“Karry tiên sinh, bác sĩ nói anh hai ngày nữa mới được xuống giường, đừng cử động mạnh.”

“Karry tiên sinh, vẫn là nên nghe lời bác sĩ mới tốt, mau chóng lành vết thương để còn trở lại cơ quan.”

“Karry tiên sinh, tay anh bị thương không thể đυ.ng nước, để tôi giúp anh tắm rửa vệ sinh.”

Karry hơi xấu hổ nhìn nam y tá nhiệt tình đứng bên cạnh mình, ngại ngùng cười: “Vậy. . .làm phiền cậu.”

Một chút cũng không phiền!

Roy ở trong lòng thầm nói, ngoài mặt mỉm cười, nhanh chóng cởϊ qυầи lót của nam nhân ra, hỗ trợ bệnh nhân giải quyết, ở một góc độ mà Karry không nhìn thấy, cậu liếʍ liếʍ môi, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vật trong tay, không thể khống chế bắt đầu YY tại chỗ.

Từ lúc phát hiện ra bản thân mình chỉ có thể thích con trai, Roy liền chuẩn bị sẵn tâm lý cả đời sẽ không có nổi một người yêu đích thực. Nhưng là nhu cầu sinh lý thì vẫn phải có, nên cậu luôn muốn tìm pháo hữu sinh hoạt lâu dài, tiếc là không hiểu cậu mắt cao quá đầu hay là sinh chứng khiết phích, suốt chừng ấy năm vẫn chưa từng chạm qua một ai.

Bất quá, thân là nam y tá, cậu thường xuyên tiếp xúc với bệnh nhân nam trong phòng, cũng thường xuyên nhìn thấy thứ không nên thấy. Cho đến giờ phút này, chỉ có người đàn ông mang tên Karry trước mặt đây lọt vào tiêu chuẩn của cậu, không khỏi làm cho tim nhỏ của một kẻ cô đơn tịch mịch hơn hai mươi năm run run rẩy rẩy, hận không thể nhào lên dụ dỗ.

Roy cưỡng chế cảm giác xao động, đưa bệnh nhân về phòng nghỉ. Cách phòng nghỉ này có một gian buồng dành riêng cho người nhà bệnh nhân, lúc này bên trong không có ai, im ắng lặng ngắt. Bởi vì đây là phòng VIP, cách âm vô cùng tốt, cho nên đợi sau khi xác định Karry đã ngủ say, Roy vội vàng cài then kín cửa, nhũn chân bước vào gian buồng, lớp quần đồng phục cọ lên chỗ kia khiến cậu nhịn không nổi rên khẽ, gấp gáp cởi bỏ quần, tách hai chân ra rồi đem ngón tay cắm thẳng vào da^ʍ huyệt ròng ròng chảy nước.

Hôm nay trước khi đi làm cậu đã bôi qua gel trơn, ban nãy ôm người đàn ông kia đi vệ sinh đã sớm bị phong vị nam tính của hắn huân cho mềm nhũn, da^ʍ huyệt vốn không khô ráo gì lại càng được thể phát dương, cảm giác như có con trùng nhỏ ở trong đó bò tới bò lui, báo hại cậu khó khăn đi đứng, thiếu chút nữa lộ tẩy. Nhưng là cậu vẫn tin tưởng vào năng lực che giấu của mình, đến giờ cũng không có ai phát hiện, liền lớn mật rêи ɾỉ, kéo cao áo trắng, mân mê mơ trớn lên đầu ngực hơi nhô ra, dùng sức ma sát.

Đầṳ ѵú tinh tế nộn thịt hơi đàn ông bình thường, trắng nõn nà như miếng đậu hũ khả ái, hạt đậu tròn nhỏ nhắn nằm giữa mảng da thịt mê người vô cùng nổi bật, bị Roy kéo lấy bóp nắn liền ngạnh sinh sinh cứng lên.

“Ưʍ. . .!”

