Chương 5: Đến nơi ở mới

Người đàn ông mặc quân trang yên lặng không nói, Trần Chí rũ mắt, khóe miệng khẽ cong, trên máy bay không thể nghịch điện thoại, bọn họ đều xem báo chí để gϊếŧ thời gian, Lý Bạch Quyên bị nhét cho vài cuốn đủ các loại, nào là chính trị, nào là văn học, tiểu thuyết cũng có.

Lý Bạch Quên quan sát sách hai người bọn họ đều là loại tiểu thuyết khoa học kỹ thuật, nội dung về tầm nhìn vĩ mô của nhân loại.

Trong lòng cô có điều suy tư, chuyện này không phù hợp với hình tượng nhân vật lớn trong tưởng tượng của cô, người trẻ tuổi thích xem loại sách đó sao? Hoàn toàn cùng một loại với sách con gái cô hay xem.

Quân nhân và nhân viên công tác của chính phủ đều cảm thấy hứng thú với tiểu thuyết khoa học viễn tưởng?

*

Nhà cửa rộng rãi thoáng mát, được trang hoàng đơn giản, ba phòng hai sảnh, một tầng đều thuộc về Lý Bạch Quyên, nhớ đến hộ khẩu của Lý Bạch Quyên, Sở Hàn Sơn xung phong nhận việc kiểm tra vấn đề an toàn và các thiết bị theo dõi trong phòng, Trần Chí khịt mũi khinh thường, chẳng lẽ phòng phân cho nhân viên công vụ còn có thể trộn lẫn đống đồ lung tung đó sao? Đúng là xum xoe.

Kiến trúc của tiểu khu cao ngất tầng mây, từ mấy năm trước thủ đô đã hoàn thành chỉnh đốn và cải cách, một chút sương mù cũng không có.

Căn hộ này đáng khen nhất chính là cách đơn vị rất gần, có thể trực tiếp đi làm, rất nhiều người trong tiểu khu đều là người tiến hóa, đồng nghiệp của bọn họ.

Chẳng mấy chốc đã có người đến gõ cửa.

Lý Bạch Quyên thuần thục đáp lại, đây là thói quen mười mấy năm qua của cô. Con gái và chồng đã bắt đầu chơi game xem tiểu thuyết, bị di động hút mất linh hồn, chỉ có cô là người có thể giao tiếp với người ngoài, bởi vậy mà có được kỹ năng xã giao rất tốt.

Từ nhà đến Thượng Kinh quá xa, rất nhiều đồ đạc đều không thể mang theo

Sở Hàn Sơn dẫn Lý Bạch Quyên đi làm thủ tục, bọn họ lên một chiếc xe công vụ màu đen khá khiêm tốn. Trên đường cái Thượng Kinh ngựa xe như nước, Lý Bạch Quyên nhìn ra ngoài cửa sổ, người ở nơi này thật nhiều, đây là nơi ném một hòn gạch xuống cũng có thể đập trúng một vị hoàng thân quốc thích.

Cánh cửa sắt cơ giới hoá “kẽo kẹt” mở ra.

Cảm ứng vân tay, chứng thực đồng tử.

Địa điểm tổ chức sự kiện ngoài trời nhanh chóng xuất hiện trước mắt.

Đám người đông nghìn nghịt tụ tập tại chỗ, dòng người chen chúc xô đẩy, nhỏ giọng trò chuyện, loáng thoáng nghe được tên địa danh các tỉnh, tùy ý thấy được không gian mơ hồ vặn vẹo, ác điểu hoặc mãnh thú dùng móng vuốt xé rách không gian, tiến vào thế giới này.

Gen nói cho cô biết bọn họ thuộc cùng một loại người, cảm giác chủng tộc ập vào mặt.

Môi trường ồn ào như chợ càng khiến người ta an tâm hơn, trong sóng biển mãnh liệt, bất kỳ giọt nước nào chảy vào cũng không cảm thấy mình lạc lõng.

Một đống người xếp hàng ở chỗ đăng ký, nhân viên đăng ký muốn bọn họ triệu hồi thú của mình, sau đó tiến hành phân loại và đánh dấu giúp bọn họ.

Các nhân viên an ninh duy trì trật tự hoặc là một con trăn thô to gấp nhiều lần con người, hoặc là một con diều hâu khổng lồ.

Bọn họ đều giống như Lý Bạch Quyên, tiến vào hoàn cảnh xa lạ, bản thân cũng trở thành người xa lạ, mấu chốt chính là tin tức trên mạng về người tiến hóa đều chỉ như hoa trong sương trăng trong nước, người hướng nội có cơ hội gặp được đồng loại sẽ cố nói dăm ba câu, xây dựng tình hữu nghị.

"Lính gác nhiều hơn, dẫn đường ít hơn. Lính gác thiên về tiến hóa thể chất, dẫn đường thiên về tiến hóa tinh thần lực.”

............