Chương 34:

Nghe nói nghĩa trang hoang dã kia chôn rất nhiều con người hung ác, sau khi chết không được luân hồi, đều hóa thành lệ quỷ tru lên, ban ngày đều âm trầm, không khí ở nơi đây không duyên không cớ đều lạnh hơn nơi khác, ban đêm còn có ma trơi, có khi ở nơi này còn có quỷ! Làm gì có ai dám đi đến nơi này?

Nếu nói, lúc đầu lão lục chỉ muốn đi đến chỗ nghĩa trang kia năm phần, nhưng sau khi nghe lời nói khinh thường này, máu trong người sôi sục lên, ý định muốn đi từ năm phần lập tức đạt đến mười phần.

“Để lão gia đây cho các ngươi xem bản lĩnh là như nào,” mặt lão Lục đỏ lên, nước miếng vẩy ra,

“Tối nay ta sẽ đi luôn, cũng không sợ các ngươi không tin,” hắn chỉ vào túi tiền buộc bên hông nói

“Ta sẽ đi vào một ngôi mộ ở rất sâu trong nghĩa địa, đem túi tiền này để lên trên ngôi mộ đó, ngày mai các ngươi vừa thấy liền biết.”

Nói tới đây, chỗ cơ thể mà lúc nãy lão lục chỉ lộ ra một đoạn túi tiền, “Chính là cái túi này.”

Mọi người lúc ấy cũng không tin tưởng lắm, nhưng mắt thấy lão lục thật sự đi khỏi thành vào ban đêm, bọn họ lại cùng nhau xì xào bàn tán.

Hắn ta dám đi thật sao?

Vài người đợi cả đêm cũng không thấy lão lục trở về, lại đi đến chỗ hắn ta thường ngủ để tìm, thế nhưng không thấy bóng người, có chút sợ xảy ra chuyện, cho nên bọn họ mạnh mẽ tráng lá gan, cùng nhau vào trong rừng tìm.

Sau khi Tạ Ngọc nghe xong, trầm ngâm một lát, trên mặt hơi hơi hiện lên một chút nghi hoặc, “Tại sao các ngươi lại đánh cược với hắn ta?”

Mã Băng cũng tò mò, đúng rồi, vì sao lại đánh cược?

Không nghĩ tới Phù Giang cũng ngốc.

Đúng vậy, vì sao lại đánh cược?

Hắn ta mờ mịt mà chớp đôi mắt, “Chỉ là…… Đánh cược thôi.”

Chính là muốn đánh cược thôi, có ai quan tâm lí do là gì đâu?

Tạ Ngọc thật sự không hiểu.

Lúc trước ở cấm quân cũng là như thế, thường xuyên có binh lính không thể hiểu được liền nháo lên, ồn ào muốn phân cao thấp với nhau, còn khiến cho đám người ồn ào vây xem.

Nhưng anh ta lại không nghĩ ra, bình thường tranh luận và đối luyện* thôi là được, đâu nhất định phải “Phân cao thấp” đánh đố nhau như này? Thắng thì có được cái gì đâu?

[*] Sparring (đối luyện) là lúc mà các võ sĩ có thể luyện tập lại các kỹ năng đã học bằng cách thực hành với bạn tập.

Nghĩ như vậy, trên mặt anh ta liền hiện lên một chút nghi hoặc.

.