Nam y tá lẳиɠ ɭơ quỳ úp sấp, cánh mông co dãn đong đưa, hung hăng đem ba ngón tay đâm rút tại da^ʍ huyệt phong tao, làm cho nước da^ʍ theo kẽ tay chảy tí tách. Nhưng thực ra kɧoáı ©ảʍ tự mình chơi đùa tiểu cúc hoa không có bao nhiêu, ngược lại là đầṳ ѵú càng lúc càng cương càng lúc càng tao, từ màu hồng phấn biến sang đỏ tươi như thể giây tiếp theo sẽ rịn ra máu. Nhưng cậu chỉ có hai bàn tay, làm sao cùng lúc vừa an ủi tiểu huyệt đói khát lẫn đầṳ ѵú phát lãng, liền dứt khoác bỏ mặc tiểu huyệt khóc lóc kêu gào, đem năm ngón tay dính dâʍ ŧᏂủy̠ thô bạo xoa nắn đầṳ ѵú còn lại, làm cho quầng vυ" không được tự nhiên sưng to, nhô lên mỗi lúc càng lớn, trở thành tiểu bánh bao khiến người ta kìm lòng không được.

“A. . .a. . .thoải mái, dùng sức, dùng sức chơi đầṳ ѵú em. . .~” Nam y tá vừa thẹn thùng vừa phong tình tự mình kêu lên, hai tay càng ra sức kéo căng núʍ ѵú, ngón trỏ cùng ngón cái bóp chặt hạt đậu tròn, vừa vân vê suồng sã vừa đè mạnh chà xát, làm cho núʍ ѵú dựng thẳng lên, vừa đau vừa thích, sảng khoái không nói nên lời.

Tưởng tượng đến nam nhân ngoài kia chỉ cách mình một bức tường, nam y tá càng kêu rên mê hoặc, ảo tượng cảnh nam nhân dùng hung khí cọ xát đầṳ ѵú mình, cậu liền hưng phấn phát nghiện.

Vật nhỏ giấu kín giữa hai chân cũng vì vậy mà dần giương cao, run run giật giật, toàn thân hiện ra màu sắc đáng yêu không chịu được, trên đầu phình to nhiễu ra chút dịch thể trong suốt. Roy giống như không phát hiện, chỉ ngửa đầu kêu rên, trên ngực một màng đỏ hồng, hiển nhiên là do đầṳ ѵú bị nghịch quá độ mà ra. Nhưng là càng như vậy, tiểu dụ thụ càng sung sướиɠ kêu ra, thân thể nhiệt tình lắc lư, mười ngón tay không ngừng chà đạp vυ", cúc huyệt dưới thân theo tiết tấu hai đầṳ ѵú bị nắn mà kịch liệt co khép, rốt cuộc nhịn không được bắn dâʍ ŧᏂủy̠ tung tóe, làm cho nam y tá càng thêm phấn khích mà thốt ra da^ʍ ngôn lãng ngữ: “Ông xã hút đầṳ ѵú em đi. . .tao đầṳ ѵú quá ngứa. .A, nha. . .Ông xã giỏi quá, tao đầṳ ѵú đều bị hút hư. . .Ư. . .ư không được, ông xã hung ác. . Ô ô. . .Tao đầṳ ѵú sưng rồi. . .”

Tiểu thụ càng nói càng hăng, động tác trên tay mỗi lúc một nhanh, rốt cuộc không cần dùng tới mặt sau cũng phát tiết ra, mềm mềm ghé vào cửa thở dốc.

. . .

Nửa đêm ngày cuối cùng Karry ở trong bệnh viện, vẫn là do Roy chiếu cố.

“Suốt thời gian này đã làm phiền cậu quá nhiều, cảm ơn cậu.” Karry mỉm cười, thần thái sáng rỡ trên gương mặt nào có giống người bệnh, hiển nhiên đã đến lúc xuất viện rồi. Roy ôn hòa nhìn cánh tay bị bó cao của hắn, trong lòng thầm thở dài, vẫn là không có can đảm dụ đối phương ăn mình a, dù sao người ta cũng là bệnh nhân, lương tâm của cậu vẫn còn to lắm.

Cơ mà, sau khi nhớ đến người này chỉ còn ở cùng cậu đêm nãy nữa thôi, hai chữ ‘lương tâm’ lập tức bị cậu đá bay.

Mười một giờ đêm, ca trực hôm nay chỉ còn mình cậu, vẫn là ở gian buồng trong, nam y tá cẩn thận đóng cửa, sau đó bôi thêm một ít gel trơn lấy can đảm, tự mình làm xốp tiểu huyệt, ân a lãng kêu.

Đợi đến khi cậu cảm thấy thích hợp, liền run rẩy mở cửa giữa hai gian phòng, đi về phía người đàn ông đang ngủ say trên giường. Chiều hôm nay cậu lén lút thêm một viên thuốc ngủ an thần cho hắn, hắn hiện giờ chắc chắn không tỉnh lại nổi, chuyện đêm nay hắn sẽ không biết chút gì. Cậu cười thầm, nôn nóng xả quần hắn xuống, cổ họng khát khô, thân thể nóng bừng, móc ra cự vật nằm im lìm trong địa phương bí ẩn.

“Quả thật là cực phẩm, đáng tiếc, ai. . .” Lầm bầm vài tiếng, nam y tá cơ khát đem vật nhỏ của mình cùng với đại nhục bổng bên kia đặt cùng một chỗ, bắt đầu cọ xát. Người đang ngủ say, nhưng phản ứng sinh lí thì vẫn có, đương khi Roy làm đến hăng say, côn ŧᏂịŧ bên kia giật giật hai cái, thật sự bị gọi tỉnh.

“Quá lớn, nếu như đút vào chắc chắn sẽ rất sướиɠ. . .” Da^ʍ mị kêu rên, nam y tá lại không dùng tiểu huyệt làm việc mà lại vén áo, nâng vυ" đi cọ côn ŧᏂịŧ: “Ân, cọ đến rồi. . .thoải mái, tao đầṳ ѵú đều muốn bay. . .Ân, ân. . .”

Núʍ ѵú chà xát tại mặt đỉnh gồ ghề của nam nhân, tiểu thụ liền nhịn không được cọ càng nhanh, núʍ ѵú tao không chịu nổi run rẩy cương cứng, kɧoáı ©ảʍ tăng vọt, khiến tiểu thụ quên mất đây là nơi nào, đắm chìm trong mơ màng mà vặn vẹo thân thể ma sát với nam nhân.

“Ân, ông xã quá tuyệt, chỉ cọ cọ núʍ ѵú liền khiến em muốn bắn ra. . .” Roy thở dốc, thấy vật trong tay đã hoàn toàn cương lên, hình thái so với cậu tưởng tượng còn muốn tốt hơn, liền nuốt nước bọt mừng rỡ, nhẹ giọng như sợ làm nó giật mình: “Hảo a ông xã, đại côn ŧᏂịŧ phải chăm sóc thật tốt cho tiểu núʍ ѵú và tiểu tao huyệt. . .”

Nói xong lại lần nữa đem vυ" ướŧ áŧ kề sát ma ma vài cái, rồi rướn người lên, đem tiểu huyệt đặt tại đỉnh côn ŧᏂịŧ mà chà xát.

“Ưʍ. . ưʍ. . .nếu ông xã liếʍ vυ" em thì thật là tốt. . .” Nam y tá hư hỏng nâng tiểu đầṳ ѵú đến miệng nam nhân đang nhắm mắt, chính mình cũng khép hờ hai mí hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ. Qυყ đầυ tuy chưa lọt vào miệng huyệt da^ʍ mị, chỉ cọ xát lại gây ra kí©h thí©ɧ không nói nên lời.

Trên ngực đột nhiên ấm áp một mảnh, cậu không thể khống chế mà phun ra nhiệt khí, cúi đầu hoảng sợ đối diện với cặp mắt đầy ý cười của Karry: “Anh, anh, anh. . .”

“Ân, hương vị của tao đầṳ ѵú rất ngọt, ông xã thích.” Karry lại liếʍ lên đầṳ ѵú một cái, núʍ ѵú cứng rắn có ảo giác đang co rút, Roy bị hắn liếʍ đến nhũn người thở dốc: “Anh, Karry,. . .”

“Mới vừa nãy còn gọi thế nào? Ông xã? Lại gọi anh ông xã xem xem.”

“Không, anh. . .Á!!!”

Karry hung hăng đè lại cánh mông đang đong đưa, mạnh bạo ấn xuống, tiếng ‘phốc phốc’ lớn mật vang lên, côn ŧᏂịŧ cực đại vậy mà lại đâm thẳng vào bên trong tiểu huyệt nóng ướt, một đường đâm đến tận cùng, làm cho nam y tá không chịu nổi thét lên.

“A a a!! Đâm đến, đâm đến. . .!” Roy lắc eo giãy dụa, kɧoáı ©ảʍ quá lớn hùng hồn ập tới, tiểu huyệt kịch liệt co rút, lần đầu tiên bị xâm phạm có chút không dễ chịu lắm, nhưng là tinh thần lẫn thân thể đều vô cùng thỏa mãn, làm cho linh hồn cậu đều lâng lâng muốn xỉu.

Karry như không có việc gì mà vuốt ve hai cánh mông, đột nhiên hung ác bóp mạnh, cắn lên đầṳ ѵú: “Có thoải mái không? Có sướиɠ không? Có lấp đầy cái da^ʍ huyệt lãng hóa của em không?”

“A a a!!” Roy bị kí©h thí©ɧ không ngừng, chỉ có thể rêи ɾỉ vụn vỡ, côn ŧᏂịŧ kia càng đi sâu vào trong càng làm cho tiểu huyệt chưa từng bị khai phá run bần bật, làm cho cậu tê dại cả người, nức nở khóc: “Quá lớn, quá lớn. . .”

“Không phải em mỗi ngày đều tưởng tượng nó lớn đến mức nào, thao em ra làm sao ư? Hiện tại anh liền cho em biết, thực tế so với tưởng tượng còn muốn sung sướиɠ hơn!”

“A, nha!! Karry, anh, anh, anh không phải đang ngủ sao. . .Vì cái gì, ưm!”

Roy bỗng dưng ngọt nị kêu lên, mà Karry cũng cảm giác hắn vừa đâm đến chỗ nào đó, hắn nhếch miệng cười, dùng sức đè mạnh lên nơi kia. Không ngoài dự đoán tiểu thụ tao lãng lập tức mềm nhũn xuống, thần thái trên gương mặt ẩm ướt lộ ra vẻ si mê thỏa mãn, miệng vô thức hé ra dụ người phạm tội: “A . ..thoải mái. ..a, ư! Sướиɠ, tao huyệt quá sướиɠ. . .Lại chạm nó, ân, như thế. . .A, á. . .! Đừng có ngừng. . .Ân, ân. . .”

Tiểu huyệt cũng theo biểu hiện mà xì xì phun nước ướt đẫm.

“Thật đúng là một tiểu da^ʍ tặc không ngoan. . .” Karry vỗ nhẹ lên mông tiểu thụ, lại nhịn không được xoa xoa vài cái, nam y tá này một mình ở trong căn phòng kia tự chơi thân thể hắn làm sao lại không biết, chẳng qua ban đầu hắn không hứng thú, ai biết được càng nghe càng thấy yêu thích, đến bây giờ. . .Chắc là bị sự tao hóa của tiểu hư hỏng này câu đến hồn phách đều thăng rồi.

“Xem em dâʍ đãиɠ như vậy, không làm chết em anh quả thật có lỗi với cái tao đầṳ ѵú này. . .”

Lời nam nhân nói ra vô sỉ cực kỳ, tiểu y tá lại hưng phấn run lên, mờ mịt chờ mong nhìn hắn. Karry bị nhìn đến tâm ngứa ngáy, lập tức ngậm đầṳ ѵú trước mắt vào miệng, dùng lưỡi quấn quít, mυ"ŧ mát liên tục phát ra âm thanh chậc chậc câu nhân. Hắn phát hiện đầṳ ѵú của tiểu y tá này vô cùng mẫn cảm, thậm chí có đôi khi chỉ cần chơi đùa tiểu đầṳ ѵú, vật nhỏ cũng có thể bắn ra. Nghĩ như thế, hắn càng ra sức lấy lòng tao đầṳ ѵú, làm cho vυ" nhỏ dần dần trướng to, theo tiết tấu xoa nắn của hắn mà rung rung lên xuống, vô cùng mị người.

“A,a, tao đầṳ ѵú được hút. . .ông xã quá giỏi, a. . .ưʍ. . .! Bên này cũng muốn được hút hút, ông xã mau hút tiểu tao vυ" của bà xã!” Tiểu thụ gấp gáp rêи ɾỉ, nâng đầṳ ѵú đến miệng hắn, da^ʍ huyệt phía dưới cũng siết chặt lại, kẹp cứng vật bên trong. Nam nhân chơi xấu cắn một cái, tiểu y tá lập tức kêu lên đau đớn, bất quá sau đó vẫn như cũ dụ dỗ ông xã mυ"ŧ vυ" cho mình.

Hai núʍ ѵú được mυ"ŧ bóng loáng nước bọt, sưng phồng lên xinh đẹp, chẳng những không khiến người chán ghét mà còn làm cho nam nhân nổi lên du͙© vọиɠ muốn hành hạ nhiều hơn.

Karry bắt lấy hai núʍ ѵú, dùng ngón tay ra sức lôi kép bóp bóp, tiểu y tá như chạm phải điểm G mà khóc ré lên, nâng eo lắc mông, dùng u huyệt phun nuốt côn ŧᏂịŧ ngày càng nhanh, gần như nhấc lên là hấp tấp ngồi xuống, lắc đầu loạn kêu: “Không, a!! Tao đầṳ ѵú bị ông xã chơi hư! Tao đầṳ ѵú muốn đứt ra. . .!!!”

“Không đứt, ông xã yêu tao đầṳ ѵú của em, muốn hút nó mỗi ngày.” Hắn tiếp tục mặt dày giả dối, búng mạnh lên núʍ ѵú đã hoàn toàn đỏ tấy, bị đùa đến không ra hình dạng: “Bà xã có muốn như vậy không?”

“Muốn, ưʍ. . .”

“Tại sao nha?”

“Vì tao đầṳ ѵú quá dâʍ đãиɠ, không được hút liền sẽ khiến cho bà xã của anh khó chịu. . .Còn có huyệt huyệt, cũng muốn bị ông xã cắm hỏng. . .”

“Tao đầṳ ѵú dâʍ đãиɠ, huyệt huyệt dâʍ đãиɠ, bà xã nhà anh quả thật là một tiểu dâʍ đãиɠ khiếm thao. . .Nói! Trước đây em từng làm với ai rồi?! Tại sao lại dâʍ đãиɠ đến mức này?! Mau nói!!”

Nam nhân bỗng dưng tức giận làm cho Roy không hiểu gì ngây ra, vυ" bị nghiến một cái, cậu liền khóc lóc nức nở: “Không có, không có làm với ai, không có!!”

“Anh là người đầu tiên?”

“Ưm, là anh. . .Hức, đau quá, ông xã nhẹ tay. . .”

“Ông xã không tin, anh phải kiểm tra toàn thân trên dưới của em mới được!”

“A a a . . .!”

Rất lâu sau đó, khi hai người đã về chung một nhà, Karry thú nhận hắn không có gãy tay, là do trốn tránh hôn sự trong nhà nên mới bất đắc dĩ đến bệnh viện nằm thương.

“Cho nên lúc anh lần đầu làm em, dùng sức mạnh như vậy mà không sợ vết thương nứt ra. . .Hừ, mệt em còn sợ anh đau!”

“Em sợ sao? Em rõ là thích muốn chết, bà xã, chúng ta tới. . .”

END